Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cut:"Bình thường thì những người bạn thanh mai trúc mã sẽ thành 1 cặp đúng không?" "Ò, sao?"Phúc Anh nhìn về phía người con gái xinh đẹp trước mặt rồi nở nụ cười dịu dàng tựa nhưng nhưng ngôi sao trên bầu trời ngoài kia. Cơn gió mang theo hương của biển khẽ thổi qua. Và cũng là khi câu nói mang theo tình cảm chất chứa bấy lâu nay khiến cho mối quan hệ của cặp đôi thanh mai trúc mã khác dần đi:"Chúng ta cũng vậy! Làm người yêu tôi nhé?"Linh Lan khẽ rung động, nước mắt rưng rưng nhìn người mình thích tỏ tình. Lòng cô như tan chảy theo giọng nói ngọt ngào ấy."Được! Cảm ơn...cảm ơn vì đã thích em"Bắt đầu: Vinh, ngày 16 tháng 6 năm 2024| 13:30End:?…
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…
Chỉ cần còn có tình yêuDù cho gian khó trăm điều, cũng qua... ______________| Tác giả : @Realwl| Thể loại : Ngọt văn, hường, tuổi học trò, HE _______________..." Ngày đó đã lỡ mất nhau rồi, thế nhưng trong thâm tâm mỗi người vẫn luôn hướng về nhau.."" Bốn năm qua đợi cậu như vậy, tưởng chừng chỉ có mình tớ nhưng hoá ra..""Chúng ta chưa từng cô đơn, vì ít nhất..chúng ta còn có nhau"... ________________Đây chỉ là những câu chuyện mà tôi gặp được trong cuộc đời nhiều muối của mình, thì thay vì tôi ghi vào nhật kí và bị người ta đọc được thì tôi mang nó lên đây và đưa vào từng nhân vật, vậy nên nếu có muốn đọc một câu chuyện thật hay và cảm động thì đừng trông chờ vào nó quá nhiều :'>Nhưng cứ đọc đi, để biết rằng vẫn còn có những điều ngọt ngào như vậy trên đời này...…
Nó tiến lại gần tôi , hương thảo mộc thoang thoảng làm tôi khá dễ chịu , ánh mắt nó nhìn tôi khẽ cười : - "Này ! Từ hôm nay tên phiền phức này sẽ theo đuổi cậu ." Tôi sững người , trò mới của nó sao , đùa kiểu gì vậy chứ ? Người mà tôi luôn trêu chọc việc nó thích bạn tôi , làm nó lúc nào cũng thấp thỏm không yên , giờ lại đi thích con nhỏ đáng ghét thích kiếm chuyện như tôi ?!! Tôi cau mày : - "Đùa kiểu quái gì thế ? Chả vui đâu ." Nó lấy tay chống cằm , nghiêng đầu nhìn tôi : - "Tớ không rảnh đùa mấy việc này đâu , Thy đừng cau mày nữa nhé ! Nhìn dễ thương lắm ! Tớ không chịu được sẽ hôn cậu đấy ! ""..."…
Thế nào là đau đớn? Làm sao để ta có thể cứu rỗi tâm hồn một người? Khi ai đó rời đi, liệu họ có thật sự biến mất khỏi nhân thế?Sunny - một đứa trẻ đáng thương, không may mất mẹ từ thuở còn rất bé. Kể từ đó, cả bầu trời trong em như sụp đổ.Bằng cách nào mà em có thể vượt qua nỗi đau ấy, và liệu có một phép màu nào giúp em bước tiếp giữa những mảnh ký ức vỡ vụn?"NƠI HỒI ỨC CÒN VƯƠNG" là hành trình chữa lành của Sunny và gia đình, khi những trang sách mẹ để lại bắt đầu cất tiếng thì thầm.…
