Em là của tôi (Ti Ngọc)
viết truyện vì sở thích Anti k thik thì biến oke…
viết truyện vì sở thích Anti k thik thì biến oke…
Lan Ngọc chả biết làm gì ngoài chờ đợi , chờ đợi Tú Quỳnh một lần nhìn lại bên cạnh em có ai , một lần có hình bóng Lan Ngọc trong tiềm thức ... Mà thôi cứ chờ vậy đi…
chỉ là mình không ưa mấy người đó thôi…
Khởi my - 1 cô bé nghịch ngợm, hát cực hay <3Kelvin Khánh - 1 anh chàng hotboy, nhà giàu,...Cùng đọc fanfic này để biết chuyện gì xảy ra giữa 2 người họ nhé!…
Họ biết về Cẩn gia, những cố sự có khi là sự thật, cũng có khi được thổi phồng. Nhưng có khói mới có lửa, những gì mà dân chúng truyền miệng nhau về một trong ba đại thế gia Tuyên Quốc có thể xem là chính xác đến tám chín phần. Nhưng đó chỉ là cái đúng của những bề nổi. Ít ai biết đến những mặt đen tối của những gia tộc này, nếu biết, một là có quyền, hai là Chết! Thế gia bao nhiêu u ám, bao nhiêu vô tình đều trở thành bí mật. Cẩn Tư Niệm cũng là một bí mật của thế gia họ Cẩn.…
Author : Vương Xuân Trang couple : Khải Nguyên, Thiên Nguyên -Chọn cậu ta hay tôi?? -Chọn anh ta hay tôi?? -Không chọn, yêu hết…
Từ một cậu bé đá bóng lưới chui háng ở Nghệ An năm nào đến chàng trai tung cú đánh đầu lịch sử ấy, tôi vẫn chỉ là tôi, Lê Công Vinh của bố mẹ, anh trai của các em và là một người con của đất Nghệ An. Và khi đã khoác lên mình chiếc áo đội tuyển, trong đầu tôi không có gì ngoài hai chữ : Tổ Quốc! Lê Công VinhNhững câu chuyện trong sách được kể bằng một giọng văn thản nhiên, không phải vì chúng không buồn, không đau, không hưng phấn; mà dường như vì người viết ý thức được rằng trong câu chuyện ấy có bao nhiêu nét nghĩa, thì người Việt Nam đều hiểu hết. Không cần diễn giải thêm về cái nghèo, về khát vọng, về đồng tiền và miệng lưỡi thế gian với độc giả ở xứ này nữa.Dù sao, thì chính chúng ta đã tạo nên Lê Công Vinh. Nhà báo Đinh Đức Hoàng…
Phải trải qua bao nhiêu gian khổ con người mới đánh đổi được cho mình một tình yêu tha thiết , tình yêu là sự mong cầu không thể cưỡng ép . Đời người phải xảy ra biết bao sóng gió mới có được hai chữ bình yên , hạnh phúc rất dễ nói nhưng lại khó tìm, cuộc sống bình yên chưa bao giờ là dễ. Nước mắt có thể rơi nhưng niềm tin không thể mất, sống hết mình chưa phải gọi là sống mà phải tận hưởng dư vị mà cuộc sống mang lại .…
Lần đầu viết truyện caccau đọc có thể góp ý ạ.…
Tích hợp từ những trải nghiệm thực tế của tác giả. Đắng cay có, niềm vui có, nhưng có lẽ chẳng kéo dài là bao. Phải chăng cuộc sống này quá cay nghiệt với những sinh mạng mỏng manh?…
đoản ngon tình…
Fanpage của tác giả: Lục lạc nho nhỏtrích đoạn: "tiết thể dục tôi cầm quả bóng rổ chuẩn bị chơi với các bạn đúng lúc Minh và đám bạn đi qua, cậu khịa tôi:"nấm lùn cũng muốn chơi bóng rổ à, lại đây anh dạy cho". Tôi:"đã yếu còn thích ra gió à"Minh đá mày một cái nhân lúc tôi không chú ý cầm lấy quả bóng trên tay tôi ném vào rổ nhưng không vào.Tôi nhếch môi cười khinh bỉ, cậu không chịu thua lại cầm quả bóng ném vào rổ lần nữa nhưng... vẫn không trúng.Cậu vẫn mạnh miệng :"do gió thổi làm lệch bóng thôi"Tôi lấy lại quả bóng từ tay cậu nhẹ nhàng ném vào rổ nhìn mặt rất ngầu nhưng... quả bóng lại không vào thật. Chưa lần nào thấy nhục như vậy.Thế mà đám bạn của tôi và cậu cười như điên. Tôi thấy nhục thì nhục đấy nhưng nhìn qua mặt cậu thấy mặt đen xì tự nhiên thấy cũng vui vui. Chắc chỉ mình tôi thích cách tổn thương mình 1000 tổn thương địch 800…
