Quý cô bóng đêm và Tiên sinh ánh sáng.
Mình viết hộ một người bạn, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua, hãy ủng hộ mình đóng góp ý kiến nhá. Cúi đầu 90 độ thành thật ghi nhận. !!!…
Mình viết hộ một người bạn, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua, hãy ủng hộ mình đóng góp ý kiến nhá. Cúi đầu 90 độ thành thật ghi nhận. !!!…
Phong Ất mặc thức tỉnh đời trước ký ức, lâm vào hôn mê, chờ tỉnh lại sau phát hiện gia biến thành phế tích, hắn thành cô nhi, mẫu thân trước khi chết dặn dò hắn đi hắc mộc thành, trùng tu tiên đồ hắn lại phát hiện kinh thiên âm mưu!làm cường giả, hắn không hy vọng chính mình dẫm vào đời trước đường xưa, rốt cuộc trọng sinh cơ hội quá khó được, hắn phải hảo hảo nắm chắc! Xem hắn như thế nào phong vân tái khởi, tiếu ngạo Tiên giới!https://truyentiki.com/nuot-thien-tien-de.25439/…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
Tác giả: hoatrongdemĐam mỹ, gương vỡ lại lành, hiện đạiCp chính : Hàn Thanh (công) , Thái khánh An tóm tắt truyện : yêu nhau 365 ngày để hạnh phúc để hy vọng đến tương lai để rồi lấy đó làm sợi dây níu kéo suốt 3650 ngày đêm trong đau khổ.…
Túc văn nhạc chưa từng nghĩ tới muốn đánh chức nghiệp, hắn chỉ là thuận tiện giúp bằng hữu một cái vội.không nghĩ tới cái này vội, một đường giúp vào quốc tế league......cư nhiên, còn muốn bắt quán quân?!túc văn nhạc: Sinh tử có mệnh thắng bại ở thiên, đội trưởng ngươi không cần như vậy nghiêm túc, vịt tràng chín ngươi làm ta ăn trước một ngụm lại nói.quan hoằng: Thắng Hàn Quốc, ta thỉnh ngươi ăn cả đời cái lẩu.1, một cái không để bụng thắng thua người gia nhập một cái cực đoan theo đuổi thắng lợi đội ngũ, cuối cùng minh bạch đến tới không dễ thắng lợi có bao nhiêu quan trọng chuyện xưa ( thật dài2, canh gác tiên phong điện cạnh bối cảnh vọng tưởng văn, chậm rãi đổi mới, không có tồn cảo.3, ta vĩnh viễn thích canh gác tiên phong.https://truyentiki.com/choi-tro-choi-chinh-la-muon-thang.25452/…
Em và anh đã yêu nhau từ lâu, tuy có những lúc em và anh giận nhau, nhưng 2 ta làm lành rất mau, vì 1 phút xa nhau là quá lâu. Anh luôn bên em những lúc em buồn và mang lại cho em những nụ cười...…
cp:Bác Quân Nhất Tiêu tác giả:jocastathể loại :đam mỹ,có sủng nhưng phần lớn nghiêng về ngược,kết SE❗tất cả từ đầu đến cuối đều là sự tưởng tượng không có thật❗nội dung câu chuyện sẽ có nhưng cảnh bạo lực,cảnh🔞+ nên nhưng không thích có thể out ngay từ phần này ạ❗hãy đọc truyện với một tư thái vui vẻ nhé,đừng nói lời cay đắng mình tổn thương lắm❗cuối cùng đây là tác phẩm đầu tay của mình nên chắc là sẽ có nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua😘…
........Cái nắng tháng 7 nóng như thiêu đốt, trên con đường nhỏ rợp bóng cây xanh chẳng có mấy người qua lại, xa xa có một bóng người đang phóng xe vun vút An đang vừa lái xe vừa ngâm nga vài câu hát bỗng thắng gấp - Xẹtttttt Lốp xe ma sát với mặt đường tạo nên âm thanh, xe dừng lại trước một tiệm tạp hóa nhỏ.Đăng vừa đuổi kịp, thấy cô dừng lại cũng dừng lại hỏi. - Sao vậy? - Đăng có thấy nóng khôngChưa chờ được Đăng trả lời An lại nói tiếp " Trời nóng vậy mà được ăn cái gì mát mát thì tuyệt vời luôn" -" " - Muốn ăn gì? - Sữa chua?Đang chuẩn bị công kích việc cậu không biết mình muốn ăn gì thì Đăng đã tự trả lời, An đành ngượng ngùng gật đầu khẽ " ừm " một tiếng xem như đồng ý.Thấy cô như vậy, Đăng dường như đã nhìn quen nên cũng không nói gì chỉ là khoé môi khẽ nhếch lên, cậu dựng xe sang lề đường rồi bước vào cửa hàng.An đứng chờ một lát rồi Đăng đi ra, cô vui vẻ nhận hộp sữa chua Đăng đưa tới cười đến hai mắt cong cong - Cảm ơn Đăng!Nhìn cô vui vui vẻ vẻ đem sữa chua lột vỏ đầu lưỡi hồng hồng khẽ liếm lớp sữa chua dính trên vỏ tựa như cún con mới tập ăn Đăng không được tự nhiên mà rời tầm mắt đi hướng khác. Chờ cô ăn xong lúc ngồi lên chuẩn bị đi tiếp Đăng bỗng nói - Lần sau không được đi nhanh như vậy, cũng không được phanh gấp. Nguy hiểm.Đăng nói rồi phóng xe đi.An ngâu ra một lúc nhìn bóng lưng của cậu dần xa mới hoàn hồn đuổi theo - Chờ An vớiiiii _______________…
Đây là bức tâm thư mình gửi cho anh ấy- người con trai mình yêu thầm 4 năm trời. Đơn giản chỉ là những cảm xúc , những kỷ niệm mình khắc ghi trong lòng... Là trái tim yêu của tuổi trẻ...…
Ask and dare về creepypasta và scp…