Bởi Vì... Yêu!
Don't cry!…
Don't cry!…
harry Potter là 1 cậu bé khoảng hơn 10 tuổi , năm nay cậu đã 16 tuổi rồi nhưng tính cách thì vẫn như 1 đứa bé 6 tuổi , nhưng trong 1 lần ,ko may ba mẹ của cậu bị g*** và cậu đã đc trọng sinh…
Năm hắn 12 tuổi được nàng cứu giúp, nàng đưa hắn về tông môn nhận làm đồ đệ. Kể từ đó, hắn tự hứa sẽ mãi mãi ở bên cạnh nàng, bảo vệ nàng, chăm sóc cho nàng.…
" Người yêu hay mập mờ? Khai ra để nhận sự khoan hồng"" Dạ là bạn ạ"…
/Limerence/ (n):Chỉ trạng thái mãnh liệt, say đắm khi yêu khiến con người cảm thấy bị ám ảnh và phụ thuộc vào cảm xúc của người mình yêu.…
Đoản văn ngắn về tình yêu ....Có chút H cho tăng phần gợi cảmCó chút tình cho lá nhẹ phiêu duWo eya niFic Thanh Vũ Tác giả : Con ghẻ của hai ngườiVương Y Lâm151093"19;27;69"1314521~31082719…
hm....kiểu như nữ công nam thụ ík ạh =)) yoongi kiểu hơi ngốc 1 tí xíuCouple: Y/n×Yoongi ; Jinnam ; Kookv =)) xin lỗi vì ko có cặp của jimin và hoseok tại vì tớ ko bt là nên lm minseok hay seokmin nên tớ quyết định ko lm couple đó ạh ✍t5/22/6/2023…
đọc rồi sẽ hỉu…
"Nếu đời là màu đen, sao em lại đau lòng"Trinh là một con tâm thần trốn trại. Ả vừa bẩn vừa thần kinh, luôn trưng ra cái mặt như vừa nuốt phải ruồi. Ai cũng sẽ tránh xa ả, em cũng nên tránh xa ả thôi. Nhưng em lại nhắm mắt cười buồn. Tránh sao được ả, ả là kẻ đã nhận nuôi em mà. "Tôi yêu em, Minh. Tôi yêu em." Cậu trai trẻ mới tuổi đôi mươi đáng ra phải mạnh mẽ nhiệt huyết, sao lại hèn hạ trước ả. Ả cướp đời em rồi, cậu trai ơi. Tác phẩm: Con điênTác giả: MiniyanoThể loại: Chàng trai dịu dàng x Con ả đê tiện thần kinh phân liệt Truyện nặng tâm lý. Nam chính và nữ chính tam quan lệch lạc - KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC BẮT CHƯỚC…
Viết cho ULTNĐ ngày 21/7…
📖 [Truyện mới] - Tình Yêu Không Có Điểm Dừng"Anh đã đi qua bao sân thi đấu, trải qua những khoảnh khắc rực rỡ...Nhưng chỉ bên em anh mới biết, hóa ra bình yên cũng là một kiểu chiến thắng, lặng lẽ mà rực rỡ."💗 "Tình yêu không có điểm dừng" là một câu chuyện là một chuyện tình không ngược, là tình yêu bình dị của hai con người từng trải qua những hồi còi cuối cùng trên sân thi đấu, là nụ cười sau giờ cơm, ánh đèn ngủ bật sẵn và tiếng tim thai đập thình thịch dưới bàn tay của người chồng từng quen với cán vợt, giờ đây đang vun vén mái ấm bằng cách giữ ấm lưng em mỗi tối.Không có gì quá dữ dội, chỉ là yêu nhau, bên nhau trong một giai đoạn mà mọi thứ đều đang lớn dần , kể cả tình yêu của họ.❤️🔥Nếu bạn từng nghĩ tình yêu phải bùng nổ, thì câu chuyện này sẽ cho bạn thấy: bình yên cũng là một dạng sâu đậm . Tình yêu không nhất thiết phải dữ dội. Đôi khi, chỉ cần ai đó ở lại bên mình, đủ yêu và đủ hiểu._NngocmeShatou_⚠️ Lời cảnh báo nội dungTác phẩm này là sản phẩm của trí tưởng tượng.Mọi nhân vật, tình tiết và bối cảnh trong truyện đều được xây dựng với mục đích sáng tạo, giải trí và thể hiện cảm xúc cá nhân của tác giả.Truyện không mang tính tiên tri và không áp đặt bất kỳ nhận định, suy luận hay phán đoán nào lên vđv ngoài đời.Vui lòng đón đọc với tâm thế thoải mái và tôn trọng ranh giới giữa nghệ thuật hư cấu và cuộc sống thực tế. ❤️…
