Ánh Tà Dương
"Anh xin lỗi Nhất Bác, anh không quên được"…
"Anh xin lỗi Nhất Bác, anh không quên được"…
Nơi các thực tập sinh collect thực hành collect…
Bạn luôn mong muốn một bản nhạc ngọt ngào về người mà bạn yêu thích mà lại không có nổi một bài hát nào, nếu bạn đang muốn tìm những bộ fic reader với những char siêu flop thì bản nhạc yêu thích của Amy là nơi mà bạn đang tìm đâyy!!Hân hạnh chào mừng bạn đến với những bài nhạc yêu thích của Amy nhaaĐây là nơi những bản tình ca về reader và những anh chồng cô vợ xinh gái đẹp trai của ta thể hiện.Tớ rất dễ tính về mọi mặt nên mọi người cứ thỏa thích đặt đơn Char x reader nhaa (còn khi nào tớ trả thì phải từ từ:) )Nếu bạn có những ý tưởng thú vị thì đừng ngại chia sẻ với mình nhaa.____Luy ý____-Ooc là việc không thể tránh được, dù vậy thì tớ sẽ cố gắng để không ooc quá mức.-Tớ ngại viết về các thể loại liên quan tới R18 nên sẽ hạn chế nhận những đơn liên quan tới thể loại này và những pov như thế.-Tớ hi vọng mọi người không tự ý mang pov và những ý tưởng của tớ đi chỗ khác mà không có sự cho phép của tớ hay cả những ý tưởng của những bạn gợi ý cho tớ. Tớ sẽ đồng ý cho mọi người mang đi khi các cậu biết tự mở miệng ra xin và hứa ghi cre với tớ 🥰 chứ lúc mang đi mà không xin, chỉ cre không thì vẫn sẽ bị coi là tự ý mang đi mà không có sự cho phép nhaa:).-Tớ sẽ rất thiên vị hai char là Cody012 và Felix, với lại cũng ưu tiên những bạn bên list friend bên facebook lắm.Còn giờ chúc bạn có một trải nghiệm thật tốt về bộ fic của mình và hãy để lại những nhận xét để mình có thể khác phục 🫶…
Lời tâm sự của đứa trẻ mới vào đời.…
Truyện: [Thanh Xuân] Khi Anh Già ĐiThể loại: Đam Mỹ - Thanh Xuân Vườn Trường - Ngọt Sủng - Thanh Mai Trúc Mã.Sủng Thụ, Lưu Manh Công × Tạc Mao, Nhược Thụ@Tác Giả: Thiên Quân Lâm Uyên.★Văn Án:Đồng hồ kêu lên hai tiếng tích tắc, tích tắc.Chỉ dựa vào hai tiếng kêu đã khiến cho người ngồi trong căn phòng rộng lớn sợ hãi, bởi vì đối với người nọ hai tiếng đấy chính là tiếng gọi của thời gian, là điềm báo sự kết thúc dần dần của một kiếp người.An Triết yêu một người, yêu rất sâu đậm, yêu rất nhiều năm. Cậu yêu người đấy từ lúc còn trẻ đến tận về già và yêu đến khi mặt trời không còn chiếu về Trái Đất xanh thẳm nữa.…
Truyện này mình đã viết lại đến ba lần vì không ưng ý trong cả nội dung và logic lần này mình đã cố gắng nhất có thể vì mình muốn xây dựng một thế giới riêng trong tác phẩm của mình. Tại sao lại như vậy thì nếu các bạn có biết HP hay là LOTR thì cả hai tác phẩm này đều gây dựng bối cảnh và một thế giới riêng biệt và cực kì chi tiết và logic vì vậy... mình đã rất cố gắng để làm theo. Mong các bạn sẽ bỏ qua sai sót trong diễn đạt và nội dung.Thực ra viết truyện này đến nay bản thân mình cũng không biết nên kéo ai về với nữ chính... Lí do mình đã xây dựng một nữ chính quá cố chấp trong suy nghĩ và tư duy tiêu