Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhân Vật:Douma,Akaza,Shinobu,Kanae Và Một Số Nhân Vật Trong TokyoRLưu Ý:Câu Chuyện Rất Ít Chi Tiết Về Tình Cảm,1 số chi tiết ko khớp với cốt truyện gốc,Ko có các khả năng siêu nhiênSau Khi Akaza,Douma,Shinobu Chết Thì Bọn Họ Đã Gặp Diêm VươngTên Lính Canh: Không Ổn Rồi Địa Ngục Và Thiên Đàng Hôm Nay Là Ngày Tu Sửa-Ta Sẽ Cho Các Người Làm Lại Cuộc Đời Ở Thế Giới Mới.Ở Thế Giới Này Ta Đã Chuyện Bị Sẵn Nhà Cửa Để Cho 3 Bọn Ngươi Ở Chung,Cả Giấy Tờ Các Thứ Nữa.Chap 1 Sẽ Không Có Sự Xuất Hiện TokyoR…
TDC - viết tắt từ dòng chữ tiếng Anh: Thu Duc College. Có lẽ với những ai đã từng học tại Trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức với nhiều kỷ niệm khó phai, chắc hẳn khó lòng quên được tên gọi thân thương này - một tên gọi luôn hiện diện trong đầu chúng ta mỗi khi nhớ về khoảng thời gian còn làm sinh viên ở... TDC.TDC với tôi còn hơn cả một ngôi trường cao đẳng bình thường, TDC không chỉ đơn thuần là TDC, mà TDC còn là... dấu yêu thời sinh viên tôi trải qua. Vì nếu được chọn lại lần nữa, tôi vẫn không chần chừ quyết định học ở đây chứ không phải một ngôi trường danh tiếng khác.Và vì đã là dấu yêu thời sinh viên nên bài thơ tôi viết vào ngày 21 tháng 9 năm 2019 như sự tổng hợp những gì yêu dấu nhất về quá khứ tươi đẹp này.…
Muộn màng, nghe qua thật đơn giản, có ai mà không hiểu ý nghĩa và không giải nghĩa được chứ. Song, hai từ tưởng chừng như đơn giản ấy lại hàm chứa biết bao nỗi buồn đè nặng lên con tim người trong cuộc.Trong số rất nhiều muộn màng, muộn màng trong tình yêu thật vô cùng nghiệt ngã. Muộn màng trong trường hợp này có nhiều khi là cách nói giảm nói tránh để lòng mình bớt tổn thương hơn nếu không muốn chấp nhận sự thật: dù số phận có ra sao, người đó cũng không bao giờ yêu mình.…
Tác giả: NAM ĐƯỜNG Giới thiệu :Bị bỏ thuốc không cẩn thận ngủ nhầm người. Vậy mà lại dây vào người thừa kế của tập đoàn Hoàng Đế, vung tay là có thể hô phong hoán vũ,lại theo đuổi cô đòi chịu trách nhiệm.Rồi ký một hợp đồng hôn nhân trong nữa năm,đến kì hạn rồi lại dùng hành động bá đạo ép ường, giường,áp cả thang máy. Ban ngày đã bại hoại báo đạo, ban đêm bại hoại còn không bằng... Cuối cùng cô đã không nhịn được nữa liền " Tổng tài đại nhân,ly hôn đi " . Hắn nhướng mày nói " xem ra anh chưa nói rõ cho em biết rằng,kỳ hạn của hợp đồng hôn nhân này là...một đời người "Chuyển ver này chưa được sự đồng ý của tác giả nên mọi người đừng đem ra ngoài nhé ! Cám ơn mọi người ủng hộ nha love you 😘[사랑해❤️]…
Một buổi chiều ngày 30 tháng 12 năm 2017 đi học thêm tiếng Anh ở trường, lúc lang thang trên tầng 1 khu A Khoa Tài chính - Kế toán, tôi bắt gặp hình ảnh đầy nên thơ và đượm buồn của khung cảnh gần mình. Những hành cây xanh cao vút vượt khỏi mái nhà cổ kính như muốn ngước nhìn bầu trời ảo diệu lúc hoàng hôn. Khoảnh khắc đó thật đẹp, thật lãng mạn và thật buồn, làm tôi cứ tưởng mình đang lạc vào Đà Lạt mộng mơ chứ không phải Sài Gòn. Vì lẽ đó, ngày 30 tháng 1 năm 2018 tôi đã sáng tác bài thơ "Tạm biệt mùa đông!" để giữ lại cảm xúc cuối năm ấy trong lòng.…
