Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nó- 1 người từng là 1 con bé ngây thơ trong sáng nhưng rồi đã xảy ra 1 chuyện khiến nó trở thành 1 con bé độc ác,tàn nhẫn,máu lạnh,vô cảm trước tất cả mọi người. Hắn- chàng công tử đào hoa mà mọi cô gái đều muốn có. Hắn độc ác nhưng ko bằng nó, luôn tỏ ra lạnh lùng nhưng lại ấm áp vô cùng. Liệu hắn có thể cảm hoá đc con người máu lạnh như nó? Liệu hắn có thể xoá nhoà vết thương trong lòng nó? 2 con người 2 cá tính trái ngược nhau có thể ở bên nhau ko?…
Đây là lần đầu tui viết truyện nên còn nhiều sai xót mong các bạn thông cảm. Thể loại là real life nhưng có vài chi tiết là thật còn lại là tui nghĩ ra nha các bạn.Có vài chi tiết tui không nhớ rõ nên có gì các bạn thông cảm.Truyện này viết vì đam mê chứ không được hay nha các bạn. Truyện sẽ có ngọt có ngược nhe. Lịch ra chap sẽ phụ thuộc vào lịch học của tui nên ra chậm mong các bạn thông cảm.…
Nguyễn Quang Anh- RHYDER, từ nhỏ đến lớn em đã gồng gánh quá nhiều thứ. Em cố gắng để trở nên nổi tiếng, kiếm thật nhiều tiền để xây nhà và cho mẹ một cuộc sống tốt nhất. Em cố gắng hết sức để tìm lại hào quang năm 12 tuổi. Em cố gắng gồng mình chịu mọi sự chỉ trích từ cộng đồng mạng rap Việt vì để có thể tiếp tục theo đuổi đam mê cháy bỏng của mình. Em là anh lớn trong DGH cố gắng dùng hết sức để đưa tổ đội lên cao. có thể nói em chưa bao giờ đươc yếu đuối đươc trẻ con đươc sống với cảm xúc thật đựơc trở về độ tuổi thật của mình. Nhưng khi vào ATSH, mọi thứ đã thay đổi, em đươc mọi người công nhận, mọi người cưng chiều, mọi người yêu quý và có thêm sự tự tin để tiếp tục theo đuổi con đường âm nhạc của mình.…
Nguyên tác: Cửu long thành trại chi vây thànhTổng hợp các đồng nhân QT sưu tầm, CP Long Quyển Phong chủ thụ.Các đồng nhân đã edit sẽ được upload tại Wattpad - @weinieshiyouai…
Hello~~~~ Đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên có gì sai sót mong m.n góp ý. Truyện sẽ nói về Nhân Mã nhưng m.n yên tâm mình sẽ k chiếm hết phần cho Nhân Mã thoy mà sẽ chia đều cho các sao còn lại. Xin mời m.n đọc truyện ♥♥♥…
Hò ơi!Sông dài cá lội biệt tămPhải duyên nên nợ ngàn năm vẫn chờ."Dù mày có là con trai, tao vẫn muốn cưới mày."Lập vẫn nhớ mãi cái câu nói của Trí vào đêm hôm ấy, cậu thích anh, anh cũng thương cậu thiệt lòng. Liệu đời có chấp nhận được tấm chân tình giữa hai người con trai hay không? Liệu có dung thứ? Liệu có được đối xử đường hoàng khi mang hơi thở phong kiến nặng nề?…
Truyện gốc: Anh trai tôi là khủng long.Tác giả: Châu Chặt Chém.---Người viết fanfic: Trạch Ngư• Nhân vật thuộc về chị Châu nhưng plot của fanfic này do tôi nghĩ ra. (Tất nhiên không tránh khỏi OOC)• Fanfic chỉ được đăng trên Wattpad, các nơi còn lại đều là ăn cắp.• Khả năng viết của tôi khá kém, fic được sinh ra chỉ vì cơn vã OTP. Tiến độ ra chương không đều vì nó là ngẫu hứng.• Bản thân tôi cũng là một con người khá nhạt và ngại giao tiếp nên không thể tương tác tốt với độc giả, rất xin lỗi. Và cảm ơn vì mọi người vẫn ủng hộ.…
Hoan nghênh~Đôi chút giới thiệu:CP: Nobi Nobita x Dekisugi HidetoshiThể loại: Hiện đại, HE, thanh xuân vườn trường, hỗ công (khả năng cao là vậy), 1x1.Lưu ý: • Bối cảnh có chút thay đổi, occ• Đừng re-up, lấy ý tưởng nhớ hỏi tôi • Hỗ công, đam mỹ, ai không thích mời out, xin đừng nói lời vô văn hoá• Không chuyển ver_____"Tôi cho cậu 2.5 tỉ và nó hoàn toàn miễn phí, muốn không?""Cậu chắc chứ?".....Dạ chào mọi người ạTình hình là tui sẽ drop truyện cho đến khi tìm thấy ý tưởng mới…
"Tiến Dũng nhắm mặt lại. Anh đánh. Anh đánh thật. Anh nghe thấy tiếng thầy nhắc "đánh mạnh lên" văng vẳng bên tai. Anh nghe thấy tiếng Đình Trọng của anh bật khóc. Anh nghe thấy tiếng trái tim của mình cuộn lên theo từng tiếng thước mà anh đánh xuống. Anh không biết gì cả. Lúc này anh thực sự không biết gì cả. Anh chỉ biết đánh trong vô thức. Cho đến lúc Xuân Trường giữ tay anh lại, bảo rằng anh đã đánh đủ 15 roi rồi, anh mới từ từ mở mắt ra. Anh thấy Đình Trọng của anh ngồi bệt xuống sàn nhà. Anh thấy Đình Trọng của anh cắn chặt răng để không bật ra tiếng kêu than. Thả rơi cây thước xuống sàn nhà, anh dìu Đình Trọng của anh dậy""Văn Đức ngồi bệt xuống sàn nhà hứng chịu trận mưa roi từ thầy. Cậu cũng không biết cậu bị cái gì nữa. Rõ ràng biết thầy sẽ giận nhưng cậu vẫn không ngăn được mình nói những câu kiểu thách thức như vậy. Cậu chỉ biết lúc đó, trong lòng cậu chỉ có sự bất mãn, một sự bất mãn chất chứa từ ngày này qua ngày khác về cái thứ kỉ luật mà thầy vẫn hằng tôn sùng. Cậu chán ghét cái cảm giác suốt ngày bị trói buộc, bị bắt giờ này phải làm thế này, giờ kia phải làm thế kia. Sự hà khắc của thầy khiến cậu cảm giác bản thân giống như một cái máy lập trình sẵn. Cậu ghét cái cảm giác đó. Và cậu đã không ngăn được việc thể hiện sự bất mãn kia. Văn Đức cắn chặt răng khi những cơn đau cứ liên tục nhói lên. Nhưng rồi cậu bỗng cảm thấy, hình như có cái gì đó ấm áp vừa ôm lấy cậu, có cái gì đó to lớn vừa che chở cho cậu tránh khỏi trận mưa roi từ thầy. Là Trọng Đại""Được rồi!…