Cảnh cáo cô vợ bỏ trốn- Đới Ngôn (cover)
Author: Kayyul…
Author: Kayyul…
Mùa Hoa Nở Rộ Giữa Chúng TaTrong thế giới rực rỡ của ánh đèn sân khấu và những khung hình điện ảnh, có những câu chuyện không bao giờ được kể.Sơn Thạch - một ca sĩ mang giọng hát dịu dàng, và Neko - một đạo diễn trẻ đầy khát vọng, tưởng như là hai người xa lạ, nhưng giữa họ tồn tại một sợi dây vô hình.Những cánh hoa Lưu Ly và Cẩm Tú Cầu bắt đầu rơi - lặng lẽ và đau đớn. Phải chăng đó là dấu hiệu của những bí mật đang dần bị phơi bày? Hay là tiếng gọi của những trái tim khao khát mà không dám bước tới?Lưu Ly - loài hoa nhỏ bé, khiêm nhường, mang trong mình lời nguyện cầu: "Xin đừng quên tôi." Những cánh hoa xanh dịu dàng như nỗi lòng của một trái tim sợ hãi bị lãng quên, âm thầm yêu nhưng không dám nói.Cẩm Tú Cầu - rực rỡ mà mong manh, mỗi cánh hoa là một mảnh cảm xúc thay đổi theo thời gian. Tựa như tình yêu nặng trĩu không bao giờ được gửi trao, loài hoa ấy nở ra giữa những niềm đau và khát vọng.Hai loài hoa ấy, mỗi cánh rơi xuống đều như một lời thầm thì. Trong im lặng, chúng giữ lấy những bí mật của những trái tim yêu đơn phương, nở rộ không phải để được nhìn thấy, mà để nói lên một tình yêu không lời.Mùa hoa ấy sẽ nở rộ - nhưng liệu những bông hoa có còn phải rơi nữa hay không?Một câu chuyện về tình yêu giấu kín, những cánh hoa rơi và hành trình vượt qua nỗi đau để tìm lại ánh sáng.…
Từ nhỏ, Kim Sunoo đã có đủ loại biệt danh như "vong hồn không biết nói chuyện" hay "búp bê một mắt" vì một bên mắt phải của anh bị mù bẩm sinh.Từ khi còn bé cho đến khi sắp đi đến cuối những năm thanh xuân vườn trường, cậu sống trong tự tin mặc cảm, không biết vì bị kỳ thị hay chính sự tự ti của cậu khiến cho vòng bạn bè của cậu nhỏ hẹp đến mức đáng thương. Cậu những tưởng mình cứ âm âm u u thế này cho đến hết đời, cho đến khi tình cờ bắt gặp nụ cười thoáng qua của đàn anh Park Sunghoon cậu biết, mình đã biết yêu....Truyện chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả , editor .... mong không mang đi đâu Mình chuyển ver cho vui thôi ạ mong các bạn không mang đi đâu ạ . Truyện gốc cùng tên ạ…
Thiết lập vỡ tùm lum, mong mấy bà chỉ đọc để giải tỏa căng thẳng, điều quan trọng nhắc hai lần, THIẾT LẬP VỠ TÙM LUM, OOC RẤT NHIỀU.…
Các truyện về Thôi miên…
Series bao gồm nhiều fic AllPhong của các tác giả khác nhau trên lofter…
Tên truyện: Phòng chứa đồ (Người dịch tự đặt lại)Tác giả: 桥上小菩 - Kiều Thượng Tiểu BồNguồn: 知乎-ZhihuThể loại: Trinh thám, bắt cóc, phá án....Số chương: 14 chươngTRUYỆN ĐƯỢC DỊCH VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD VÀ FACEBOOK @3HAteamkeke. VUI LÒNG KHÔNG REUP!!!!!!!…
Do là truyện đầu mình viết nên còn hơi non mong các bạn thông cảm , Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và mình mong mọi người có thể góp ý cho truyện của mình…
Mik sẽ chỉ làm theo yêu cầu của các bạn thôi , những ai kì thị thì biến!!! Chứ xong vào đây rồi lại chửi bọn tao dâm dê các kiểu.Cảnh báo trc rồi đấy , cấm 18 trở lên :)) , và đàn ông đang cho con bú…
Hôm nay tác giả nổi tiếng nhất trong thành phố mở một cuộc họp mặt ký tặng chữ ký rất hoành tráng. Bạn thân cô Ngọc Linh - chen chút chật vật mới có thể xin được chữ ký đem về nhà còn hoa chân múa tay rất thích thú. Lam Mai - là cô - hiện tại đang là nhân viên thiết kế ảnh bìa tạp chí trong một tòa soạn rất có tiếng trong nước. Vì thế suốt ngày bận rộn nhận việc trong tòa soạn nên không có thời gian đọc tiểu thuyết. Thế là Ngọc Linh bạn của cô rất tốt bụng cho cô mượn sách đọc giết thời gian. Bìa sách in hoa văn rất nổi bật , trên đó tựa truyện là dòng chữ được in nổi rất đẹp mắt: << (✿ CHIA SẺ NỮ PHỤ KHUYNH THÀNH ✿) >>** Không chuyển ver hay edit nhé! Iu iu ~~ ♥…