Phong và Trúc, hai con người với hoàn cảnh sống khác nhau nhưng đều có điểm chung là đam mê ca hát.Trúc mồ côi mẹ, gia cảnh nghèo khó, cha cô phải chạy xe ôm kiếm tiền nuôi cô ăn học. Đã vậy Trúc còn bị suy tim nặng khiến cuộc sống cô càng trở nên khó khăn và giấc mơ âm nhạc xem như đã vụt tắt.Ngược lại, Phong trưởng thành từ gia đình giàu có và hiện thực được giấc mơ trở thành ca sĩ, nhưng anh lại bị ba mình ngăn cản quyết liệt. Ông Tâm - ba của Phong - không muốn Phong làm ca sĩ vì gia đình có truyền thống y học và ông đang là giám đốc bệnh viện lớn. Ông muốn Phong bỏ ca hát để vào bệnh viện làm bác sĩ đúng với chuyên ngành đã học, và điều này khiến hai cha con ngày càng xa cách nhau.Mâu thuẫn giữa họ cùng những mất mát trong quá khứ, những giằng xé giữa nguyên tắc làm nghề và lòng trắc ẩn đúng với y đức cứu người sẽ đưa đến kết cục thế nào?…
Đã qua thật rồi mùa hè cuối cùng năm ấy, nhưng những giấc mơ tôi ôm ấp trong quãng đời sinh viên vẫn đang được hiện thực hóa trong thời điểm hiện tại, chỉ có điều thời gian, không gian và khung cảnh đã diễn ra ở một nơi khác chứ không còn ở trong sân trường giống như khi xưa nữa.Những giấc mơ hè cũng vì vậy mà thêm một lần nữa sống dậy để nhắc nhở tôi nhớ lại rằng: "Vào thời điểm năm ấy, tôi đã từng mơ ước biết bao điều đẹp đẽ khi còn chưa ra trường, và cũng vì vậy mà giờ đây, có lẽ, ngoài bản thân mình ra, cũng chẳng còn một ai trong lớp học hồi đó chịu nghĩ về việc họ đã từng có những mong mỏi hay hy vọng gì về tương lai trong quãng thời gian tươi đẹp đó nữa".Nhưng có một điều sẽ luôn luôn đúng: những giấc mơ hè sẽ không bao giờ ngừng cháy trong trái tim tôi.…
Một buổi tối, lúc vừa về đến nhà, Quốc bắt gặp cảnh một cô gái đang say mèm nằm bất động trước cửa. Sau vài phút nói chuyện qua lại, Hà nôn ói và "gục ngã" tại chỗ. Cực chẳng đã, Quốc đành cho Hà ngủ tạm nhà mình một đêm.Những điều xui xẻo liên tiếp đến với Quốc kể từ lần đó. Anh bị Hà lén lấy cắp nhẫn đính hôn, cùng với đó là bị bạn gái mình hiểu lầm dẫn đến cuộc tình tan vỡ. Nhưng cũng chính từ đây, Quốc dần tìm ra nguyên nhân việc Hà trộm chiếc nhẫn và biết được con người thật của cô gái này.Liệu Hà có phải là người xấu xa giống như những gì Quốc tưởng hay đằng sau vẻ ngoài "ăn chơi" đó là một tâm hồn cao đẹp?…
Đã bao giờ bạn nghe đến một ngôi trường không thuộc thành phố nào ở khu vực Tây Nguyên có vẻ đẹp tương tự Đà Lạt? Chắc chắn bạn sẽ không tin được ngay giữa trung tâm quận Thủ Đức - Thành phố Hồ Chí Minh có một nơi như thế. Đó chính là Trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức - ngôi trường mà tôi đã từng học 2 năm trung cấp chuyên nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện.Tại sao tôi lại ví von ngôi trường này là "Đà Lạt thu nhỏ", hãy đọc bài thơ sau đây được tôi sáng tác vào ngày 17 tháng 9 năm 2019 nhé!…
