[Tự viết] Những ngày thời đại học
Là một học sinh ai cũng phải bước trên những con đường mà mình lựa chọn. Chọn học tiếp hay chọn đi làm, điều đó đồng nghĩa với việc tương lai mình sẽ đi đâu và về đâu.…
Là một học sinh ai cũng phải bước trên những con đường mà mình lựa chọn. Chọn học tiếp hay chọn đi làm, điều đó đồng nghĩa với việc tương lai mình sẽ đi đâu và về đâu.…
Câu chuyện về nhân vật phụ bình thường được khai thác, đào sâu về câu chuyện của chính mình.…
tất cả đều là tranh của mị vẽ ok (. ❛ ᴗ ❛.)Nhưng k có nghĩa là tranh đó là bản quền của mị có nhiều lúc mị sẽ đi coppy tranh khi hết ý tưởng ( '◡‿ゝ◡')Và đây chỉ là cái thư viện thứ 2 để mị đăng ảnh tranh thôi ( ╹▽╹ )…
Hãy đọc kĩ luật của thành phố nhé!#AdminCover by Canva, character's stock by Nhạn.…
Các cặpDraco x HaryBlaise x RonPansy x HermioneGeorge x Fred ...v.v...m.m...…
—>Ohayo~ Toy là Muối đăy úvú🎀Muối chuyên làm về Manga nay lên hoq phải để mang những bản Manga lên cho mấy bác đọc mà là để giới thiệu về Muối🎐 —>Hoq đọc thì đọc, còn đọc thì zôoo🔮🔮🔮🔮🔮…
lần đầu mình viết nên mong mọi người ủng hộ><…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
nội dung cũng như tên truyện khi không có việc gì làm con người ta sẽ tự rơi vào thế giới của chính bản thân mình sẽ suy nghĩ về tương lai về quá khứ hay hôm nay mình ăn gì cũng có thể là những người vừa lướt qua cuộc đời chúng ta họ thật đáng yêu nhưng cũng thật đáng ghét hey!!!!! mình thật sự không thích con bé đấy đây sẽ là những mẫu truyện nhỏ của những ngày thảnh thơi sinh nông nổi suy nghĩ về thanh xuân nó sẽ chỉ bình yên phẳng lặng dành cho những tâm hồn đang cần sự bình yên những người đang cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống này họ cần một tách cà phê một quyển sách và dần đắm chím vào suy nghĩ của mình cho đến hết ngày…
Xao xuyến ư?Cô đơn, chờ đợi, vô vọng, mãi đau... tất cả chỉ là chúng ta tự biên tự diễn mà thôi. Hai trái tim, với những rung động không thể kìm nén, khó thể quên... Nhưng...Chỉ một người có thể đi về phía hạnh phúc... Trách làm sao khi ai cũng biết trước, mà lại không thể ngăn được chính mình lao vào cuộc trốn tìm không hồi kết của xúc cảm...Nếu đã vậy thì...Cô đơn một phút thôi nhé, để dành tình cảm mà ai đó mãi chẳng nhìn thấy cho một người khác yêu thương mình trọn vẹn hơn...…
Mình tập viết, còn hơi non tay xin thông cảmCó sai sót gì mong mọi người góp ý ạ!__________________--Tôi sinh ra đã là nhân vật phụ, không thể có được tự do ư?--Mọi chuyện sẽ vẫn tiếp tục như vậy nếu không có anh-người mang lại cho tôi cảm giác hạnh phúc--Chẳng biết từ bao giờ, trong tim tôi đã có hình bóng của anh--An Dương, tôi không muốn anh đau khổ như vậy vì tôi, thế nhưng ... tôi lại không có cách nào để giúp anh..--Tôi đã đánh mất quá nhiều thứ rồi, lần này tôi không thể đánh mất anh nữa…
Lưỡng Diện Gia là "lò luyện anh hùng" nổi tiếng nhất trên xứ Giang Kinh lúc bấy giờ do tiên nhân Lưỡng Diện Phật đứng đầu. Lưỡng Diện Phật vốn là con khỉ tinh được Phật Tổ Như Lai hết mực yêu thương, nhưng vì phạm phải trọng tội nên bị đày xuống nhân gian. Trong vòng 200 năm, nếu họ Lưỡng kia chưa nếm trải đủ bảy vị của nhân gian sẽ vĩnh viễn không thể trở về chốn cung đình.Lưỡng Diện Phật sau hơn 150 năm vất vả, sống trong gian khổ đã nếm đủ được sáu vị của nhân gian. Liệu 50 năm còn lại, tiên nhân này có nếm trải được mùi vị cuối cùng, cũng là mùi vị quan trọng nhất trong chốn trần gian này - tình cảm.…
"Em không tỏa sáng như ánh mặt trời, nhưng em vẫn có thể thắp sáng và sưởi ấm trái tim cằn cỗi của tôi bằng sự dịu dàng của em. "...."Dù rằng trên sân trường nhung nhúc người, tôi vẫn dễ dàng tìm được cậu ấy, bởi lẽ hình bóng của cậu đã in sâu trong trái tim của tôi"........................................................................🚩Lưu ý: Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattap, vui lòng KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC…
Và những lúc bão giông, những đau đớn, khó khăn ập đến tôi sẽ nhớ mãi về thời thơ ấu đẹp đẽ ấy, cái thời ngô nghê được vo tròn trong lòng ba mẹ. Cảm ơn thượng đế đã cho tôi sống 17 năm trọn vẹn. Rồi tương lai sẽ tốt đẹp thôi. " Tưới nhiều hạt hy vọngĐể sớm thấy cầu vồngMưa rơi dù tầm tãCũng sẽ ngừng đúng không?Cuộc đời gieo thử tháchBuộc mình phải trưởng thànhCố gắng đừng than tráchTrắc trở cũng qua nhanhTập nuôi một hy vọngTự khắc nhẹ yên lòngLòng bớt đi dậy sóngMỗi lúc đời mưa giông." ( nguồn thohay.vn ) An Châu, Ngày 10 tháng 6 năm 2023…
anh người yêu renjun của bé haechan bị ốm mất rồi...…
hihi. Tớ thích cậu nhiều lắm! Cậu đã từng thích tớ chưa???_ Xem đi rồi biết_______ ahihi.... mời xem phần giới thiệu... ____…
Một linh hồn xuyên không cùng một thú nhận cô độc Tình cảm của họ tự nhiên như nước chảy mây trôi Tag : thế giới nam nam ,bán sinh tử ,thú nhân sói công x xuyên thụẢnh nền : Canva…
Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…
Nội dung không lành mạnh, nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi nơi tác giả đăng truyện. Nội dung không lành mạnh!!! OOC, cảm thấy không phù hợp vui lòng quay đầu. Hãy là người đọc văn minh, phân biệt thật ảo.Viết vì mình say, say tình cảm và sự ngọt ngào. Ngẫu hứng, sẽ có cập nhật chỉnh sửa khi mình rảnh. Cảm ơn đã ủng hộ, yêu nhiều.…