Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Không phải cô thích tôi sao?- Đó đã là chuyện của quá khứ.----------- Cô cướp hợp đồng? - Sao anh lại nói là cướp? Đây là thực lực.----------- Lấy khăn tắm cho bổn thiếu gia.- Vâng.----------- Tôi mãi mãi không bao giờ chấp nhận cô là em gái tôi.- Tôi biết.----------- Sao cô lại ngủ ở đây?- Chúng ta là vợ chồng đó!----------- Rốt cuộc cậu xem tôi là gì?- Thanh mai trúc mã.…
Em biết anh vẫn luôn tìm kiếm hình bóng của người ấy trong em....... Một ngày xấu trời lên cơn thích ngược =)) Hầy, định là SE hay OE cơ nhưng mà nguyên tắc của mình trước giờ là always HE nên là các bẹn cứ yên tâm nhá =)) mà đoạn cuối có vẻ cụt cụt các bẹn thông cảm. Viết theo tâm choạng nó thế T^T…
Tôi thấy mình lơ lửng giữa khoảng không mơ hồ khi rơi vào lưới tình với anh. Còn tôi bước hụt giữa khoảng không ấy, rơi xuống đau đớn và nhận ra mình đã đánh mất em. _________________Mọi người đều nói Trần Nghị điên rồi. Phải! Hắn phát điên rồi. Chỉ vì một con mèo nhỏ vốn luôn quấn quýt bên người bất chợt rời khỏi hắn. Eddie không phải một con mèo nhỏ ngoan ngoãn cọ đuôi liếm tay của Trần Nghị. Cậu là một kẻ điên tràn đầy kiêu hãnh và khó hiểu. Con mèo nhỏ ngạo mạn đó luôn cắn vào cánh tay hắn đến khi rỉ máu, cào vào mặt và vờn chân hắn tiêu khiển. Nhưng Trần Nghị chưa bao giờ nghĩ tới việc rời xa con mèo nhỏ ấy. Hắn còn chưa kịp nghĩ tới, Eddie đã bỏ hắn vào tù cùng Bạch Tôn Dịch. "Mẹ kiếp tôi đã phá hủy tất cả những gì mình có""Chết tiệt! Tôi chán ghét khi nhận ra bộ dạng thảm hại của mình sau khi rời khỏi anh ấy"Couple: Trần Nghị x Eddie (Chenyi x Eddie) Bối cảnh: khoảng thời gian từ khi Eddie vào tù đến khi trở lại bên ngoài. Một fanfiction từ series Kiseki dear to meTác giả: xanh duowng (xanh dương) Không reup khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Tác giả: Diệp Lạc Vô TâmThể loại: Ngôn tình, Đô thị tình duyên, Thanh xuân vườn trường, Ngọt, Sủng, 1x1, HETrạng thái: fullVăn án: Lăng Lăng vốn là một cô gái có trí tuệ, ngoại hình ưu tú, cô vốn có nhiều người theo đuổi, vốn chẳng cần đuổi theo một tình yêu "online" mờ ảo, bất định. Thế nhưng định mệnh lại khiến cô phải lòng người đó, phải lòng một người đàn ông cô không biết mặt, không biết tên thật. Cô chỉ biết nickname "Mãi mãi là bao xa" của người đàn ông đó và cái biệt danh "nhà khoa học" cô âm thầm đặt cho anh. Hơn nữa, người đàn ông này còn ở cách xa cô nửa bán cầu, một khoảng cách đủ để cô từ bỏ tình yêu âm thầm của mình.Truyện này mình đăng với mục đích đọc offline trên điên thoại thui:<…
Truyện đầu tay của Ri ạ, Ri vẫn nhận gạch đá xây biệt thự a~Em xin thề là lúc nào em nghĩ ra ý tưởng là em viết thôi ạ, và các phần của truyện không liên quan gì đến nhau đâu ạ!…
Chu Diễn Xuyên được bạn bè giới thiệu một cô gái, nói rằng cô ấy vừa đẹp lại vừa có kiến thức.Anh tỏ vẻ miễn cưỡng thử xem, sau đó add wechat người ta.Theo lẽ thường anh nhắn hỏi: "Cô Lâm bình thường thích làm gì?"Lâm Vãn trả lời: "Tôi thích ngắm chim.""..."Chu Diễn Xuyên cau mày, nói qua loa vài câu rồi không liên lạc lại.Sau đó khi bạn hỏi về ấn tượng của anh với Lâm Vãn, Chu Diễn Xuyên trả lời thờ ơ, giọng lạnh lùng: "Tục tằng không chịu nổi."*Nửa năm sau, khi phóng thử máy bay không người lái thế hệ thứ ba của Tinh Sang, Chu Diễn Xuyên gặp được Lâm Vãn bên ngoài đời.Cô đắm mình trong cảnh sắc mùa xuân trên đỉnh núi, giá ba chân dựng kề bên, ống kính nhắm vào chú chim nhỏ đậu trên cành. Khi cô bấm nút chụp, gương mặt cô hiện lên vẻ dịu dàng vô cùng tận.Trên đường trở về thành phố, Chu Diễn Xuyên thấy xe Lâm Vãn bị hư, chủ động đề nghị đưa cô về cùng, sợ cô hiểu lầm còn đưa ra danh thiếp: "Cô yên tâm, tôi không phải người xấu.""Thì ra anh chính là Chu Diễn Xuyên."Lâm Vãn cúi đầu nhìn lướt nhanh qua danh thiếp, đôi mắt hoa đào đẹp rực rỡ, vài giây sau cô cong môi cười, "Quả nhiên tục tằng không chịu nổi."Chu Diễn Xuyên: "..."…
