Nhảm nhí time
#kiucthanhxuan…
#kiucthanhxuan…
Bỗng dưng vào một ngày đầu năm 2020, mình muốn tái bản lại Lốc Xoáy - và hy vọng với sự cố gắng tiến bộ về cách khai thác vấn đề và giải quyết nó, bộ truyện sẽ mang hơi hướng trưởng thành hơn bản cũ 6 năm trước. Và mình cũng hy vọng, lần này, đứa con của mình sẽ có một cái kết.…
thời điểm cố gắng không dài không ngắn. 2/1/2022 •-• 5-12/5/2022 21:23cảm ơn tôi nhiều như thế. mong chặng đường dài ở tương lai sẽ gặt hái đại thành công. để giấc mộng nở hoa. để hồi ức thanh xuân trở nên tươi đẹp. ❤Chặng đường từ 0 đến 1167 👍 (1189 fl) _3 tháng 12 ngày_ 13 tuần, 16 bài _Có lẽ chuyến xe sắp đến hồi kết...…
Truyện chủ yếu mình viết là thuật lại những bộ phim thanh xuân mà mình cảm thấy hay từ kênh " Bích Barbie " các cậu muốn xem phim thì lên kênh này xem nha có rất nhiều phim ngắn về tình cảm, bạn bè, thanh xuân... Mong các bạn vẫn ủng hộ truyền mình viết ❤…
Mùa thu đáng nhớ nhất trong miền kí ức mỗi người là gì? Với tôi, là thu ngây ngô của cái tuổi "mười mấy". Đời người có mấy lần "mười mấy"? Mỗi người sẽ đưa ra một câu trả lời khác nhau. Có thể là 1 lần, 2 lần, 3 lần và nhiều lần nữa. Nhưng nếu được hỏi "Muốn quay về độ tuổi nào nhất?". Thì tôi cá rằng nhiều người sẽ muốn về lại tuổi "mười mấy". Dù nó ngây ngốc, dở dở ương ương, dù nó chẳng hoàn mĩ như cái cách các nhà văn nhà thơ đưa vào trang giấy. Nó vẫn là thứ mà người ta mãi hướng về.…
💋💋VÀI MẨU CHUYỆN LINH TINH VỀ NGU QUÝ PHI VÀ ĐƯỜNG TỔNG THÔI 💋💋…
Tác giả: nlinniniiThể loại: HE, Ngọt, Thanh xuân vườn trường…
Một ngày đẹp trời, Thiên Lam nhặt được quyển hồi ký của cậu ta từ thời xưa. Mở ra đọc để cảm nhận được lại quá khứ huy hoàng của mình, Thiên Lam đột nhiên nhớ đến mối tình đơn phương dài đến gần một thập kỷ của bản thân ngày trước. Một thập kỷ thì dài bao lâu? Thiên Lam giờ cũng chỉ đôi mươi, vậy mà ngày ấy đã ôm mối tình đến gần nửa cuộc đời...…
Viết viết tất cả mọi thức về bản thân lên đây để mn cùng đọc và thấu hiểu.…
Xoay quanh "con đường" đi của một cậu trai... Với đầy những cung bậc cảm xúc về tình người... Và quan trọng hơn cả là tình bạn. Một chút gì đó nhẹ nhàng, sâu lắng. "....Cũng có thể gọi những hồi ức ấy là những kỉ niệm tuyệt đẹp...""...Thanh xuân tôi đẹp hơn khi có bạn là cậu.. "( Truyện vô cùng trong sáng, không đam mỹ, không ngôn tình, không bách hợp các kiểu...)…
Những câu chuyện nhỏ suốt 3 năm cấp ba,những kỉ niệm vô giá.Vì không muốn chúng rơi vào quên lãng nên mình đã góp nhặt lại.Chỉ muốn lưu giữ một chút gì đó,một chút thanh xuân thoáng qua trong cuộc đời.…
Gửi tất cả yêu thương đong đầy vào một buổi chiều mùa hạ lãng đãng ánh hoàng hôn. Nắng chiều lấp lánh trên mái tóc em còn nụ cười của em lấp lánh trong đôi mắt tôi.--------------------------------------------------------------------------------Viết lại tất cả những kỉ niệm nhỏ xinh từ bé đến giờ :3…