Năm ấy, ngôi nhà của tôi vẫn còn tiếng cơm sôi và hơi người, nhưng tiếng cười đã chết từ lâu.Chồng tôi - người đàn ông mà tôi từng tin là bến đỗ - sống trong một thế giới riêng, nơi im lặng là tường thành và vô cảm là áo giáp. Còn tôi, tôi cứ lặng lẽ xoay mình trong vòng quay cơm áo, con cái, và những giấc ngủ chập chờn đầy tiếng thở dài.Con gái lớn của tôi, Luyến, đang tuổi mười lăm, cái tuổi người ta bắt đầu biết mơ nhưng vẫn chưa đủ mạnh để tin. Con bé giỏi, có năng khiếu, có cả một thế giới chờ phía trước - còn tôi thì lo, lo vì tương lai ấy có thể bị bóp nghẹt trong căn nhà nhỏ này, nơi mọi cố gắng đều bị coi là "vô nghĩa".Nhiều đêm, tôi ngồi bên bếp gas, nghe tiếng gió rít qua khe cửa, tự hỏi: "Từ bao giờ mà mình sợ nói, sợ cười, sợ cả ánh mắt người từng nằm cạnh mình?".Tôi không còn khóc, vì nước mắt chẳng đổi được gì. Tôi chỉ còn lại một niềm tin mỏng như sợi chỉ - rằng một ngày nào đó, tôi sẽ bước ra khỏi căn nhà này, dù là ra đi với hai bàn tay trắng, cũng phải tìm lại tiếng cười cho chính mình...Nhưng trước khi đi được, tôi phải học cách thừa nhận một điều: Ngôi nhà này không chết vì nghèo - nó chết vì sự lãnh đạm cùng nhụt chí của "anh ta".____________________________________________________________Tên truyện: Ngôi nhà không tiếng cườiTác giả: Khải HuyềnTình trạng: Chưa hoàn thànhGenre: Tâm lý - Gia đình - Hiện thực xã hộiRating: 11+Tác phẩm thuộc sở hữu của Khải Huyền, làm gì với nó xin báo tôi một tiếng.…
Author: 云归Dịch: 2 ACE - HYHBản gốc: hoànBản dịch: hoànBản dịch đã có sự cho phép của tác giả ❤ Không mang truyện đi nơi khác dưới mọi hình thức!…
và rồi mấy fen sẽ bt…
truyện là mình bịa ra nha !sẽ có cảnh h+++ ai không thích thì đừng coi .truyện kể về cô gái 14 tuổi thương chàng trai qua mạng .muốn biết nhiều chi tiết nữa thì vô xem đi.…
_ Cuộc đời như một cuốn phim vậy, có lúc ngọt ngào và lắm lúc đầy đắng cay...…
Ai cũng từng mơ bản thân là công chúa, hoàng tử, mong có một cuộc tình ngọt ngào, đẹp như trong từng cuốn truyện tranh thiếu nữ. Nhưng không phải ai cũng là lọ lem...…
Thể loại: 1x1, ấm áp văn, hiện đại, si tình thụ x ôn nhu công, cường cường, ngược (1 ít), HE.Độ dài: Chưa xác địnhTình trạng: đang lết.20/10/2019 - ? Tôi gặp cậu năm tôi 14 tuổi, khi ấy mới học cấp 2, chúng ta quen nhau 3 năm sau đó, với tôi mà nói, đó là những ngày tháng đẹp nhất.Nhưng, lại không có cách nào quay lại được, lại cũng không có cách nào níu được cậu.Thụy Điển mưa rồi. Tôi nhớ cậu…
Truyện thể loại ma kinh dị ,tình cảm và 1 chút 18+ vào. Yêu BTS nhiều nhiều ^ ^. Mong mọi người ủng hộ mình nhé ~…