cực vì vậy đến đoạn sau thì mình cũng không biết nên kéo ai đến với nàng ta nữa. Thực ra đến chính mình cũng ghét bỏ nữ chính dù biết nàng ta cũng gặp nhiều tổn thương, tuy nhiên chính vì nhưng cố chấp trong tính cách mà nàng ta cũng đã trực tiếp gây ra cho bản thân và những người yêu thương nàng nhiều tổn thương vì vậy đây sẽ không phải là lí do tốt để bao biện.Mình sẽ giải thích vì sao mình gây dựng tính cách như vậy. Không phải do tính cách của bản thân mình như vậy đâu, mà là do mình là chưa gặp một nữ chính nào được xây dựng như vậy cả nên mình rất tò mò, những người như vậy nếu là nữ chính hoặc nam chính sẽ ra sao và họ sẽ có kết cục như thế nào. Tuy nhiên thì thường sẽ không có cái kết đẹp cho họ nhỉ. Có thể là đã có người xây dựng hình tượng như vậy rồi nhưng mình chưa được tiếp xúc và cũng chưa đọc qua. Nếu có thì các bạn có thể cmt giới thiệu cho mình nhé.…
------Thứ làm em đau lòng nhất không phải là nhìn thấy anh cùng cô gái khác vui vẻ, mà là khi chúng ta vô tình bắt gặp nhau chỉ có thể nói với nhau '' Lâu rồi không gặp?"------" Tư Mặc là vết rạn nứt không thể lành trong trái tim tôi. Nó chỉ là vết rạn một vết rạn không thành vết sẹo. Một vết rạn không ngừng chảy máu"" Chính tôi mới là người phản bội anh ấy. Khi anh ấy cần tôi nhất. Tôi lại lạnh lùng gạt tay anh ấy ra khỏi đời mình để chạy theo tư lợi bản thân"" Xin anh đừng chạm vào đời tôi. Bởi vì nó chính là một vũng bùn không đáy. Mà anh chính là một thiên sứ trong sáng. Là ánh sáng đời tôi. Vậy nên chỉ cần anh chạm vào dù là một chút chỉ một chút cũng khiến cả người anh bị vấy bẩn. Xin anh. Xin anh hãy vứt bỏ tôi. Như cách tôi đã tàn nhẫn vứt bỏ anh."------" Tình yêu 5 năm của chúng ta lại chỉ còn là một vết thương""Anh không yêu em như sinh mệnh. Anh chỉ yêu em đến khi không còn sinh mệnh"" Nếu vì sao kia là một tinh thể ngoài vũ trụ. Thì đôi mắt em chính là tinh thể trong trái tim anh"" Đừng trốn tránh anh. Anh luôn biết em ở đâu. Bởi vì em ở trong trái tim anh."" Doãn Hạ Mạt. Anh sẽ không bỏ rơi em. Chỉ vì em chính là anh. Chính là thời hạn sinh mệnh của anh"" Anh không chỉ chạm vào đời em anh còn chạm vài trái tim em nữa. Anh hứa"" Nếu sống là bản năng thì yêu em chính là khả năng của anh"" Sau này rất có thể anh phải san sẻ tình cảm cho một người hay nhiều người nữa. Nhưng anh hứa sẽ không làm em đau lòng. Bởi vì những con người đó chính là con của chúng ta."" Doãn Hạ Mạt, anh không chỉ có thể yêu em mà còn có …
"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…
Cả cuộc đời của Tường Quân cô có lẻ sẽ FA mất khi hết lần này đến lần khác bạn trai cô không cánh mà bay . Rốt cuộc vì sao a?!?!…
Но она моя.…
Đọc rùi biết…
Một ít xôi thịt :<…
Thanh mai trúc mã,học đường,...…
Đọc đi rồi bt :)))))))…
Đó là tuổi 17 của Tôi. Còn bạn thì sao? Hãy nói cho Tôi nghe nhé 🥰…
Ngôn Tìnk lảng mạn gớt nước mắt ngừ xem…