Yêu xa!!!
Khoảng cách về thời gian và địa lý sẽ không ngăn được hai trái tim muốn tiến gần bên nhau....!!!!…
Khoảng cách về thời gian và địa lý sẽ không ngăn được hai trái tim muốn tiến gần bên nhau....!!!!…
Trả test ạ…
cp: tôi cần hai viên thuốc để dậy vào bốn giờ sángmiêu tả: Hôm nay trời mưa ủ dột, anh lại không có nhà.…
Từ đầu Nobita rất ngốc nghếch, nhưng vì sự ngốc nghếch đó, mang lại nhiều thứ đặt biệt cho Nobita, Trong 1 ngày nghỉ hè, Nobita và Doraemon đã nghĩ ra 1 ý tưởng hay đó là trở về nhưng nơi đã gặp dàn Harem của Nobita (nói cách khác là tìm những người bạn trong những lần họ cần giúp đỡ) và cuộc hành trình của Nobita bắt đầu từ đây.…
"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…
"...Sài Gòn vốn đông đúc lắm, mà con người ta thì quá bận rộn, bận đến nỗi không còn muốn để ý đến những thứ xung quanh, người ta dễ dàng bơ nhau như người xa lạ, cứ từng người từng người lướt qua đời nhau, mới gặp nhau đấy rồi lại quên nhau, lại bị cuốn đi bởi những gồng xoay của cuộc đời. Vậy nên sống ở Sài Gòn dễ khiến con người ta cô đơn, lạc lõng,..."Một ngày có chút se lạnh ở Sài Gòn, mình cuộn tròn trong chăn, nhấm nhi từng nỗi buồn mơ hồ, để rồi viết nên bài cảm thức này. Mình không giỏi viết văn, ca từ không tinh tế lãng mạn, nhưng mình vẫn muốn viết, viết về những cảm xúc trong lòng mình, viết để thấy rằng nỗi cô đơn thật ra cũng là một món quà mà cuộc sống mang tặng chúng ta...…
Tên truyện: Mật Ngọt Tác giả: Mây BayThể loại: Học đường, lãng mạn, vui nhộnTuổi trẻ như một quả anh đào đầu mùa, căng mọng nhưng lại có chút chua chát. Còn tình đầu, lại là mật ngọt, len lỏi vào từng tế bào, xoa dịu những tâm hồn còn vụng dại.Mật ngọt là câu chuyện về những tháng ngày cuối cùng của tuổi học trò, nơi những giấc mơ, hoài bão, và cả những rung động đầu đời được gói ghém cẩn thận. Đây còn là câu chuyện về một mùa hè cuối cấp đầy biến động, nơi tình bạn bị thử thách bởi những rung động đầu đời. Tình cảm đơn phương, sự ghen tuông, những bí mật ẩn giấu... tất cả đã tạo nên một cơn bão lớn, đe dọa cuốn phăng mọi thứ. Giữa những bộn bề ôn thi, những lựa chọn tương lai, họ đã cùng nhau chia sẻ, cùng nhau trưởng thành. Thế nhưng, liệu tình yêu có trở thành rào cản, khiến tình bạn rạn nứt? Liệu họ có đủ sức mạnh để giữ chặt lấy nhau khi những bí mật, những hiểu lầm ập đến?Liệu những giọt mật ngọt ấy có đủ sức để hàn gắn những rạn nứt của tình bạn, để hóa giải những hiểu lầm, và để chữa lành những vết thương?…
VkookVkook…
Câu chuyện ( giường chiếu)của Hắc Bạch Vô Thường trong Âm Dương Sư☆Tôi yêu ngọt sủng cao H nhưng vẫn thích drama nên các thím nhớ chờ để híttttttt nhá…
Hai con người không quen biết nhau. Họ như hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau cho đến khi hai đường thẳng ấy vô tình đi ngang qua nhau. Mỗi con người mỗi tính cách riêng ...nhưng... họ đã vô tình cùng lệch nhịp khi gặp nhau. Vậy họ đã làm như thế nào để dành lấy tình yêu này? Họ liệu có kết cục ra sao? Đích đến của tình yêu này là gì? Mời các bạn cùng đón đọc câu chuyện này nhé!…
Những câu chuyện đầy tiếng cười, không có gì ngoài sự ồn ào. Cốt truyện thì rời rạc. Tác giả thì lười. Có hứng thì viết không có hứng thì thôi .câu chuyện chỉ là trí tưởng tượng không liên quan đến người thật không liên quan đến người thật không liên quan đến người thật cái gì quan trọng thì nhắc lại 3 lần.…
Đeo có mô tả:VVvV…
Nah ah, tôi bị điên và sảng ke nên viết ra cái này. Cảnh báo: long top lân bot đừng nhầm rồi chửi toi=(Nói chung là truyện bị khùng, viết vội trong 30p , cook từ showcase giờ mới nhớ để đăng-lowercase -occ-npl's pov…
Dựa theo nhân vật có thật.…
Thể loại: Ngôn tình, học đường, chữa lành, thanh xuân vườn trường.Giới thiệu:Chẳng ai biết được sự cá tính bên trong tôi chính là những vết thương lòng đau đớn giằng xé trong cơ thể yếu ớt này của chính mình. Tôi ghét cái sự tệ hại, yếu đuối này của bản thân. Vì thế nên tôi tự chọn cách sống riêng cho bản thân, một mình ôm lấy những nỗi đau, tủi hờn đã dày vò tôi trong quá khứ. Còn cậu, vậy mà lại đoái hoài đến con người vốn chả khác gì một thằng con trai như tôi lại dang tay ôm lấy thân thể yếu đuối này mà an ủi, chữa lành những vết thương dường như đã không còn lành lặn như trước.…