Giot le thoi roi
…
Tôi lặng lẽ bước đi, bỏ lại những quá khứ đã từng rất tươi đẹp. Được ở cạnh Dương từng đấy thời gian qua là một món quà mà ông trời đã ban tặng cho một cô gái mù đáng thương như tôi. Giờ đây chắc anhđã tìm được người con gái mà anh ngày đêm tìm kiếm rồi phải không. Chắc đã đến lúc em phải ra đi mãi mãi. Tôi thầm nghĩ. Hai khoé mắt của tôi dường như không kiểm soát được nước mắt của mình nữa rồi. Từng giọt lệ cứ lã chã rơi xuống. Đã có lần tôi tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ rơi nước mắt vì một thằng đàn ông, vậy mà giờ... Tạm, biệt nhé Tống Việt Dương tạm biệt người anh trai mà suốt cả cuộc đời em sẽ không thể quên nổi.…
Câu truyện là bức tranh thanh xuân rực rỡ sáng màu của những con người trẻ tuổi. Nơi đó vui có, buồn có, nồng nhiệt có mà lạnh nhạt cũng có. Thế nhưng dù có thế nào, những năm tháng thanh xuân ấy cũng là những hồi ức đẹp đẽ, quý báu nhất của họ, những nhân vật trong truyện cũng như mỗi con người chúng ta.P.S: Đây là tác phẩm đầu tay của mình, có gì sai sót mong mọi người góp ý để thay đổi. Hi vọng nhận được sự ủng hộ của mọi người!…
UVU…