Phương Anh không bao giờ biết tôi thích cô ấy nhiều đến mức nào...Những thằng con trai như tôi, chã bao giờ dám làm điều điên rồ mà thổ lộ với cô ấy.Tôi ngoài mặc ra vẽ chã quan tâm gì đến Phương Anh, chỉ là 1 người bạn, 1 người bạn thân.Và có lẽ cô ấy cũng chỉ coi tôi là 1 người bạn thân không hơn, không kém.Có lẽ mãi đến sau này, tôi cũng chẳng biết lấy cái gì mà thổ lộ cho cô ấy biết.Cô ấy xinh đẹp, thông minh, tài giỏi.Còn Tôi thì chỉ là 1 thằng nhìn từ góc nào cũng chỉ là 1 thằng học sinh cá biệt.Tôi tự ti về bản thân mình, đúng...Là vì tôi quá tự ti...…
ngày 26 tháng 8 năm 2023Nữ Chính: Tôn Thanh TỳNam Chính: Yên Thanh KìnhTôn Thanh Tỳ một học sinh cấp ba mới lên lớp 12, cuộc sống của cô tuy ở trong nhung lua nhưng ciệc thờ ơ và cách dạy dỗ của ba mẹ khiến cô trở thành một con người khác, 16 tuổi nơi tuổi mới chớm nở tình bạn - tình yêu thì Tôn Thanh Tỳ luôn đứng hạng thứ 2 trong trường, sự chú ý và sự ngưỡng mộ luôn chỉa về người hàng thứ nhất cô chỉ là cái bóng:" Tôn Thanh Kỳ "" Nói đi "" Một người luôn đứng hạng hai như cô, sẽ không bao giờ được đứng hạng nhất đâu một cái bóng vô dụng "câu nói chạm vào trái tim của cô ruốt cuộc người đứng hạng nhất là ai? tại sao cô luôn luôn thua cuộc như vậy? 12 năm 12 năm toàn đứng hạng 2 !!!" Tôn Thanh Kỳ "" Tôi không biết em thù hận gì tôi, nhưng đối với họ em luôn là hạng 2 đối với tôi em luôn luôn đứng hạng nhất "" hạng nhất trong tim anh "....cuộc tình bắt đầu từ đây hãy đón xem nhé !!Tác Phẩm " Hẻm Tuyết I : Tôn Thanh Kỳ " do Mận Không Chua sáng tác không chop phép đăng tải lại nội dung bên trong câu truyện, hãy nói tôi một tiếng nếu bạn muốn đăng tải nội dung nhé !!!…
Love: Tình yêuIs: chỉ có 1 nhưngChoices: có nhiều lựa chọn rằng ai sẽ là người yêu...Những chuyện tình tuổi học trò.Những ngây dại bồng bột.Những kỉ niệm khó quên.Tất cả,gói gọn trong một câu truyện----------------------------------------------------------------...-Quỳnh....không như Quỳnh nghĩ đâu, hãy nghe Huy giải thích đã! - tôi hốt hoảng, đầu óc rối bời, không biết phải giải thích thế nào cho thỏa đáng.-Không.. không sao đâu. Quỳnh hiểu mà, Quỳnh đâu có ngốc vậy. Mà nếu thế thì... - nhỏ khẽ nấc lên khiến tim tôi xót xa - ...chắc bọn mình nên chia tay thôi. Bây giờ người cần Huy nhất, không còn là Quỳnh nữa.Tôi không ngờ nhỏ lại nói ra những lời ấy. Hóa ra Quỳnh không còn là thiên thần bé bỏng như trước kia nữa mà đã trưởng thành hơn nhiều. Những giọt nước mắt nóng hổi khẽ lăn trên bờ má nhưng tôi không sao kìm lại được...…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…