- Editor: Clinomania- Thể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Niên hạ, Tình yêu chốn đô thị, 1v1, Góc nhìn nữ chính, Tình chị em, Viết văn - Giới thiệu: [Nhà văn nữ thiên tài x Em trai là fan chồng][Nữ chính: Nhà văn nữ thiên tài + lập dị + lạnh lùng + mù mặt][Nam chính: Giả ngoan + boy tâm cơ + "Trà" nghệ bậc thầy + vừa đơn thuần vừa độc chiếm]Lần đầu tiên Cổ Kì nhìn thấy Lạc Thiên Dịch, cậu bé này rất ngoan ngoãn.Cậu bé mặc đồng phục học sinh xanh trắng, quần áo giày dép sạch sẽ, dáng hấp hào hoa phong nhã.Có lần, cậu "Lỡ tay" làm rơi điểm thi lên tay Cổ Kì, ngại ngùng cười nói: "Lần này thi không tốt lắm, chỉ đạt giải nhì thành phố thôi, bị thụt lùi mất rồi, thua chị quá nhiều, chị xuất sắc như vậy, có phải càng thích con trai xuất sắc hơn không?"Có lần thang máy bị hỏng dừng lại giữa không trung, cậu nói: "Chị ơi, em sợ không gian kín, em có thể ôm chị được không?"Có lần Cổ Kì bị bệnh, cậu chăm sóc cô cả một đêm, khi Cổ Kì tỉnh lại, cậu ngồi bên giường, hai mắt ươn ướt đỏ hoe, cậu nói: "Sau này em không cho phép chị bị bệnh nữa." Cậu bắt đầu vào đại học, đến thành phố cô ở, Cổ Kì thử yêu đương cùng cậu.Dần dà Cổ Kì phát hiện có gì đó không đúng.Đứa em trai ngoan ngoãn này không ngốc bạch ngọt* như cô nghĩ...Full truyện tại: https://clinomania5201314.wordpress.com/2022/05/04/hien-dai-trong-dau-nguoi-chi-toan-chuyen-yeu-duong-da-dieu/…
❌ Truyện được viết bởi sự tưởng tượng của tác giả. Đọc để thỏa mãn niềm yêu thích Anh và Chú, nên đừng làm gì ảnh hưởng đến nhân vật ngoài đời cũng như mọi người xinh quanh.…
fic gốc: DỤ THỤ ( Hương Khuê ) [ Sắc, sủng ]Tác giả : mooncaca🐺: mình đã xin phép cover nhưng chưa được phản hồi, nếu tác giả không đồng ý mình sẽ gỡ fic!!…
Tôi phát hiện baba tôi và bạn thân của ông ấy, quan hệ rất không bình thường!Tâm sự của một thiếu nữ 17 tuổi muốn baba mình mau chóng bị hốt về nhà chồng ^^…
Tên tiếng trung : 鬼情缘,姻缘线Tác giả: Lam Mễ XaCouple: Lâm Nhiễm x Vân ThiểnNhững nhân vật khác: Kỳ Bội, Quỷ sai đại nhân, Tiêu Minh Khanh, ....Thể loại: BHTT, người và ma, HE, tâm linh, tình hữu độc chung.Văn án:Tôi bị trói buộc ở thành phố kinh doanh này đã được hai nămMỗi một ngày, một giờ, một giây đối với tôi mà nói đều giống như dài mấy trăm năm vậy, đại khái bởi vì tôi quá cô quạnh.Cả ngày phiêu đãng ở thế giới người sống, tôi duy nhất oán hận chính là cái con đường này thực sự quá ồn ào.Tôi chẳng hề thấy buồn phiền hối hận về cái chết của bản thân, bởi vì những sự tình lúc ta còn sống đã quên đi không còn một mảnh, nên không có gì quyến luyến.Chỉ là hay buồn bực, nếu như được chết đi ở một địa phương yên tĩnh thì tốt rồi, yêu cầu cũng không tính là quá nhiều, có thể yên lặng đờ ra là tốt.Quỷ sai nói tôi phải đợi, tôi không hiểu, chờ đợi thời gian hay là chờ đợi cái gì ? Thế nhưng quỷ sai vẫn chỉ hàm hồ suy đoán thôi, hắn cũng không hiểu lắm.Tôi liền tiếp tục vô tri vô giác mà phiêu đãngNhìn thấy cô gái kia trên ngón út hư không quấn vòng quanh đường nhân duyên với tôi, tôi đại khái đã hiểu, tôi đợi đến rồi.Có đường nhân duyên tuyến liên kết, nói rõ chúng ta là một đôi người yêuHoặc là đã từng làCái này thật tốt, tôi mặc dù là một cái tình duyên, nhưng cũng có nhân duyên tuyến của chính mình, thế này mới công bằngChỉ là...tôi thực sự đã chết rồi.Editor: Thỉnh mọi người cùng tôi nhảy hố nha :D…