Nam WooHyun! Đã Đến Bên Cạnh Tôi Thì Đừng Hòng Chạy!
Định mệnh đã đưa anh đến bên em! Anh sẽ cố gắng để đôi ta cả duyên lẫn phận đều không thể tách rời Nam WooHuyn...Anh yêu em... :)…
Định mệnh đã đưa anh đến bên em! Anh sẽ cố gắng để đôi ta cả duyên lẫn phận đều không thể tách rời Nam WooHuyn...Anh yêu em... :)…
"Đông đến rồi, anh có lạnh không, Vegas?" em nở trên môi một nụ cười, nhìn tôi hỏi.Trong khi đó, tôi lại chỉ chú tâm khuấy cốc cafe đã nguội lạnh từ bao giờ, không buồn ngước nhìn em mà hỏi lại."Bấy lâu nay có phải cậu vẫn luôn ghen tị với em trai mình?"…
Tên gốc: 驶向黎明Tạm dịch: Hướng tới bình minhTác giả: Hồ Trung TiênChuyển ngữ: Michyo, TemaBeta: Đậu, TịchThể loại: ABO, tinh tế, khoa học viễn tưởng, cơ giáp, cường cường, tương ái tương sát, tinh không xa xôiNhân vật chính: Arthur, Francois Tình trạng bản gốc: 102 chương chính văn + 1 ngoại truyện - Đã hoànTình trạng bản dịch: Lăn... lê... bò... trườn... lết (TT^TT Vì tui bận mà vẫn ham hố đó)Văn án:Năm 3033 theo Công Lịch Ngân Hà, chiến tranh giữa Liên Bang Ngân Hà và Đế Quốc Tinh Diệu đã kéo dài cả trăm năm. Liên Bang dần dần yếu thế suy tàn, bước ngoặt của cuộc chiến tranh là do nguyên soái Francois bất ngờ làm phản vào ba mươi năm trước.Để lật ngược tình thế, trung tướng trẻ tuổi nhất liên bang - Arthur, xuất thân từ đặc công dứt khoát từ bỏ thân phận Beta của mình, dùng thuốc thay đổi giới tính, ngụy trang thành một Omega yếu đuối vô hại, với mục đích dụ dỗ tiếp cận để ám sát Francois - nguyên soái Alpha của Đế Quốc.Một câu chuyện tình trai tương ái tương sát đầy nhiệt (đầy) huyết (mùi) chiến (cẩu) tranh (huyết) cũng từ đó mà bắt đầu...Tìm kiếm suốt hơn trăm năm, nguyên soái Đế Quốc Francois cứ cho rằng cuối cùng bản thân cũng đã tìm được Omega của đời mình.Nhưng ai đó hãy nói cho hắn biết với, tại sao Omega của hắn chẳng những vừa mạnh mẽ vừa tài giỏi hơn cả Alpha mà còn luôn tìm cách xọc cho hắn một dao vào lúc hắn sung sướng tiêu hồn nhất vậy hả?!…
Sa đọc 1 câu chuyện buồn về tình yêu,sa lại nhớ đến người năm xưa, muốn kể cho mọi người nghe. MỌI TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN LÀ SỰ THẬT.…
Sản phẩm được tạo ra từ những câu chuyện BE, đầu voi đuôi chuột, đọc xong tức chết, mình viết lại để xoa dịu bản thân và những người có cùng cảnh ngộ.…
Đây là những mẩu chuyện ngắn về những năm tháng sinh sống và làm việc ở Canada. Hy vọng là bạn đọc sẽ hiểu thêm về văn hoá, bản sắc và con người nơi đây. Mỗi trang truyện đều là những trải nghiệm mang dấu ấn cá nhân của bạn Sẻ, mong bạn đọc đón nhận một cách cởi mở. Nếu mọi người có thắc mắc hay tò mò gì về đất nước là Phong thì nhắn cho mình nhé. Có thể sẽ lâu nhưng mình chắc chắn sẽ trả lời nha 🙏🙏🙏…
thể loại : truyện teen nội dung : Anh - Trần Bảo Nam một chàng trai hết sức lạnh lùng. vì cần tiền chữa bệnh cho mẹ lên anh đã nhận công việc làm vệ sĩ cho cô tiểu thư kiêu ngạo, nghịch ngợm Nguyễn Hàn Thiên Vy.... và từ đó truyện tình của hai người bắt đầu !!!- Ê!! anh cách xa tôi một chút!! - ...- Này... anh điếc hả?? cô tức giận hét lên : - Đừng có theo tôi nữa.. ok!! - Hưx..!! cô tưởng tôi thích theo cô lắm hả??? cô lên nhớ, đây là công việc của tôi...công việc cô nhớ chưa??? Cô sững sờ nhìn anh, mọi khi cô có nói thế nào anh cũng không tức giận mà hôm nay anh giống như ăn phải... Bom vậy!!?? Cứ thế hai người suốt ngày cãi nhau mà k hề hay biết mình thích đối phương từ khi nào!!?? Liệu chuyện tình của cô và anh có được như ước nguyện..!! Hai người có đến được với nhau??!!…