Chuyện xàm xí về 3 con mèo và những người bạn của nó -.-…
Ta sao chép truyện này mục đích để dễ đọc. Chưa có sự đồng ý của nhà edit truyện. Khi nào nhà dịch kêu xóa ta sẽ xóa. Và ta có sửa lại vài chi tiết để đọc cho thuận miệng hơn. Ta sao chép từ chương 245 vì từ 244 đã có nhà đăng lên wattpadNhà dịch chính :" https://wikidich.com/truyen/trong-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi-V_IsQXCVfC2Gj2cXHán Việt: Trọng sinh chi cực phẩm hoàng tử phiTác giả: Diệp Ức LạcTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: Chương 554 + phiên ngoại 10+11Thời gian đổi mới: 20-05-2017Cảm ơn: 187 lầnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai ,HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Tu chân , Xuyên việt , Dị năng , Ngọt sủng , Trọng sinh , Thần tiên yêu quái , Song khiết , Sinh con , Cường cường , Liên Thành 4 saoPhiên ngoại full."Ngươi nói cái kia Tam hoàng tử muốn cưới ta.""Đúng vậy, thiếu gia, cái kia Tam hoàng tử muốn cưới ngươi.""Ngươi nói, cái kia Tam hoàng tử có phải hay không đầu óc có bệnh a! Tuy nữ nhân không được nhiều, nhưng là hắn là một hoàng tử, hẳn là không đến mức cưới không được đi!Chẳng lẽ hắn đặc biệt kém, hoặc là hắn không được, cho nên chỉ có thể cưới nam nhân.""Tam hoàng tử anh tuấn tiêu sái, khí vũ hiên ngang, văn võ toàn tài, thân thể tố chất đều tốt.""Nga, hắn cái gì cũng tốt, vì cái gì muốn cưới ta a!""Hắn cái gì cũng tốt, chính là mệnh đặc biệt ngạnh, khắc đã chết ba vị hôn thê, đế quốc chúng ta nữ nhân không nhiều lắm a!""Khắc đã chết ba người a! Ta đây gả qua đi, hắn cũng đem ta khắc đã chết.""Thiếu gia yên tâm, không có khả năng!""Vì cái gì?""Bởi vì ngài mệnh so Tam hoàng tử càng ngạn…
câu chuyện sương sương về anh gia sư và cậu học trò…
Tôi đã yêu thầm tên bạn thân từ khi chúng tôi mới 6 tuổi. Cậu ấy không hề biết tôi yêu cậu ấy.. Cậu ấy cũng không hề yêu tôi. Tôi luôn mơ ước được kết hôn với cậu ấy dù chỉ là trong mơ.Nhưng rồi khi ước mơ tôi dần trở thành sự thật thì sự nghiệt ngã đó xảy đến với chúng tôi...Cậu ta ,tôi sẽ phải trả thù cậu ta và lấy lại công bằng cho cả con gái của tôi !!…
Nhìn những gương mặt đã từng quen thuộc ở trước mặt, tôi chợt nhận ra quả thế giới biến đổi thật nhanh. Tất cả chúng tôi từng là những cô cậu học sinh hồn nhiên vô tư nhường nào, giờ đây mọi người cùng ngồi lại nhìn nhau trong buổi họp lớp, trong lòng tôi lại cảm thấy lạ lẫm biết bao. Cô bạn thân Vân Anh của tôi năm xưa suốt ngày kêu gào sẽ sống một cuộc đời FA tự do thoải mái, nay đã sắp trở thành cô dâu của người khác. Cậu bạn lớp phó nhút nhát năm xưa nói vài câu đã đỏ mặt ngại ngùng, nay lại treo trên môi nụ cười hờ hững khiến người ta khó có thể nhìn thấu.Cô bạn lớp trưởng năm xưa hoạt bát đáng yêu, nay lại lầm lì ít nói, gặp lại tôi sau bao năm xa cách cũng cũng chỉ gật đầu xem như chào hỏi. Mà tôi và Trần Gia Nguyên, năm xưa chính là cặp đôi duy nhất của lớp 12B1, khi đó hô hào với mọi người sau này tổ chức hôn lễ sẽ mời cả lớp làm phù rể phù dâu, giờ đây cả hai chỉ yên lặng nhìn nhau. Giống như hai kẻ xa lạ. Gia Nguyên nói: "Bảy năm, chúng ta xa nhau bảy năm. Trong bảy năm này, có bao giờ em cảm thấy hối hận hay không?"…