|allxngôkiếnhuy| bắp tươi
một chút yêu thương dành cho ngô kiến huy.…
một chút yêu thương dành cho ngô kiến huy.…
Trót yêu em, chẳng thể nói nên câu bao giờ..._______________Inspiration: "Thành phố đựng đầy mưa" - Phạm Anh Duy.Mọi tình tiết trong đây đều là giả, vui lòng không áp đặt lên người thật. Ship CP đúng đắn là ship văn minh.Chỉ đọc ở app Cam thôi nha. Đừng mang đi đâu hết. Mình không muốn bị chánh quyền gõ đầu.…
Tiểu hiệp vừa gặp đã yêu: Nàng nhảy xuống ta cũng nhảy!(Cô nương nhà họ Thủy: Ta không nhảy, ta bị ném xuống!)Cách theo đuổi vợ của Lăng tiểu hiệp: Ta bị nàng lợi dụng hết rồi, mỗi ngày hầu nàng ăn uống ngủ nghỉ thay y phục, nàng còn không chịu cho ta danh phận?(Cô nương nhà họ Thủy: À... Tướng công)Mức độ yêu vợ của Lăng tiểu hiệp: Trong giang hồ, nếu Lăng Việt Sơn nói mình thương yêu vợ hạng nhì, ai dám xưng hạng nhất?(Cô nương nhà họ Thủy:...Có ai so cái này với chàng không?)…
Ở đây OTP nào cũng đu, 1 chân chạp chục thuyền ☺️…
bong bóng nước tản ra xung quanh, và vào khoảnh khắc chúng vỡ tan ngay giữa không trung, anh biết rằng mưa đã đến. từng đợt bong bóng cứ rời khỏi mái hiên là biến mất, giống như bị ông trời cướp lấy trước mắt mà chẳng biết phải làm sao.tiếng mưa râm ran khắp mặt đất, át hết mọi bước chân vội vã của người đi đường, át cả tiếng bong bóng vỡ vốn đã rất nhỏ bé. anh không cản cậu tiếp tục thổi để rồi đăm đăm nhìn bong bóng nước chẳng tồn tại được bao lâu, bởi vì anh cảm thấy, khiến cậu thực sự vui vẻ mới là ý nghĩa cốt yếu của lời hứa năm nào.…
Truyện này nhảm lắm nếu các bạn không thích thì đừng đọc.Anh ơi, anh có biết đối với em anh là cả thế giới.Là người em yêu nhất và là người quan trọng nhất với em.Là người mà không ai có thể thay thế được đối với em.Em đối với anh rất tốt, vì anh em có thể làm mọi thứ.Vậy sao anh nỡ... đi thích người khác bỏ mặc em.Anh ơi.... em đau lắm.Có vẻ nhạt nhỉ, xin lỗi mọi người nha!…
Câu truyện dựa trên các thành viên của Chạy đi chờ chi- Running man Viet Nam.Kể về Huy khi chuyển về Việt Nam và bắt đầu cuộc sống mới. Huy đã gặp được những người bạn mới.Mình chỉ viết cho vui. Có gì xin hãy góp ý. Cho mình cám ơn…
Tác giả: Nhiễm Tranh (Kaylin)Những tản mạn linh tinh của bổn tác giảCảnh báo có H+…
Author: ciennaTranslator: Rosalie ChoiSummary: Xa nhau quá lâu sẽ gây nên cảm giác mất mát.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
1 đoản văn ngắn mừng Event Sinh Nhật Bạch Liễu #Tôi_phong_thần_trong_trò_chơi_vô_hạn #Hồ_Ngư_Lạt_Tiêu Artist: 稻田雪兔 (https://weibo.com/u/2267015105)💵 Repost with permission granted by artist, please don't take it anywhere!…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Mắt Tế Nhụy hơi híp lại khi mỉm cười với hắn. "Em là bùa may mắn của anh.""Phải," hắn hít thở, đột ngột ngừng lại vì cổ họng đau rát. "Em vẫn luôn là bùa may mắn của tôi. Em đã mang hạnh phúc lại cho tôi."Chầm chậm chầm chậm, bàn tay Thương Tế Nhụy lần theo ánh sáng phản lại trên áo khoác da của Trình Phượng Đài, đặt lên gò má hắn. "Nếu vậy sao trông anh lại buồn thế?"Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
"Ai cũng thế, ít nhiều đều tộiChỉ khác nhau biết lỗi hay khôngĐời là bể khổ mênh môngKhéo nương Phật Pháp thoát vòng trầm luân."…
HE, xà lơ lắm í=))…
"Một thiên tài sinh ra để thắng mọi thứ...lại bị ám ảnh suốt đời bởi một thất bại nhỏ nhất."---Thiên tài. Người thừa kế hoàn hảo.Từ toán học, âm nhạc, chiến lược cho đến triết học, không có thứ gì cậu không giỏi.Cậu không chơi cùng ai. Cậu không thua ai.Và cậu chưa từng sai.Cho đến năm 10 tuổi.Một quả bóng lăn qua giữa hai chân cậu.Một bàn thua. Một cú ngã. Một vết nứt không bao giờ liền lại.Kể từ ngày đó, bóng đá trở thành thứ duy nhất cậu không thể kiểm soát.Và vì vậy... nó cũng trở thành thứ duy nhất cậu không thể buông bỏ."Nếu đây là lỗi... thì tôi sẽ khiến thế giới này sống theo sai số đó."---"Cậu ấy im lặng như thể không cần ai... nhưng lại là người duy nhất khiến tôi muốn ở lại.""Cậu là người duy nhất mà tôi không thể tính trước... và vì thế, tôi không thể rời mắt."---…
Hồng trần như mộngNgười tỉnh mộng tanNhân sinh như kịch Người tản kịch tan!…
kể về một cô lớp trưởng và một cậu bạn mới chuyển trường về, vị trí đầu bảng của cô đã bị cướp mất, ước mơ, tương lai tưởng luôn có cậu ...…
...…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trình Phượng Đài trầm giọng: "Hôm nay em đã làm đúng. Em biết điều đó mà, phải không?"Thương Tế Nhụy trùng vai, vẫn dán mắt vào luồng nắng mờ ảo. "Em đã nói dối cô ấy.""Đúng, em đã làm vậy. Và với lời nói dối đó, em sẽ khiến bọn họ có một cuộc sống hạnh phúc vô cùng." Phượng Đài nhẹ nhàng đặt tay lên đầu gối y, một hành động gần như là vô thức, và Tế Nhụy có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay ấy qua lớp trường sam. "Em biết đấy, ông chủ Thương, tôi nghĩ em tốt hơn rất nhiều so với những gì em tự đánh giá về bản thân mình."Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…