Cô gái tớ thích không được xinh như bao cô gái khácTớ...thích cậu đấy. Đồ ngốc!Mau cho tớ ôm một cái nào. Xem như chúng ta huề nhau nha.Cậu...có thể thích tớ được không?Thanh Song...nếu sau này cậu có yêu người khác, cậu hãy nhớ rằng ở quá khứ có một người đã từng yêu cậu hơn chính bản thân hắn ta.Dư Dư của tớ! Cả đời tớ chỉ thích một mình cậu thôi. Vì vậy cậu đừng lạnh nhạt với tớ được không?Ừm. Tớ biết tớ không tốt như những người bạn xung quanh cậu nhưng tớ chắc rằng không ai có thể yêu cậu hơn tớ.Tớ chơi tù xì với cậu luôn thua vì cậu biết được quy luật của tớ. 5!2!0. Đó chẳng phải lời tỏ tình ư.Tớ rất ghét cái nắng mùa hè, nhưng vì một người bỗng dưng xuất hiện vào lúc ấy, ánh nắng hè cũng không mấy đáng ghét nhỉ.Nụ cười của cậu đáng giá lắm đấy. Vậy nên chỉ được cười cho người thật sự xứng thôi nhé Dư Dư.Có lẽ tớ đã dùng hết vận may trong cuộc đời mình để được gặp cậuTrước khi gặp em, anh định nghĩa đời mình là "tồn tại". Sau khi gặp em, nó trở thành "cuộc sống" [18/12/2019]…
Truyện Oan gia ! yêu tao đi, là một câu truyện học trò của một cô gái tên phương học cấp 2 yêu một anh học cùng. Nàng thấy việc học là việc lặp đi lặp lại thật chán và phiền phức. Từ bé nàng được học võ nên nàng rất mạnh mẽ và chưa bao giờ phải giận giữ cả . Nhưng khi anh chàng tên hưng kia chuyển đến Nàng và chàng như oan gia , gặp nhau là chửi nhau Nhưng thiếu nhau họ lại thấy nhớ nhung , mong chờ Qua mọi sóng gió , chàng và nàng có về bên nhau không ???Tác giả : hóng ghê , hóng ghê 😆Nàng : mày viết ra í hóng cái lozzz😆😆Chàng và nàng gặp nhau là ghét nhưng lại khi thấy ai ở bên một người khác là lại tìm cách phá của nhau tạo thành một tình tiết vô cùng hài hước Tuy nhiên họ cũng có những giây phút lãng mạn khi đi chơi , vô tình thấy nhau cườí.Họ cảm thấy không thể sống thiếu nhau nữa Qua bao sóng gió liệư họ có bên nhau trọn một đời thanh xuân không ?? Mong mọi người theo dõi và đọc nhé🙂🙂🙂🙂Mơn mọi người…
Bản quyền:của mị nha,mặc dù mị viết ko hay,theo cảm hứng thôi hà!!!:)))Nhân vật:thuộc quyền sở hữu của mị nà luônNội dung: ~ chúng ta giống nhau nhỉ? Đều có cái này:) ~ Ôi! Đừng có đánh nhau nữa,đánh nx chị đây không tha đâu ~ Tôi ko đủ tự tin để một mình đứng ngoài XH kia, dù tôi có giỏi ntn đi chăng nữa, tôi.....cần cậu ~ Ở nhà đợi anh về,anh ko đi đâu đâu,em yên tâm,anh chỉ muốn bước vào cs của em thôi ~ Em hiền vậy,anh sẽ bảo vệ em,bởi vì anh thik em mà ~Anh đào hao vậy,em ko lo,bởi trái tim anh ở ngay bên canh em cơ mà#mong mn ủng hộ mình…
'anh thích em' 'đồng ý là người yêu anh nhé''em cũng thích anh' 'em đồng ý'' tiểu Nghi công chúa mau lại đây''sao vậy?''anh không thích em đứng gần hắn, anh ghen''công chúa đừng ngủ nữa mau dậy''công chúa em lại bỏ rơi anh rồi'' công chúa em không cần anh nữa sao ?''công chúa ơi anh nhớ em?'---'anh nhõng nhẽo quá đi''em đói rồi mau đưa em đi ăn''em vẫn còn cần cún bự lắm''em ghen rồi mau dỗ em đi'----'chúng ta chia tay đi''lí do là gì''anh...không muốn tiếp tục nữa''được'…