.Đây chỉ là những đề tài Lazy gặp trong đời thường, những suy nghĩ về vấn đề đó mà thôi... tuy có vẻ hơi nhàm nhưng đối với Lazy nó lại vô cùng sâu lắng và đầy ý nghĩa....Lazy không có ý đả kích bất cứ cá nhân hay đoàn thể nào, chỉ là những ý kiến của chính Lazy nên nếu ai đọc được đừng giận nhé! Cảm ơn nhiều....Có thể có rất nhiều thứ ngoài đời, ngoài xã hội, ti tỉ thứ Lazy đã nhìn và đã đặt mình ở trong đấy luôn nhưng cũng nhiều thứ chỉ là nghe tin đồn, tin vịt, từ đó mà dựng lên.Ai đọc nếu bức xúc, hãy thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình, dù sao thì đó là điều Lazy muốn nói: "Sống thật, nói thật, đừng giả dối, nói hết ra để đời thêm đẹp, kìm nén chỉ thêm đau mà thôi..."…
Tình cờ chúng tôi gặp nhau, ở chung một chung cư, cùng một tầng, và đối diện phòng. Tình cảm là một thứ gì đó khó nói nhưng giống như vuốt ve một chú mèo lạ vậy, cái với tay chạm vào nó lần đầu còn sợ sệt nhưng rồi chẳng biết từ lúc nào mà mê mẩn vuốt ve nó mãi không ngừng được. Tuổi trẻ cũng vậy, là những lần sợ vấp ngã và được một cánh tay chìa ra giúp mình đứng dậy... Chỉ là những vụng về của một cậu bé hay nấu ăn cho một anh chàng hàng xóm, và...…
có bao giờ ta tự hỏi, liệu những người không được ông trời ban cho đôi mắt, họ cảm nhận như thế nào về nghệ thuật?…
Truyện đã ngưng viết vĩnh viễn. Cốt truyện [plot] được tiết lộ hết ở chapter cuối, cảm ơn các bạn đã yêu thích và xin lỗi mọi người vì không thể tiếp tục tiến hành viết bộ truyện này nữa. #Kai…
"Anh hối hận rồi, học hành đâu nhất thiết phải đến trường chứ?"Lumine bĩu môi: "Nếu không thì ở đâu? Anh muốn học trường đời à?""Anh có thể thuê gia sư cho em." Aether móc Black Card ra: "Chúng ta có tiền."...Aether muốn đốt trường, thực ra là tui muốn…
Vào một buổi tối, An và con bạn đã chat với nhau trên mes một hồi lâu bỗng dưng An đùa một câu " nhà tôi thật vô phúc khi có đứa con như cô " thế là câu chuyện bắt đầu...…
Anh ước chúng mình đã can đảm hơn.…
Vì cứu một đứa bé trai mà tôi gặp tai nạn giao thông ở tuổi đời 23.Nhưng khi mở mắt ra thì đã xuyên vào thế giới tiểu thuyết. Chỉ là nhân vật qua đường gặp nam chính hai lần để thúc đẩy tuyến tình cảm của họ. Mọi việc bắt đầu lệch hướng quỹ đạo ban đầu và tôi phải giải quyết hết tất cả chúng.…
- Nguồn gốc sinh thành chiếc fanfic này : Bộ truyện này có ít người biết nên cũng có rất ít fanfic lẫn fanart, tôi viết lên bộ này để tự thoả mãn cái mong muốn về OTP của mình :')[ Phía bên DabiHawks thì tôi vẫn ra truyện thường xuyên ]- Nhân vật thuộc về Makoto Morishita- Không đúng nguyên tácKhông hề có ý định drop bộ này 1 tí nào, chỉ là lâu ra chap thôi…
tác giả Đông Đông Trung Phươngo O oQuách Từ Noãn thẳng thắn với Bạch Nhiếp Thần rằng cô muốn ly hôn.Hôn nhân không tình cảm này, không cần thiết phải kéo dài thêm nữa.Kểt hôn hai năm rồi, gần như hai người không hề chung đụng với nhau.Mà sở dĩ có cuộc hôn nhân này cũng vì gia đình nhận nuôi cô ép cô gả cho người kia.Đơn giản vì tiền, đơn giản là tới chụp ảnh ở Cục Dân chính sau đó anh ta biệt tăm không thấy.Cô cũng thản nhiên đi công tác suốt hai năm.Bây giờ ba mẹ nuôi đã chết. Ly hôn có phải là giải thoát cho cả hai....~~~~~…