Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
302 Truyện
Jhin. Nghệ thuật tử thần.

Jhin. Nghệ thuật tử thần.

177 19 4

Lạch cạch lạch cạch.......Tiếng đá và gạch vụn rơi.Hắn đứng dậy. Sau khi đẩy tấm ván đè trên người mình. Vụ nổ quá lớn. Không ai còn sống sót. Trừ hắn.Hắn ngửa mặt lên. Ánh sáng của những tòa nhà sáng rực từ mọi hướng đang soi rõ con người của hắn. Như những ánh đèn sân khấu đang hội tụ lại nơi vị nghệ sĩ của mình.Khói. Những đốm lửa bay li ti trong gió. Chúng sáng bừng lên giữa đêm đông lạnh giá. Ừ. Đẹp thật. Đẹp thật đấy. Có ai? Từng nghĩ rằng. Đó cũng là một nghệ thuật. Một nghệ thuật rực rỡ và chết người.- Haahahahaakakkaa.....Hắn đang cười. Một tiếng cười man rợn và điên loạn đang vang lên. Hòa theo những âm thanh được tạo nên khi những gì còn sót lại của tòa nhà đang dần đổ sập xuống.Hắn điên rồi. Điên thật rồi.Không thể tưởng tượng nổi thế giới này có một kẻ như thế. Làm sao hắn có thể ôm mặt cười trước một khung cảnh như thế này? Nhưng... tại sao hắn lại cười? Phải!!! Sau tất cả, có lẽ hắn thực sự đã điên...…

[HÀI] Khi Cuộc Sống Là Một Hố Lớn

[HÀI] Khi Cuộc Sống Là Một Hố Lớn

4 0 2

Truyện tự viết, hay hay không thì mọi người nên cho mình biết nha, tình trạng thì hên xui nên mình không nói trước được.Nội dung không biết ghi gì, thôi thì trích một đoạn vậy.-----------------------"Ngươi nói ta là Giám Sát Quan, ngày Thiên Đạo trưởng thành chính là ngày ta hoàn thành nhiệm vụ.""Đúng vậy thưa Giám Quan đại nhân!""Thế còn bao nhiêu ngày nữa...""Nếu bỏ qua hôm nay thì còn 90 ngàn 994 vạn 8 ngàn 464 năm 207 ngày nữa.""Tao sống tới lúc đó à..." Quang Nghi không nhịn được bạo một câu thô tục."Giám Quan đại nhân yên tâm, ngài không phải là người ở giới này, nên những quy tắc tự nhiên ở đây không thể áp đặt lên ngài được...""Nói đơn giản thôi.""Có nghĩa là ngài có thể không ăn, không uống, không mệt mỏi, không bệnh tật, không già cả, không chết.""Vậy là bất tử CMNR...""Có thể nói là như vậy." Hệ thống vẫn máy móc trả lời. Quang Nghi rơi vào suy tư, làm gì cho hết mấy chục ngàn vạn năm đây ta, đậu phộng nó trước giờ chưa từng nghĩ tới.…