Tác giả: Hề NhiễmThể loại: Ngôn tình, hiện đại, thanh mai trúc mã, yêu giả thành thật, 3S, yêu thầm, hài hước, HEĐộ dài: 47 chương + 2 ngoại truyệnVăn án:Sau khi bị ép đi xem mắt tới chín lần, cuối cùng Lương Trản cũng không thể chịu đựng được nữa. Dưới sự thúc giục của cô bạn thân, cô đã nói ra việc năm đó mình và trúc mã Kỷ Đồng Quang đóng giả làm người yêu của nhau để đối phó với gia đình, kết quả là không cẩn thận lại tự sa vào lưới, cứ tưởng rằng có thể thoát khỏi kiếp nạn xem mắt, nhưng không thể ngờ rằng ba cô lại vỗ đùi nói: "Sao lại có thể như thế được chứ?"Ngày hôm sau, cô nhận được cuộc gọi của Kỷ Đồng Quang, người được cho là sẽ sống ở nước ngoài đến hết phần đời còn lại.Kỷ Đồng Quang: "Chú kêu anh về nước."Lương Trản: "Về nước làm gì?"Kỷ Đồng Quang: "Kết hôn với em, anh đồng ý rồi."Lương Trản: "?????"--CP: Nữ nha khoa lạnh lùng vs nam kiến trúc sư thâm tình.…
Cố Duật Hành, Cố Duật Hành....Mộng triền miên năm nào chàng mới tỉnhVật đổi sao dời, cảnh còn người mấtHẹn ước năm ấy, nàng còn giữ hay quên?...........................Năm ấy, chính Tư Duệ là người ra đi bỏ quên lời hẹn ước. Cô chật vật chạy theo đam mê, đeo đuổi hào nhoáng mà anh không thể đem lại được. Cố Duật Hành năm ấy chờ đợi trong vô vọng, có lẽ anh hy vọng cô sẽ một lần quay trở lại, cũng có lẽ chính cô đã quên đi rằng anh vẫn chờ đợi cô." Em nhất định sẽ kiếm thật nhiều tiền, đổi đời! ""Cố Duật Hành, anh phải luôn ủng hộ em""Cố Duật Hành, đợi em, em sẽ quay trở lại, sẽ có tư cách cùng anh bàn chuyện mai sau, mà không phải bị sắp đặt thế này""Cố Duật Hành, có những thứ, có những chuyện, cũng có những cảm xúc mà người vốn được sinh ra trong gia đình giàu có như anh, sẽ mãi mãi không cảm nhận được!"…
Tác phẩm đầu tay của mị!!! Mn cho mình xin cảm nhận nha!!!…
Tớ 18, tớ có 1 câu chuyện tình nhỏ. Tớ sợ 1 ngày tớ quên mất những kỉ niệm của chúng tớ, quên mất khuôn mặt cậu ấy. Tớ sợ 1 buổi sáng nào đấy tình cờ nhớ về chúng tớ, tớ sẽ hoảng sợ khi tất cả chỉ còn 1 mảnh kí ức mơ hồ. Tớ sợ câu chuyện của chúng tớ bị lãng quên.Tớ đã thích cậu ấy đến như vậy.…
tác giả : Nhược Hy.tình trạng: ốc sên bò.lịch đăng: là những ngày có nắg và có mây. mô tả truyện:kiếp trước cô là một thần tượng tuổi tin, sau khi xuyên lại trở thành một lớp trưởng bị hội đồng , người người chán ghét. -.+...........0.