Hàng CP trái ngang không thấy ai viết.Vạn dặm dưới đáy biển cô độc một thân một chiếc.Trên đường đi tìm hàng trên lofter tôi tuyệt vọng kiếm tìm, cũng vui mừng khôn xiết vì có thể tìm thấy những CP này.Hàng 18+ sẽ có dấu cảnh báo và tất nhiên sẽ có rất nhiều dấu cảnh báo. Bản thân CP và nhân vật đều là fanfic, không thuộc về đời thật. Disclaimer: bản thân tui không có giấy phép cho phép bưng về vì không biết dùng lofter. Đây là fic dịch chui Dịch thuật ở đây cũng là dịch thuật dởm không chính xác do dịch bằng app ( không biết tiếng Trung ). Ngoại trừ cái sự vã ra cái gì cũng không có ( •́ ‿ ,•̀ )…
Warning: Truyện sad ending (hoặc bad ending?) có thể có chút ngọt (chắc thế :))Chống chỉ định cho những người có tâm hồn mong manh íu đúi dễ tổn thương 🥹__________________________________- Ei à, chị có biết những đóa tử linh lan em tặng cho chị có ý nghĩa gì không? - Ý nghĩa? Hoa mà cũng có ý nghĩa riêng sao? - Tất nhiên rồi, tất thảy vạn vật trên thế gian được sinh ra đều mang trong mình ý nghĩa của nó mà, chỉ là chị không hiểu hết thôi. Nói tới đây, Miko bỗng trở nên niềm nở hơn, khuôn mặt không giấu nổi vẻ háo hức như thể sắp truyền bá cho Ei một kiến thức kì lạ nào đó mà nàng tiếp thu được trong vài buổi tán gẫu trước đó. - Ei này, chị có muốn biết không? Miko nhìn Ei với đôi mắt tràn đầy hi vọng. Tất nhiên Ei không thể từ chối, bởi vì chính bản thân cô cũng đang rất tò mò về câu trả lời. Sau một tiếng thở dài, cô hắng giọng, cất tiếng trả lời một cách dõng dạc.- T...tất nhiên là có. E hèm, cứ nói đi, chị đang nghe đây. Miko thoáng tỏ vẻ vui mừng, rồi nhanh chóng quay lại trạng thái cũ. Khóe môi nàng cong lên tạo thành một nụ cười tươi rói, đôi mắt cáo ranh mãnh giờ đây lại dịu dàng đến lạ. Nàng tiến lại gần Ei, cúi xuống sát tai cô rồi rót từng chữ, từng chữ một.- Là...yêu...đó.…
Từ cuộc sống gia đình êm ấm, hai chị em Trâm rơi vào nỗi đau tận cùng khi mẹ mắc bệnh nặng, còn cha thì bỏ đi theo người phụ nữ khác. Mọi lo toan nặng gánh đổ dồn lên Trâm khi cô phải vừa học vừa làm để kiếm đủ tiền chữa bệnh cho mẹ. Em gái cô cũng phải tranh thủ nghỉ hè đi bán vé số để phụ giúp chị mình.Do tin lời chị gái, mỗi ngày, Trang đều mua một quả bong bóng xanh thả lên bầu trời để mong ước thành hiện thực. Còn bà Khuê, tâm nguyện cuối cùng trong đời bà là được gặp lại chồng và tìm được người chăm sóc cho hai đứa con gái.Trâm phải làm thế nào để hoàn thành tâm nguyện của mẹ và không để cho em gái cô bị sốc?…
Với người khác, đây là một bài văn xuân rất ngắn và bình thường, song, với tôi, nó có ý nghĩa cực kỳ quan trọng; bởi vì nhờ có bài văn này mà tôi mới phát hiện ra rằng ẩn sâu bên trong con người mình là một năng khiếu văn chương thầm kín trước đó mình chưa từng phát hiện.Thời điểm viết ra những dòng cảm xúc ngắn ấy, mục đích của tôi chỉ là viết vu vơ cho có để gửi vui cho hộp thư chương trình "Thay lời muốn nói" của HTV, không ngờ nhờ lần viết văn trong tâm trạng thoải mái, không gò bó với chủ đề mình yêu thích và không nặng nề chuyện điểm số như làm bài ở trên lớp, tôi hiểu rằng hóa ra xưa giờ mình dở văn chính là vì nguyên nhân này.Khi viết văn một cách máy móc để "đối phó" với giáo viên với những yêu cầu đề bài khô khan mình không hứng thú, mình sẽ không bao giờ viết hay được vì không đặt tâm hồn mình vô đó, còn