Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mị không sở hữu manga.mị sẽ Edit ở quyển nàyCũng còn 1 truyện cũng dịch giống như cái này nhưng không edit. Ai có nhu cầu có thể qua đó đọc. Bên đó nhiều chap hơn nha 😁Đọc bên kia rồi thì không nhất thiết phải đọc bên này đâu.Bản dịch ở đây có chút khác so với bản gốc ở bên kia.cái này thì mị chủ yếu làm cho vui thôi, chứ việc edit lâu lắm ấy.(cảnh báo:không ra chap thường xuyên) -ĐỪNG BÊ BẢN DỊCH CỦA MỊ ĐI MÀ KHÔNG CHO PHÉP,NẾU EDIT CŨNG PHẢI XIN PHÉP VÌ ĐÂY LÀ THỜI GIAN VÀ CHẤT XÁM CỦA MỊ.ĐỘ CHÍNH XÁC CỦA BẢN DỊCH LÀ 68,86%…
Suốt những năm tháng cấp ba của một cô gái dường như chẳng có gì đặc biệt, một thanh xuân êm ả cho đến khi chàng trai ấy xuất hiện. Liệu sự chân thành có khiến trái tim của cô gái nhỏ rung động ? Hãy cũng đón xem nhé !…
Chuỵên xoay quanh nhân vật chính là Linh và Bảo Linh: một người con gái vốn sống trong một gia đình đầy yêu thương, Nhưng chỉ trong một phút chốc,cô mất tất cả.Bố cô đưa một người phụ nữ khác về nhà và bảo với tôi đó là mẹ hai của cô,,Mẹ cô buồn lắm. Ít lâu sau, mẹ cô buồn bã mà sinh bệnh, rồi cũng không qua khỏi. Nỗi đau cứ thế ập đến với cô khi bố cũng đã qua dời vì căn bệnh ung thư. Mẹ kế hằng ngày dẫm đạp cô. Trong một lần vô ý làm bể bình hoa yêu quý của mẹ kế, cô đã bị mụ ta dánh đập tàn nhẫn và đuổi ra khỏi nhà...... Bảo: một người con trai vốn lạnh lùng nhưng cũng giàu tính cảm. Một ngày, trong lúc đi dạo phố với mẹ của mình _ tình cờ thấy cô đang nằm co lại vẻ tội nghịêp trên chiếc ghế đá, mình đầy vết thương và lấm tấm mồ hôi trên khuôn mặt nhỏ bé của cô. Mẹ cậu vốn là người đàn bà giàu lòng nhân ái đã bảo đưa cô về nhà chăm sóc . .......------------------Đây là hòan cảnh đã khiến hai bạn trẻ gặp nhau, mọi chuyện còn tiếp diễn vô cùng hấp dẫn và xúc độngĐón xem nhé…
Hãy là chính bạn! Đúng vậy! Nhưng.... tôi không thể là chính tôi. Tôi sẽ kể cho bạn một câu chuyện, có thể bạn sẽ thấy mình ở đó hoặc không." *Rầm*Tôi thấy cửa lớp đóng lại, khóa ngoài rồi, chỉ nghe tiếng cười của đám con gái trong lớp- Nhìn nó kìa, thật tội nghiệp, người thì mập như con heo cái.*Hahaha.....hahaha- Mặt thì xấu mà đăng hình Facebook lúc nào cũng mấy trăm like, con này chảnh lắm, đừng chơi Tôi thấy lắm tiếng xì xào, trời đã dần tối sẫm, ngoài kia cũng đã chẳng còn ai nữa, đập cửa cả 30 phút mới có người thấy và mở dùm cho, tôi ra hành lang mở cửa tủ lấy balo, ba mẹ tôi gọi cả trăm cuộc. Về đến nha tôi bị một trận đòn, cũng chẳng thèm giải thích, tôi đã quá mệt mỏi rồi"" Ngày 24/10/2018Hôm nay đi căn-tin, tôi bị mọi người phỉ báng " Mày là đồ mập ú, chắc ăn hết cả cái căn-tin này luôn quá, cút đi, nhìn phát gớm" - TÔI TỰ BỎ ĐÓI MÌNH 2 NGÀY Ngày 28/10/2018" Mặt mày xanh xao nhìn như con ma, môi thì nhợt nhạt, trắng bệch, đừng hù ma bọn tao nữa, trên Facebook thì da trắng môi đỏ đẹp thế cơ mà" - TÔI XÓA HÌNH VÀ KHÓA FACEBOOKNgày 29/10/2018" Ôi con này mất Facebook rồi, xấu thế ai mà chẳng ghét, chảnh như gì, thế mà cũng cả mấy trăm follow cơ đấy *Lan đi ngang và cố tình đụng vai tôi* " - NGÀY HÔM ĐẤY TÔI ĐÃ HỌC MAKEUPNgày 30/10/2019, hôm nay là ngày nghỉ, tôi makeup và ra phố đọc sách cùng với một chiếc váy dài" Ôi lại gặp nó nè, Trái Đất tròn vl chúng mày ạ, bữa nay lại còn makeup luôn cơ, chẳng khác gì Thị Nở, tên nó là gì nhỉ, À Bành Thị Nở đi, biệt danh của nó chúng mày nhớ đi nhé, Nở cũng bi…
Tuổi học trò, vừa vui,vừa buồn. Nó vốn dĩ là một cơn mưa rào của tuổi trẻ. Một cơn mưa rào chứa đựng những niềm vui,những nỗi buồn, nhưng cơn mưa rào này...…