Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hoàn Đế Phượng Linh trên trời dưới đất chỉ có một chiếc, ta để nó lại cho ngươi, ngươi còn không hiểu được hay sao?Điều ta muốn thực không nhiều, chẳng cần ngươi yêu ta sâu đậm, chỉ cần ngươi mỗi ngày thích ta một chút, từng ngày rồi từng tháng, từng tháng rồi từng năm, từng năm cho đến hết cuộc đời. Có được không? Không ngại yêu ta đạm bạc, cầu yêu ta lâu dài.…
Nội đan tinh nguyên cảm giác được cơn rét lạnh, kèm theo cơn đau bị vỡ vụn.Húc Phượng không dám tin xoay người lại, nhìn nữ tử hắn yêu, hai mắt ngậm lệ mặt lại như băng sương.Băng nhận đâm vào từ đằng sau, phá thể mà ra ở trước ngực, hắn thoát lực té xuống đất, lại vẫn không cam lòng duỗi tay níu chặt vạt áo của nàng, hỏi: Nàng có từng yêu ta không.Đôi môi đỏ sẫm nhúc nhích, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Chưa từng."Chưa từng, chưa từng--Hắn tâm như tro tàn tuyệt vọng nhắm mắt lại.…
Nếu như Tobirama có một cái ChatRoom, có thể kết nối với 'mình' ở các thế giới song song, vậy số phận sẽ thay đổi thế nào?Mà các thế giới song song khác, lại sẽ ra sao?…
Đan Chu tò mò hỏi, "Phượng Oa, con và Ngọc Oa, rốt cuộc là sao vậy?"Húc Phượng thở dài, đáp, "... từ đầu đến cuối con yêu chỉ có mình huynh trưởng, chưa từng hai lòng.""Vậy trước kia con và Tiểu Cẩm Mịch?""Phải, con ghen tị, dựa vào cái gì huynh trưởng tốt với nàng như vậy! Rõ ràng ngày xưa huynh trưởng hiểu con nhất!"…
"Con nên làm gì để cứu y?""Con vì sao muốn cứu y?""Y là huynh trưởng của con.""Chỉ là thế thôi à?""...""Trở về chốn cũ, mang về mảnh vỡ linh hồn của y, con có thể cứu được.""Con bằng lòng.""Cho dù muốn mạng của con?""Cho dù muốn mạng của con.""Được, con đi đi.""Đội ơn Nguyên Quân."Huynh trưởng, ta tới rồi, chờ Húc Phượng. Ta sẽ không... bỏ lại ngươi nữa.…
Từ khi chào đời Lục hoàng tử đã cảm thấy thế giới này không bình thường...Ví dụ như hắn đứng hàng thứ sáu, tên Long Lục Thiên. Tam hoàng huynh của hắn đứng hàng thứ ba, tên lại không phải là Long Tam Thiên, mà là Long Ngạo Thiên?!!Chuyện này chỉ còn là nhỏ, chờ đến khi lớn lên gặp được muôn hình muôn người rồi, hắn mới càng cảm nhận được thế giới này vô lý ra sao!Ví dụ như nữ nhân xẹt ra lửa từ trên trời rơi xuống phủ Tam hoàng huynh nhà hắn, sống dai đến mức khiến người giận sôi gan, cho dù bị treo ở cổng thành ba ngày cũng chưa có chết?!Lại ví dụ như người bạn làm đao phủ mắc chứng sợ máu, tới pháp trường nhiều năm như vậy, lại chả nhìn thấy giọt máu nào! Mỗi lần giơ tay lên luôn có thể nghe được tiếng ra roi thúc ngựa cùng một câu "Đao hạ lưu nhân"?!!Lại ví dụ như người bạn thái y, khám bệnh cho quyền quý cũng nhiều năm rồi, câu nói "Bắt cả Thái Y Viện chôn cùng" ở mỗi lần khám đã trở thành lời chào kinh điển thường ngày...Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề!…
Cả đời này của ta, điều ta muốn thực không nhiều, chỉ cần mỗi ngày thích ta một chút, từng ngày rồi từng tháng, từng tháng rồi từng năm, từng năm cho đến hết cuộc đời, không ngại yêu ta đạm bạc, cầu yêu ta lâu dài, nhưng ta dốc hết toàn lực chạy theo chút ấm áp cỏn con ấy, cuối cùng lại thương tích đầy mình, điều ta muốn lại không một điều nào thành được. Nếu có kiếp sau...…
Đặt chân lên mảnh đất quê hương, bác sĩ xui xẻo được thả nhẹ lòng mình cuối cùng cũng thoát khỏi lũ quái vật quái đản khám bệnh không trả tiền, lại không biết, cuộc đời của cậu chẳng qua là chuyển từ bàn ăn để đầy dao nĩa ly tách kiểu Tây sang bàn ăn để đầy nồi chén muôi đũa kiểu Trung Quốc mà thôi...So với lũ yêu quái đa dạng có dòng chảy lịch sử dài trên dưới năm nghìn năm của Trung Hoa, lũ quái vật nhiều đầu chỉ biết phun lửa của phương Tây quả thật yếu bạo!…