+..... ...... giờ thể giục. sau khi cả lớp ra sân tập thể giục, thầy giáo giặn : em cho lớp tập trước bài khởi động , thầy có công truyện đi một lát. sau khi thầy đi , cả lớp đều nhìn cô khinh bỉ như kiểu: mày kêu bọn tao tập hộ cái. thấy nụ cười kia , cô cũng đáp lễ cho bọn họ nụ cười trào phúng. cô đi sang chỗ ghế đá ngồi chờ xem bọn họ làm gì. bọn họ thấy cô biết điều thì liền tản ra nói chuyện . đến lúc thầy về , thấy không ai tập thì tức tối. - lớp trưởng sao không cho cả lớp khởi động. lúc này cáu người mới mấyphút trước khuôn mặt không chút biểu tình với người bây giờ thì hoàn toàn khác xa nhau. cô khuôn mặt cúi gầm, bờ vai run run, lắp bắp nói. - thưa ....thưa thầy, hồi nãy em có kêu các bạn tập....nhưng.....nhưng. - nhưng làm sao. - mấy bạn chửi em , còn doạ sẽ đánh em....em.....em...sợ. cả lớp trợn tròn mắt nhìn con người đang nói dối trắng trợn đằng kia. khuôn mặt cô cùi gầm, che khuất khoé môi tinh xảo đang mím lại cố nhịn cười đến bả vai run lên, làm người thầy kia cứ tưởng cô bị bắt nạt. mà cái dáng vẻ kia lại bị người nào đó thu vào tầm mắt - cả lớp bật cóc 2 vòng sân trường…
Bạn đã từng xem bộ phim Reply 1997 chưa nhỉ ?Cuộc đời của mỗi chúng ta có lẽ cũng như vậy phải không ?Là một thước phim dài chẳng thể đoán được tập tiếp đến, càng chẳng thể biết được hồi kết sau cùng ....Mỗi con người thật ra đều là nhân vật chính của cuộc đời mình và nhiều lúc thật ra thời điểm bắt đầu cũng đã là kết thúc tất cả .Có tình yêu của Hy Nguyệt cùng Liên Hóa Thanh như một bản nhạc mà những nốt thăng trầm đều có đủ . Một tình yêu không phải kiểu '' yêu em từ cái nhìn đầu tiên '' mà đã trải qua tháng năm dài vun đắp. Không phải tình yêu '' kinh thiên động địa '' nhưng đủ để người khác có niềm tin vào tình yêu còn tồn tại trên thế giới này ...Nếu đã là của nhau thì cũng chẳng cần phải vội vã...Ai cũng nói rằng Hy Nguyệt quá vô tâm, Liên Hóa Thanh vì cố ấy nhiều như vậy mà đổi lại được gì đâu chứ ?Nhưng có ai biết rằng , có một Hy Nguyệt trọn cả một đời chỉ có một người , một Liên Hóa Thanh mà cô ấy luôn đặt ở đầu quả tim .Có ai biết rằng, một Hy Nguyệt vừa mới đặt chân vào trường mẫu giáo đã hỏi :'' A Thanh a ! Sau này lớn lên anh cưới tiểu Nguyệt nhé ! Như thế sau này tiểu Nguyệt luôn có thể ở bên anh rồi nha ! '''' Vâng ạ , sau này đợi lớn lên anh sẽ cưới tiểu Nguyệt nhà ta về .'''' Hứa nha !'''' Hứa luôn .''Nhưng là '' nói trước bước không qua '' ... nếu biết trước có ngày hôm nay, thà rằng ngày đó chúng ta đừng hứa với nhau A Thanh nhỉ ?Em đang đi tìm anh !Em sẽ đi tìm anh ! Đi tìm ngày hôm qua của '' chính mình '' cũng là của chính chúng ta ...…
truyện Việt, bối cảnh nửa thật nửa giả.Truyện ra rất chậm tùy theo hứng của tác giả nên đừng giục nha mng ^°^.Thể loại: Ngôn tình, nửa thanh xuân nửa đô thị, ngọt ngược đan xen, ngọt như đường mía mà ngược như lột vía, nam nữ truy, nữ trầm cảm...Mong được mọi người đón đọc! Tác giả Cảnhp/s: tên Cảnh ngắn gọn nói về sở thích của tác giả: chụp, chụp và chụp, đặc biệt là ảnh phong cảnh.…