Đây là bộ truyện đầu tay của mình, cũng là lần đầu mình viết truyện nên mong mọi người bỏ qua những lỗi nhỏ và có thể góp ý để tác phẩm hoàn thiện hơn trong những chap sắp tới. Bộ truyện này kể về chuyện tình thanh xuân vườn trường của 2 nhân vật chính là Hạ Phương Ly và Triệu Viễn Huy, 2 con người đối lập nhau về tính cách nhưng cùng chung nhịp đập con tim. Bộ truyện lấy bối cảnh tại Trung Quốc nên nếu mn không thích có thể bỏ qua ạ.Chúc các bạn có một trải nghiệm thật tốt khi đọc nó 💗 Cảm ơn vì đã ủng hộ !!!💗[ mỗi tháng mình ra 1 chap, mình sẽ tăng lượng chap trong tháng khi mình rãnh ]…
"Tôi từng nghĩ mùa hạ chỉ có nắng và tiếng ve. Cho đến khi gặp cậu - người khiến trái tim tôi lỡ nhịp bởi những điều nhỏ xíu nhất."Tôi gặp cậu ấy vào một sáng đầu năm lớp 10 - cái ngày mà tôi muộn học, tóc rối tung, mặt chưa kịp rửa kỹ, và phải tranh chỗ ngồi với một người... chẳng thèm nở nổi một nụ cười.Phạm Nguyễn Gia Huy - bạn cùng bàn bất đắc dĩ, mặt lạnh, nói chuyện cụt ngủn, chữ viết nghiêng nghiêng đẹp như in - là kiểu người mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ để ý.Nhưng rồi, bằng một cách nào đó, tôi lại dần thuộc lòng những điều rất nhỏ ở cậu.Cách cậu viết Văn nghiêm túc như đang viết cho riêng mình. Cách cậu trả treo rất khẽ mà khiến người ta phải bật cười. Cách cậu ngồi im nghe tôi nói đủ thứ chuyện trên đời mà chưa từng tỏ ra khó chịu.Không ai nói ra điều gì. Không ai chủ động trước. Nhưng hình như, cảm xúc là thứ dù cố giấu cũng sẽ lộ qua ánh mắt...Và trong tất cả những điều tôi từng viết vào nhật ký - có những dòng tôi ước gì cậu đọc được.Hay ít nhất... nghe được."Hạ Vị Thanh Âm" là bản tình ca không lời của tuổi mười sáu - nơi tôi kể về một người khiến mùa hạ của tôi không còn chỉ có nắng."…
Huỳnh - nữ sinh lớp 12 trường chuyên, cao 1m50, nhút nhát và hướng nội trước người lạ, nhưng cũng có chút bướng bỉnh và... một điểm yếu không thể giấu: rất dễ "cảm nắng" các anh chàng đẹp trai. Mùa thi đến gần, cô thường xuyên ghé tiệm thuốc của mẹ để in đề cương ôn thi. . Và đó cũng là nơi cô "gặp phải một vấn đề khó giải hơn cả đề Toán nâng cao": Anh - sinh viên năm cuối ngành y dược, thực tập sinh mới của tiệm, cao 1m80, gương mặt điển trai, vóc dáng như người mẫu, và đặc biệt... hay có mặt đúng lúc Huỳnh đang bận rộn trong đống đề cương.Anh nhẹ nhàng, đôi khi lém lỉnh một cách đáng ghét, luôn khiến Huỳnh không biết nên né tránh hay trộm nhìn. Còn cô - giữa những ngày ôn thi căng thẳng, lại lỡ rung động bởi một người khiến cô mãi không thể dứt ra.…
