Oneshots ngẫu hứng[Coutryhumans]
Lâu lâu ra 1chap:Dbệnh lười của tui bị tái phát rồu:')…
Lâu lâu ra 1chap:Dbệnh lười của tui bị tái phát rồu:')…
[Chương1] Tiết trời se lạnh, đêm khuya vắng vẻ trong cửa hàng tơ lụa nhỏ Diệp Bích Vân đang giúp phụ thân dọn dẹp cửa hàng, thoáng qua nàng thấy bóng hình nhỏ đang co do tại một góc đấu diện do bản tính lương thiện pha chú hiếu kì của tiểu cô nương 7 tuổi, nên nàng cầm áo choàng lên đến cạnh tiểu cô nương đó. Áo choáng không quá lớn phủ kín người tiểu cô nương, Bích Vân ngồi trước tiểu cô nương hỏi: "Tiểu muội muội, sao muội lại ngồi đây? nhà muội đâu?" Tiểu cô nương ngước nhìn đối phương trước mắt: "Ta... Ta không có nhà. Phụ thân vừa qua đời, không có ngân lượng nên ta phải bán mình để chôn cất cha."Ngẫm nghĩ một chút Bích Vân nói : "Nhà ta là cửa hàng lụa nhỏ tuy không phải quyền quý nhưng cũng đang thiếu người làm, như vậy đi ta giúp ngươi chôn cất cha còn ngươi về làm việc cho nhà ta." "Thật sao?" "Tất nhiên rồi? ngươi tên gì? năm nay bao nhiêu tuổi?" "Ta tên Túy Xuân, 7 tuổi. " "Còn ta là Diệp Bích Vân." Nói rồi nàng đưa tay về phía Túy Xuân, đối phương cũng theo ấy mà đặt tay lên.…
Lan Nhi_luôn đứng về phía khoa học của thế kỉ 21 bỗng một ngày mắc vào thế lực vô hình. Sinh vật mờ ám tên "linh thần hộ vệ" xuất hiện từ đâu? Giao ước "đôi mắt" là gì? Tiếp xúc giữa vô hình và hữu hình có thể phát sinh ra những vấn đề gì? Vì chỉ có một đôi mắt, ai sẽ chiu hy sinh? Một linh thần chỉ có thể liên kết với một con người. "...Em là đôi mắt của tôi..."…
Đây là một cái ngu công cùng mạnh dật nhiên tiểu chuyện xưa.Không cầu oanh oanh liệt liệt, nhưng cầu tế thủy trường lưu.Mạnh dật nhiên bắt đầu thích không phải tiếu nại, câu chuyện này hẳn là liền đại không giống nhau.Đơn giản tới nói chính là cấp ngu công xứng cái muội tử bái!Mạnh hoa hậu giảng đường ~!…