ngược lại, mình sẽ khám phá ra rằng bản thân không hề dở văn, vì vốn dĩ mình là một con người lãng mạn mà.Hơn 7 năm rồi kể từ lúc "Dịu dàng sắc xuân" ra đời, giờ đây, khi đã sáng tác ra rất nhiều tác phẩm văn học từ truyện ngắn, tiểu thuyết cho tới thơ ca, tôi thấy mình đã đi được một chặng đường rất dài từ cột mốc năm nào. Lúc đó, có nằm mơ tôi cũng không dám tin rằng khoảng thời gian này 7 năm sau, tôi lại gắn liền với công việc sáng tác văn học như thế. Thật là một kỳ tích với một học sinh từng thi lại... môn ngữ văn năm lớp 7!…
Ùm... có thể nói đây là câu truyện truyền thuyết. Nó vừa mang phong cổ điển lẫn hiện đại. Câu chuyện được viết lại theo truyện và phim nàng tiên cá. Đặc biệt là còn có bàn tay "ma quỷ" của Au đụng vào. Mong mọi người sẽ ủng hộ.…
Tương lai chi thân truyền đệ tửTác giả: Bá NghiênVăn ánMột hồi nổ mạnh, đem Nhan Phỉ tạc tới rồi một ngàn năm sau, còn không kịp vì chính mình biến dị mắt trái kinh ngạc, nàng đã bị này ngàn năm sau thế giới cấp sợ ngây người.Nói tốt bay lên vũ trụ lao ra vũ trụ đâu?Thực vật tàn sát bừa bãi, quái vật hoành hành, mọi người chỉ có thể đáng thương hề hề thiên cư một góc, duy nhất đáng giá vui mừng chính là, ở cái này một lần nữa tẩy bài trong thế giới, nữ nhân địa vị tựa hồ không thấp.Còn không kịp vì này trọng nữ nhẹ nam thế giới mà vui sướng, Nhan Phỉ liền nhân quái vật đánh bất ngờ mà bị đánh cái chết khiếp.Kéo dài hơi tàn nhan phỉ: Ô ô ô, ta còn không muốn chết!Một đôi tính chất đặc biệt quân ủng đi vào đáy mắt, nam tử không chút để ý nói: Làm ta thân truyền đệ tử đi, ta này còn có viên thần thụ hạt giống có thể cứu ngươi.Thân truyền đệ tử? Nghĩ đến sau này có sư phó tráo, cơm ngon rượu say tốt đẹp sinh hoạt, Nhan Phỉ không chút do dự đem chính mình bán.Lúc này nàng còn không biết, ở cái này thầy trò bị chơi lạn thế giới, thân truyền đệ tử = tương lai lão bà!Quét mìn nhắc nhở: Nam chủ trừ bỏ công phu cao, không hoa tâm, dư lại đều là mặt trái phẩm chất, các muội tử dùng ăn cần cẩn thận!Tag: Thời đại kỳ duyênTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Nhan Phỉ, Ân Thần ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
[Đồng nhân] (TTNUH/TN2) Nguyễn Yên La • Mộng đoàn viên- Author: CBĐôi lời từ mụ tác giả:- Truyện được viết dựa theo cốt truyện về nhân vật nữ Yển sư Nguyễn Yên La trong Game Tân Thiện Nữ U Hồn của Trung Quốc (tên Việt hóa: Thiện Nữ 2.0 - 4th Anniversary do VNG Game Publishing mua lại bản quyền)- Các tình tiết trong truyện chỉ mang tính chất hư cấu- Đây là sản phẩm độc quyền của tác giả. Truyện chỉ được đăng tại wattpad, vui lòng không repost tới bất cứ đâu…
Hôm nay, nhìn 4 bức ảnh mình chụp cùng ba thằng bạn vào ngày 8 tháng 5 năm 2014 trong tiết học môn Giáo dục chính trị của cô Nguyễn Trần Hồng, tự nhiên cảm thấy đáng yêu làm sao!Khoảng thời gian 2 năm ấy, tôi cứ tự hỏi: "Tại sao bốn thằng cứ như bị nghiện ngồi chung với nhau vào bất cứ cơ hội nào có thể; từ ngồi trong lớp, ngồi trên ghế đá giờ ra chơi, ngồi làm bài trong kỳ thi, và cả... đi vệ sinh?"Tại sao lại như vậy? Giờ thì tôi đã có câu trả lời rồi, vì chúng tôi là Những anh chàng ngu ngơ. Bài thơ này như một hồi ức tươi đẹp về tháng ngày bốn đứa còn kề vai sát cánh bên nhau, được tôi viết vào ngày 19 tháng 9 năm 2019.Dành cho tôi và dành cho họ - những người bạn huyền thoại của cuộc đời.…