Một câu chuyện đầy đáng yêu nhưng không kém phần drama của hai bạn nhỏ. Và cả hai sẽ luôn đồng hành, nắm tay nhau, an ủi đối phương để bước đi trên con đường trưởng thành của cả hai. Dương: "Em chính là vì sao trên bầu trời tăm tối của cuộc đời anh mà anh hằng đêm ước nguyện để có được và điều đó đã thành sự thật"Kiều: "Anh ấy như đại dương sâu thẳm, êm ái vỗ về em bé tâm hồn của em - nơi em được thoải mái là chính mình, được anh ôm vào lòng che chở và an ủi"HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT TẤT CẢ CHỈ LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG PHONG PHÚ CỦA TÁC GIẢ…
Có một màn sương mong manh, chỉ thoáng hiện một lần trong đời, đẹp đến nao lòng, chẳng gì trên đời có thể so bì được. Từ lòng đất lạnh giá, nó lặng lẽ sinh ra, nhẹ nhàng trôi, quấn quýt quanh những tán cây, lững thững vờn trên mặt hồ yên ả, rồi len lỏi qua từng lối nhỏ hoang vắng. Không ngừng nghỉ, nó cứ phiêu du mãi, như một kẻ lữ khách kiếm tìm chốn thuộc về.Và rồi khi tia nắng đầu tiên chạm đến, màn sương ấy chẳng chống cự, không lưu luyến. Nó chỉ khẽ lấp lánh, choàng mình lung linh trong khoảnh khắc trước khi lại biến tan vào hư không. Đất trời như ngưng lại giây lát, vạn vật dừng trôi một nhịp đắm chìm trong vẻ đẹp mơ hồ dịu dàng. Đến tận khi sương hoàn toàn khuất dạng, người ta mới giật mình thảng thốt: vẻ đẹp ấy, hóa ra, chưa bao giờ thực sự thuộc về thế gian.…
Năm ấy có một Trần Đức Huy quá vô tâm để mở lờiNăm ấy , có một Trương Hà My quá vô tâm để mở lòng Tóm tắt truyện- Cậu ấy ... quả thật rất đẹp trai- Hửm !?Chu Hà Mi chết lặng, não cô gần như ngưng hoạt động trong vài giây khi nhận ra những gì mình vừa nỏi ra- Tôi biết cả tôi đẹp rồi, nhưng chị ko cần phải nói to thế đâu ~ Tôi ngại đó ~-T-Tôi...Mày thôi đi- Việt Chi đánh mạnh vào vai người đàn ông đang trêu ghẹo Hà Mỹ - Giới thiệu với mày đây là Trần Đức Huy em họ tao cách mình 2 tuổi, còn Huy, đây là Chu Hà My , bạn thân tao - nói rồi, cô nhìn vào 2 người đối diện nhau :- Hai đứa bây làm quen dần với nhau nha - Ồ, hóa ra đây là đàn chị sao? - Huy nở nụ cười quyến rũ với ng người đàn chị mới gặp đang nhìn cậu với ánh mắt kinh tởm.- Ê Huy ! Có vào chơi tiếp ko - Thành Long bạn thân cậu lên tiếng trong khi đang mê mẩn chiếc máy chơi game playstation- À đây...nói rồi cậu quay bước đi đến chỗ bạn mình Chờ Huy đi xa Hà My mới yên tâm lên tiếng- Chi ơi em họ mày nó bị làm sao ấyHả ! Nó khám sức khỏe hàng năm, ít khi bị bệnh .Sao lại ko bình thường được ?- ko! Ý tao là cái nết của nó á-À...ừ thằng này nhà mặt phố bố làm to , tỷ lệ khuôn mặt cơ thể thì đúng là đáng ngưỡng mộ - Việt Chi đút tay vào túi áo trong khi nhìn thằng em họ mình đang vui sướng đập liên tục vào lưng thằng bạn mình vì thắng ván game - nên kiêu cũng phải thôi- Nhìn mấy thằng vầy ngứa mặt ghê - Hà My thầm nghĩ . Nhưng Hà My đâu nghĩ rằng kẻ mà cô cho là ngứa mắt kia sẽ theo cô cả đời.…