Có phải chỉ có những gam màu tối là u ám? Có phải chỉ màu xám và màu đen biểu trưng cho cái chết? Những màu sắc khác thể hiện điều gì?Trắng là sự hỗn tạp, cô độcĐỏ là sự thù hậnVàng là sự phản bộiXanh là màu của nỗi buồn ...…
Đôi mắt không tự chủ rơi xuống hai hàng nước mắt, Lâm Khả Hân không thể quên khoảng khắc Hàn Thiên Minh ôm cô vào lòng nói: -Đừng buồn cho tới khi anh đến, đừng khóc cho đến khi anh chết, anh sẽ quay lại, chờ anhBóng dáng nhỏ bé của cô lướt dần trên ánh nắng của chiều tà, mang theo nỗi buồn khó tả…
Ngôn tình? Hài hước? Buồn? Ngọt? Ngược?Tất cả những câu chuyện của cuộc đời, được gói gọn trong vài câu chữ.…
Những mẩu truyện ngắn xoay quanh những mẩu đời lạ kì...___"Tạm biệt." Tôi nghe thấy tiếng em khi đã yên vị trên tàu. Chuyến tàu bắt đầu lăn bánh, tôi ngoái nhìn em qua khung cửa sổ. Em vẫn còn dõi theo tôi, mái tóc màu đất phất phơ trong gió, vẻ mặt em lạnh băng và hờ hững như đã trở về đúng bản chất của mình. Một lúc sau, em cong khoé môi, nụ cười rỗng tuếch lại xuất hiện. Em tiếp tục lạc giữa bầy người ồn ã. Tàu đi xa, tôi không còn trông thấy em nữa. Giờ đây, tôi bắt đầu cuộc du ngoạn tiếp theo khi còn lờ mờ cảm nhận nỗi sợ của riêng tôi.Câu nói của em đã ám lấy tôi như mùi bụi bặm rửa mãi không trôi.…
Có một nụ hoa sẽ chớm nở vào ngày em yêu anh.…
Đọc xong cho cái nhận xét ❤️ Không phải đam mĩ 💕…
Hạnh phúc vừa đến, sóng gió lại ập tới...Hai người họ có đến được với nhau không?Đọc đi thì biết...Truyện gồm 15 chap● LƯU Ý 1 : ta là lần đầu mới viết, mong người đọc có gì sai sót góp ý và bỏ qua. Cảm Ơn!● LƯU Ý 2 : Dù hay hay không hay cũng hãy tôn trọng người viết , không được cop. Muốn cop hay ib vào link FB đã đăng trên trang và hỏi ý kiến của người viết. CẢM ƠN !!!👑…
Viết Chơi Thôi Nên có sai sót bỏ qua nhen…
Tên truyện: Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút!Tác giả: Đỗ Liễu LiễuThể Loại: Nữ cường, ngược tra, nghịch tập, HE, 1v1 Nguồn Convert :Wikidich (‿✿քհù✿ժเêմ✿‿)Nguồn Raw: 230bookEditor: NaNaSố chương: 5814 Ngày bắt đầu 02/12/2021Lịch post: Tùy thuộc vào thời gian trong ngàyVăn Án:Hóa ra nàng chỉ là một nữ phụ nhỏ nhoi, luôn nhận kết cục cực thảm. Sau này tỉnh ngộ thì lại trói buộc với hệ thống thiểu năng trí tuệ. Không phát quà tân thủ, cũng chẳng có quà cho người chơi lâu năm, hoàn thành nhiệm vụ cũng không phát thưởng. Nàng quyết định không làm nữa.Hệ thống: Cảnh cáo! Yêu cầu ký chủ làm việc tử tế, nếu khong sẽ bị mạt sát.Đường Quả: Nằm mơ!Hệ thống: Ký chủ, cầu xin người, đừng khi dễ nam nữ chủ nữa.Đường Quả: Không có khả năng.Hệ thống: Ký chủ dự định hủy diệt thế giới này như thế nào? Xin nhẹ tay a...Đường Quả: Nhẹ tay thì có thể, nhưng ngươi mau tìm thông tin người đàn ông kia cho ta.Hệ thống: Được, được! Mong ký chủ chờ một chút.…
Kkkk, thấy cũng vui nên mình làm. Dù sao cũng năm học cuối của đời học sinh…
Ko bít nói j luôn…
Chỉ là những tưởng tượng nho nhỏ sưởi ấm trái tim cô đơn của toai thôi 😶😶…