[Khoa x Đạt] Chuyện Đôi Ta
"vì sao cơn mưa đêm qua không ai nhắc về chuyện đôi ta"au: yuukolun211…
"vì sao cơn mưa đêm qua không ai nhắc về chuyện đôi ta"au: yuukolun211…
Hạ Thiên là một người 24 tuổi hiện đang làm nhân viên thu ngân, nghề tay trái của cậu là Streammer về game. Game cậu hay chơi nhất đó là "Tháp Tử Vong", một trò chơi đã lâu với ít lưu lượng người chơi chỉ bởi nó quá khó, đã 30 năm chưa ai đánh bại cả nhưng bây giờ, Hạ Thiên đã chính thức đánh bại nó và update mới đang đến, cậu sẽ làm gì?…
Câu chuyện này sẽ dành cho các bạn yêu Đam Mỹ :) Câu chuyện kể về một fanboy của iKON lần đầu được đến concert kON và đã được gặp mặt iKON, và từ đó iKON đã theo đuổi anh fanboy này <3 ( hơi ảo tưởng một tí nhưng vì đấy là một câu chuyệm nên ad sẽ thỏa trí tưởng tượng )Profile about fanboy :Vũ Đức Thắng Cung Thiên Bình08/10/2002Fanboy từ Win&Matchbias Song and Bin…
- Ừ ! Đồ ngốc , có gì hãy nói trực tiếp , như những gì tao đang chuyển bị làm này - Hắn vừa nói , vừa bước lại gần nó . Nó và hắn , đứng cách nhau khoảng một trái bóng rổ . Nó gần như có thể cảm nhận hơi thở , mùi bạc hà tỏa ra từ người hắn- Nghe này , việc tỏ tình là của con trai . Và có một điều tao muốn nói với mày đã từ rất lâu rồi " Tao thích mày ! làm người yêu tao nhé ?Nó hạnh phúc ôm chầm lấy hắn :- Ờ . Nếu tỏ tình là việc con trai , thì đồng ý là việc con gái . Han à, tao muốn nghe lại lần nữa , lời tỏ tình của mày ấyÔm chặt nó vào lòng , hắn cười âu yếm nhìn nóTao thích mày ! làm người yêu tao nhé ?…
thảm hoạ chìm phà chấn động năm ấy , một trong số những học sinh có một người say nắng ...author: dbleete…
Chiều nay trên phố chợt có cơn mưa ! Mưa vẫn thế, nhẹ nhàng từng giọt thấm ướt vai em. Có chăng mưa đang buồn vì một người nỡ xa rời? Gió chiều khẽ ấu yếm mái tóc em bay. Lắng nghe mưa thầm hát, em đan tay ai đi về cuối phố để lại một chiếc bóng cô đơn giữa trời thu lạnh.Anh mỉm cười quay đầu lặng lẽ bước đi, nghe mưa hôn lên làn nước mắt.…
Hán Việt: Đoàn yếm sư tôn đích mạt bố nhân sinhTác giả: Bán Giang Sắt SắtEđiter: YuantiensinhNguyên sang / nam nam / cổ đại / cao H / chính kịch / tu chân / mỹ nhân thụ--------Sau cuộc chiến tiên ma, thức hải của Ngô Thật bị tổn thương nên đã chìm vào giấc ngủ say, chẳng mấy chốc mười năm trôi qua. Sau khi tỉnh dậy, y phát hiện toàn bộ công lực của mình đều đã biến mất, không chỉ vậy, bên dưới hạ bộ lại còn mọc thêm một cái lồn nhỏ vốn không thể xuất hiện trên cơ thể y, phía trên ngực còn có cả cặp vú mềm mại.Điều kì lạ là mỗi lần y bị nam nhân nào đụng vào, lồn nhỏ sẽ không tự chủ được tiết ra dâm dịch, trong cơ thể cũng thấy rất trống rỗng, chỉ khi bị cặc lớn đút vào y mới cảm thấy thỏa mãn như được ăn no.Ban đầu y rất kháng cự đối với những chuyện dâm dục như thế, nhưng vì công lực đã mất hết nên y chẳng có chút năng lực nào để chống lại, lúc nào cũng bị ép phải mở chân cho cặc lớn đút vào.Bọn người ấy rất thích cơ thể y, cũng rất thích bắn tinh vào lồn hoặc là đái vào trong, khiến cơ thể y bị dính đủ thứ dơ bẩn...※ tránh lôi: Có "chính thê" nhưng là NP, có yếu tố tình cảm với "vợ cả".…
#ninhnguyenduc/ Đẹp! Một mỹ nữ như vậy mà lưu lạc chốn nhân gian thật đáng tiếc. Y nói xong thì lắc lắc đầu, một ý tưởng lóe lên. Y phải thực hiện cho bằng được.Còn người con gái, chỉ mang một yếm che thân, đang ngồi yên lặng mà thương thân mình " Một kiếp hồng nhan"Muốn biết sự thể ra sao? Xin mời mọi người xem truyện sẽ rõ.…
Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…
Tô Chiêu Văn nghiêm lại, giọng nói không chút đùa cợt, nàng nhìn thẳng vào mắt Tống Dạ Thần: ngài lấy ta đi, ngài cho ta quyền lực của ngài, ta cho ngài trí thông minh của ta. ....Đông Anh, ta cưới muội.Tô Chiêu Văn nhìn anh với ánh mắt trìu mến, tội lỗi: nếu như ta nói, nhân duyên mà ngài mong đợi, đều do ta sắp đặt, ngài có còn muốn, lấy ta nữa không? .....…
Mỗi đêm giờ tý, hắn sẽ gặp từ đáng yêu trẻ con oa chuyển thành yêu mị nam tử, hết sức diêm dúa lẳng lơ có khả năng, hấp thu tinh lực của nàng, vì làm này sinh hạ con huân, lại hàng đêm chăm chỉ. "Đại ca muốn nhận thức này nhặt về oa nhi làm Tứ đệ?" Làm người nào đó hỏi. "Không, ta muốn làm của nàng tiểu tướng công, được không, có được hay không vậy?" Hắn chu miệng làm nũng, nhìn đến rơi xuống trên đất cằm. Cắt, cái gì đại ca, nàng rõ ràng chính là nữ được không? Xem ra cũng chỉ có chính mình biết ra thân phận của nàng, không khỏi đắc chí. Trước mặt một đường đối với nàng theo đuổi không bỏ đồng tính công tử trước mặt, tiểu tướng công đúng là lột xuống của nàng nam trang, cười híp mắt đẩy ra nàng cái yếm. "Ngươi xem, nàng có híp mắt híp mắt, không phải nam nhân nha!" Đưa tới một cái phát lật kiêm rống giận: "Đều cút cho ta!" Mặc kệ mặc kệ, dù sao bằng vào oa nhi thân phận, hắn là không chỗ nào không cần này chấm đất lại nàng. "Tỷ tỷ, ta khốn khốn, chúng ta ngủ đi." "Tỷ tỷ, tỷ tỷ, Lộ nhi đau bụng, ngươi tới thổi một chút." "Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ tỷ, ngươi xem ta phu đản ấp ra một cái nhỏ gà." Được xưng là tỷ tỷ kim Bảo Nhi thật sự chịu không nổi rồi, một cước đưa hắn đạp xuống giường, "Cút đi!"…
"cậu có từng thích tớ chưa?""Chưa từng!""Cậu cảm thấy theo đuổi được tôi bao lâu mà nói thế?""Nếu tôi không theo đuổi được em, thì cũng đừng mong ai đến gần em.""Mùa đông năm đó, anh đã đánh mất em khỏi tầm tay một lần. Mùa xuân năm nay, em chắc chắn sẽ không thể chạy khỏi anh.""Kim Taehyung, tên chết bầm nhà cậu !!!!"…
Có lẽ sẽ k hay nhưng đó là tâm huyết và và tâm tư của tác giả với 1 người...mong các bạn ủng ạ!!!…
Mạch Mạch ta là yếm a Chơi điểm trò chơi, mở não động Nữ chủ là vì bị bệnh nhân người nhà giận chó đánh mèo mà chết oan chết uổng khổ bức tiểu hộ sĩ Là cái mặt than, nhưng kỳ thật não động siêu đại, buồn tao Đừng nhìn tiêu đề như vậy! Đây là nhất thiên phi thường thuần khiết lại tích cực hướng về phía trước văn [ lầm!]Tác giả ta chân thân thượng , hảo có đại nhập cảm hồ yêu yêu yêu yêu yêu [ nguyên: Các ngươi này đàn 18x]Bài này bug cự nhiều!!! Không cần để ý, bởi vì tác giả không phải khảo chứng đảng! Dựa vào não động liền viết!! Thô ráp kịch tình nhân vật băng phôi là thường có sự tình...... Ta chạy là có bao nhiêu không tiếp thu thực orz......Nhìn đến thỉnh cất chứa một chút đi ~~ tác giả ta thích nhất nhìn đến cất chứa cọ cọ tăng![ sắp điểm mặt đi!!!σ[`д′*ノ]ノ ]Ta cảm thấy nhất định là tiêu đề không đủ bắt mắt mới không có cất chứa !!! Cho nên ta thay đổi cái bắt mắt ~~~~~…
Thể loại : Đam Mỹ Có không biết trân trọng , mất đi chưa biết tìm lại đến khi không còn vĩnh viễn thì mới chạy đi tìm có phải đã quá muộn màng hay không ? Gương vỡ vẫn có thể lành , người mất đi không thể sống dậy nữa . Phải biết là đau như vậy thì lúc đầu cứ xem nhau như người xa lạ mà lướt qua nhau .----Tác phẩm là một phần của bản thân au , là công sức của au , bạn nào trans thì phải xin phép trước một tiếng nhé .…