Ngọc Ngọc đồng nhân chịu hình phạt mười vạn thiên lôi điện hỏa, ở khi trọng thương phát hiện mình mang thai tiểu phượng hoàng nhưng thân thể của y căn bản không chống đỡ được đến khi tiểu phượng hoàng ngưng kết thành linh thai. Tiểu phượng hoàng sẽ chết trong bụng y. Vì để tiểu phượng hoàng có thể sống, Ngọc Ngọc sử dụng cấm thuật nhịn đau thông qua nó đưa tiểu phượng hoàng tới trong thân thể của mình ở một thế giới song song. Chỉ cần tiểu phượng hoàng có thể sống bất luận là ở đâu cũng được.…
Cố Thanh Viễn kéo cà vạt của mình, giọng nói trầm thấp giàu từ tính "Nghe nói em ở trên."An Ca: Không, không phải anh yêu anh nghe em giải thích..."Thật ra nếu em muốn ở trên cũng không phải là không được."Lời giải thích kẹt lại, "Hể?"Mắt An Ca lập tức lóe lên, chà xát hai tay mong đợi hỏi "Thật vậy à? Anh chịu ở dưới à?"Cố Thanh Viễn nhìn khuôn mặt ngây thơ của người nào đó rất có thâm ý nở nụ cười, nói "Em muốn ở trên tự nhiên là được, anh là một người bạn đời rất săn sóc." Về phần câu hỏi phía sau coi như không nghe thấy.Trưa ngày thứ hai, An Ca xoa cái eo sắp gãy của mình, giận dỗi mắng người nào đó khốn kiếp.…
Nghiêm Thập Nhị sống hai mươi mấy năm ở thời đại chủ nghĩa xã hội.Đột nhiên phát hiện võ lâm vẫn còn tồn tại.Đường môn Tứ Xuyên mở xưởng thuốc.Bang chủ Cái bang bán thịt nướng.Thần Toán Môn lên TV tiếp tục lừa gạt.Sau đó giám đốc thần côn của cậu nói cho cậu biết -- cậu là hậu duệ danh môn.Ha ha, anh éo tin!…
"Ca, ngươi có phải không thích ta, không cần ta nữa đúng không? Ta rốt cuộc đã nhìn ra rồi, thì ra ta mới là kẻ đã định trước cô độc vạn năm.""Nào có chuyện đó chứ?" "Vậy ngươi kết làm đạo lữ với ta được không?"…
"Nhuận Ngọc ngoại trừ mấy gian nhà sơ sài, một con tiểu thú ra không còn gì khác, con đi theo ta sợ là sẽ chịu nhiều khổ cực!""Nếu Thiên Đạo đã đưa con tới bên cạnh ta, ta sẽ nhận lấy con, vừa vặn phụ tử chúng ta sống nương tựa làm bạn với nhau miễn đi cả đời cô độc."…
"Thiên Giới xảy ra chuyện lớn, ngươi có nghe nói không?""Nghe nói, nghe nói, thật không ngờ đấy..."Thật không ngờ Hỏa Thần Húc Phượng chiến công hiển hách bị tập kích ở khi Niết Bàn, hắn tự phành phạch hai cái cánh vàng chóe và phần đuôi đã trọc bay về Tê Ngô Cung, ngủ một ngày một đêm xong tỉnh lại dĩ nhiên không biết ai cả, ngôn ngữ hành vi tựa như trĩ tử, Thiên Hậu lệ rơi đầy mặt, Thiên Đế sầu mi khổ kiểm.…
Ở rất lâu rất lâu trước đây, có một vị bác sĩ thú y sống trong một thị trấn nhỏ ở Âu Châu, mái tóc của cậu ấy đen như màu mực nước mà con mực phun ra, làn da trắng như bụng ếch. Cậu ấy và thú cưng đáng yêu ngọt ngào của mình sống trong một phòng khám nhỏ, lũ cún đáng yêu thích chơi đùa với cậu ấy, mỗi khi cậu ấy mỉm cười ngẩng đầu, mắt kính lóe sáng như gương. Lũ cún quay quanh bác sĩ, sống một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ...Đợi đã!Cũng không lâu cỡ nào được không!Tóc của cậu không phải màu mực nước, đương nhiên da mặt cũng không có tí can hệ gì với bụng ếch cả!Còn có thú cưng nhà cậu là... chó hai đầu Địa Ngục!Đáng yêu?! Nói nhảm hả?Về phần cuộc sống hạnh phúc vui vẻ, này những vị khách mỗi lần tới đều không chịu trả tiền nhân loại có thể dùng dẫn đến định mức làm ăn nhập không đủ chi, hổng có bạc là hổng có hạnh phúc!…