Hồi ức
đây là truyện ngắn nói về một người ba không có thật…
Lấy cảm hứng từ " Thiếu Niên Hoa Hồng" một vụ án ở Đoài Loan, mình biến tấu nó lên, lần đầu viết nên chưa hay...…
18++ chưa đủ tủi cấm xem nheee.lướt x thấy mấy cái nuwng vãi hồn nên share link cho các đồng răm 😛😛…
Author : Hoắc Thiếu ThầnThể loại : Truyện Ngắn (Oneshot)Tiến độ : Đã hoàn thànhHoàn : 14-5-2019" Cuộc sống em như bầu trời sao luôn lấp lánh ánh sáng rữc rỡ sức sống, anh chỉ là một ngôi sao nhỏ trong cả bầu trời sao rộng lớn ấy, sự tồn tại của anh nhỏ bé nên em không cần bận tâm...Xin lỗi, thương em là điều anh không thể! "…
Tác giả:Trương Tiểu NhànNguồn:Kites.vnThể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, GEEditor: email protectedRốt cuộc thì biệt ly là một kết thúc hay là sự kéo dài hồi ức tốt đẹp?Tình yêu đẹp nhất rốt cuộc là thành toàn hay chờ đợi?Khi đọc tiểu thuyết của Trương Tiểu Nhàn chúng ta sẽ nhận thấy những quan điểm sâu sắc và đặc biệt về tình yêu của chính tác giả.Trình Vận trong bộ truyện "Cây sa kê" có sự trưởng thành rõ ràng, có thể mất đi tình yêu, nhưng cũng nhờ sự ra đi của tình yêu đã giúp cô trưởng thành hơn. Mà sự trưởng thành mới là kết quả cuối cùng của phụ nữ.Sau khi trải qua những nốt thăng trầm của tình yêu, cô đã tìm được một cuộc sống rộng mở hơn...…
Chào bạn, Tôi là Tâm Tâm, tôi không phải nhà văn, cũng không phải người viết lách chuyên nghiệp. Tôi chỉ đang cố tình kể lại cuộc đời mình trong những mẩu chuyện nhỏ. Đó là câu chuyện tôi đã gặp và đem lòng yêu một chàng trai trong vòng 26 ngày. Hy vọng rồi lại thất vọng. Như một giấc mơ, và tôi chưa bao giờ muốn tỉnh giấc, nhưng đến cuối cùng vẫn thầm cảm ơn anh vì đã tới sau từng ấy năm.…
Truyện: Những ngày lạc nhau giữa Sài GònTác giả: Thỏ lông xù.Thể loại: Lãng mạn, bí ẩn...........Cơn mưa bất chợt vào một ngày cuối đông, trên tầng áp mái, anh vô tình gặp lại người tình cũ. Hiện thực và quá khứ đan xen kết nối họ giữa dòng chảy nhộn nhịp ồn ả. Dưới ô cửa sổ hình vòm là một Sài Gòn vừa thân quen vừa xa lạ, nơi vô tình họ đã lạc mất nhau...........Truyện được viết và chỉnh sữa thường xuyên trên wattpad, mang đi vui lòng xin phép, nếu ko hả họng xin phép được vui lòng giữ nguyên tên tác giả và tác quyền.…
Con đường trải dài bóng cây, tường rêu đá ong ngang hông, đèn đường màu đỏ đất. Cậu gặp cô lần đầu như thế. Trong sáng lại băng sương, thánh khiết lại lãnh nguyệt...Ấn tượng bởi bóng lưng, sâu sắc bởi lần đầu gặp gỡ, gắn bó bởi kỉ niệm. Nhưng, cậu phải đi. Cậu hứa với cô 4 năm sau sẽ quay về. Chắc chắn!Bánh xe thời gian cứ quay cuốn đi biết bao hồi ức và kỉ niệm. 5 năm, cảnh còn, người mất. Cảnh vẫn đó nhưng người chẳng còn...…
Mùa thu năm ấy... tôi gặp anh...…
Hồi ức những năm tháng đã qua, những chuyện nhút nhát bỏ lỡ và tình đơn phương vội tan. Trái ngọt biết đâu đến vào lúc Không ngờ?…
Thời tiết về thu vẫn đẹp da diết. Cái lạnh ở đâu đó đang bất chợt ùa về. Cái cảm giác thư thái của mùa thu dường như sắp bước qua nơi đây, bỏ lại trong ta bao niềm khắc khoải, nuối tiếc. Mùa thu khiến trái tim con người ta như được sưởi ấm, nâng niêu, chiều chuộng. Hương thơm thoang thoảng của chùm hoa sữa vẫn còn vấn vương, níu kéo. Tất cả xúc cảm của mùa thu lại đi qua. À! Một mùa lá vàng rơi nữa lại nhẹ nhàng từng bước tràn về. Tôi lại nhớ anh thêm một mùa…
Gặp lại một người quen ngày mưa..…
Tuôi chợt nhận ra cái bìa không hợp với cái tên truyện lắm nên đổi ảnh bìa nhé,truyện thì vẫn như cũ và các bác đọc và đặt đơn đi nhé,không tui buồn đóFic nho nhỏ để xua tan sự buồn chán của tác giả…
" Bảy năm cách biệt muôn trùngDù không cố nhớ nhưng lòng chẳng quên..."…
chuyện 3 thằng…
Gửi cậu, người đầu tiên có được trái tim tôi.…
Tháng 5 năm ấy tôi gặp em với bao nhiêu trân quýTa vô tình gửi gắm trái tim của ta cho đối phươngSoobin à,Chúng ta yêu nhau là sai trái sao anh..? ...Không em à, họ mới sai khi chia cắt tình yêu của đôi ta…
cả thế giới như đổ sụp đổ ngay trước mắt... cô đã từng tin có thể thay đổi cả thế giới vì anh hoá ra lại vì anh mà quay lưng với cả thế giới, thanh xuân đó đã cùng nhau góp nhặt từng mảnh ghép kỉ niệm để cùng nhau tạo nên một hồi ức đẹp, đến hôm nay phải cùng nhau khép lại mọi cánh cửa thật sự đau lắm, tự hỏi tại sao anh không mạnh mẽ một chút nữa, tại sao anh hứa hẹn thật nhiều rồi để đến nay cũng bỏ đi, để cô ở lại chịu bao nhiêu đắng cay tủi nhục một mình. Anh là một người tốt mặc cho cả thế giới này nghĩ anh xấu xa tôi vẫn thấy anh tốt như vậy, vì anh từng dịu dàng với cô thế nào từng yêu thương cô hết mực thế nào từng hạ mình quan tâm gia đình cô thế nào... chỉ cô mới hiểu nên chỉ có cô còn ở lại tin tưởng ở bên cạnh anh.Bàn tay hai người đang nắm chặt bị kéo ra dần rời khỏi nhau, cô khóc nấc nghẹn nói...- Anh đi đi Em đợi được...........…