Đi nhậu - một trong những hình thức giải tỏa căng thẳng mà nhiều sinh viên chọn lựa sau những giờ học căng thẳng. Ít nhiều gì nếu bạn là người chịu chơi, sống phóng khoáng, chắc chắn sẽ luôn nằm trong tập thể bạn bè lao đầu vào bất cứ quán xá bia rượu nào trong thành phố khi không lên lớp. Tôi là một trong số đó.G5 là cách gọi thân thương tôi đặt cho nhóm bạn nhậu chí cốt gồm tôi và bốn người bạn: Nhựt Thuận, Mạnh Thắng, Đức Tài và Thanh Trọng.Hai người miền Nam và ba người miền Trung, cứ thế để lại trong nhau những kỷ niệm say sưa thuần túy trong suốt 2 năm học. Từng món mồi đã ăn; từng giọt rượu, từng giọt bia đã uống như còn đọng mãi trong trí nhớ hôm nay; để rồi bài thơ Một thời đã say, một thời đã uống ra đời vào ngày 31 tháng 8 năm 2019 như một hồi tưởng cho sự trở lại của tình bạn.…
Vào đêm tết Trung thu năm Mậu Tuất (tức ngày 24 tháng 9 năm 2018), tôi đã chụp 20 tấm hình cảnh ánh trăng vàng tròn đầy sáng rực trên bầu trời mây đen. Đó là lần đầu tiên tôi chụp hình trăng rằm đêm 15 tháng 8 âm lịch. Thời khắc ấy thật kỳ diệu, thật đẹp đến mê hồn!Từ nguồn cảm hứng thơ mộng ánh trăng vàng rằm tháng Tám, tôi đã lập tức sáng tác ngay bài thơ Ánh trăng mùa thu để lưu giữ lại cảm xúc ấy trong trái tim lâu dài. Và tôi đã chọn 4 trong 20 bức ảnh giới thiệu đến mọi người, như một dẫn chứng chân thật nhất về buổi tối khó phai trong lòng tôi.Toàn bộ nội dung bài thơ muốn nói đến lời tỏ tình đầy lãng mạn của chàng trai dành tặng cô gái anh yêu rất nhiều. Chàng đã thề nguyện dưới ánh trăng rằm với tất cả những gì tốt đẹp nhất, son sắt nhất, rằng sẽ luôn luôn đợi chờ nàng mãi mãi.…
Author: ÉmilieRating: KGenre: Romance, Slice of LifeA/N: Đây quả thực là nguồn cơn của việc mình cảm thấy viết về yêu đương là một việc gì đó rất khó. Người độc thân lại không từng có rung động rất khó để diễn tả được việc yêu thương một người ra sao, cảm giác yêu đương rung động là thế nào nên mình không muốn viết quá nhiều về yêu đương nữa. Sau khi viết oneshot này, mình gần như cũng không thích viết về truyện một người yêu hay một người nếu không cần thiết nữa.Ban đầu nó vốn là "tùy bút", nhưng có người bảo mình chưa đủ tầm để viết tùy bút nhưng bản thân mình cũng không biết có thể để nó thành fiction được hay không nên tạm thời để chung chung là "oneshot" vậy. Sau này mình có thể lựa chọn sửa lại hoặc không mình cũng chưa biết nữa vì mình cũng không tìm được lối đi khác cho oneshot này hay khai thác sâu về các tình tiết khác hoặc xây dựng nhân vật này nọ.Thật ra là, mình viết oneshot này rất nhanh, phần lớn là do mình muốn viết đoạn đầu tiên về màu xanh, vậy thôi, sau khi viết xong cũng chưa đọc lại một cách nghiêm túc để chỉnh sửa. Nhưng vì từng truyện mình viết ra mình đều coi là một trải nghiệm nào đấy thú vị nên mình ráng tìm lại nó để được đặt nó ở đây.…