Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
ông trời thường rất bất công......hehe truyện đầu tay nên chỉ spoil sương sương thế thôi nhé :3 chỉ là ngẫu hứng của tớ. Nếu không ưng hay chỗ nào cần sửa vì để lại bình luận nhéThể loại: Vmin, SE, đang viết ~…
Thế giới song song - Mảnh ghép quan trọng là một câu chuyện hành động kịch tính, đậm chất dark underworld (thế giới ngầm) với những xung đột căng thẳng, trả thù mãnh liệt và lòng trung thành bị thử thách. Nó không chỉ đơn thuần là một cuộc chiến giữa hai phe đối đầu, mà còn là hành trình cảm xúc và sự giằng xé nội tâm của các nhân vật trong thế giới đầy bạo lực và cạm bẫy. Ngoài ra còn có cuộc chiến của những người ở ngoài thế giới hiện thực tham gia vào cuộc chiến với những sức mạnh không ngờ tới. Trong câu chuyện, nam chính cần phải tìm được thứ giúp mình quay về nhưng anh ta phải trải qua thử thách, khó khăn...…
_Tác giả truyện gốc: Mặc Thanh Thành / Mặc Nại Hà_Tác giả đồng nhân: EmmaW_Thể loại: BDSM, bình tĩnh thâm tình phúc hắc S công x Cuồng ngạo chiếm hữu M thụ, ấm áp không ngược. _Link edit Thuần phục 1/2: https://tulinhlancung.wordpress.com/2015/07/20/muc-luc-than-phuc-2/_ Artist: Leyla_Văn án: Là một trong những Dom bậc nhất, hắn đứng trên cao hết thảy, nắm trong tay quyền khống chế, hắn không cho phép bất cứ chuyện gì vượt tầm tay hắn, ngay cả Sở Huyên cũng thế. Là tam thiếu gia nhà họ Sở, nghe dang người người phải nể mặt, vậy mà cái tên luật sư không biết điều kia lại cố tình gây sự, được lắm, cứ đợi đó cho bổn thiếu gia. !!!! WARNING!!!! Truyện này là đồng nhân nhé, vì quá thích cp nên mạn phép viết ra bộ đồng nhân này, nếu trong tương lai tác giả có viết về hai anh hay là không viết hoặc cho ghép đôi với người khác thì xem như cái này ship vui vậy thôi nha. ok mời mọi người đọc truyện.…
Tác giả: Đỗ Mạo TháiThể loại: Cổ trang, cung đình, giang hồ, ngọt sủngCouple: Ác liệt phúc hắc công x Kiều nhuyễn mỹ nhân thụVăn ánSáu năm tiền trắng tinh Bạch Tuyết trung tướng hắn ghi tạc trong lòng, sáu năm sau rốt cục đắc người này sóng vai.Thân là Vương gia, mọi sự y này tiểu thiếu gia, lại không tưởng này gia hỏa là càng phát ra được voi đòi tiên, tính tình sở trường?Cũng thế cũng thế, nếu thích, liền đành phải ngoan ngoãn phục tùng, đem hắn phóng ở lòng bàn tay lý đau.Ai kêu hắn hai người vận mệnh, từ lúc thật lâu trước kia liền đã gắn bó nhất tuyến? ( cái gì đều đừng nói nữa, này thiên ngọt bất tử không cần tiền )( Tiêu Vân Hề cố sự chính là muốn xuôi gió xuôi nước cái gì ngược đều không có đừng hỏi vì cái gì chính là đau hắn tùy hứng )Nội dung nhãn: giang hồ ân oán tình hữu độc chung thiên tác chi hòaTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Tiêu Vân Hề, Bình Khê Nhai ┃ phối hợp diễn: rất nhiều ┃ cái khác:…
Giới giải trí lưu truyền một câu chuyện xưa vô cùng điên rồ, một phú nhị đại vì để người trong lòng nở nụ cười, mà đi nhảy lầu---Vất vả liếm cẩu mãi mới được, đến hôn lễ lại bị cho leo cây.Bằng hữu hận không thể giúp nàng đánh bóng đôi mắt, để nàng yêu phải loại người chẳng ra gì.Mai Y đỏ mắt, cắn môi:"Không....Nàng không phải người như vậy. Nàng không tới khẳng định là có lý do, ngươi đừng nói nữa, ta yêu nàng mà nàng cũng yêu ta."Tay nắm chặt khăn giấy, chật vật rời đi, chẳng màng tới bằng hữu ở phía sau hận đứt ruột.-Toilet-Mai Y mặt vô biểu tình mà lau nước mắt, vớt nước rửa mặt:"Ta yêu nàng cái gì?Yêu nàng lúc nào cũng bày ra cái bộ mặt âm hai mươi độ?Yêu cái kĩ thuật rách nát của nàng?Yêu nàng đến độ được nàng cho leo cây luôn?"Giây tiếp theo nàng nhìn vào gương, thấy ngoài cửa là một thân ảnh diễm lệ, đôi mắt đen láy nhìn về phía nàng.Mặt Mai Y trắng bệch, hảo cảm của Dung Khuyết đang giảm xuống với tốc độ chóng mặtMai Y:"Có thể cho ta thêm cơ hội nữa không"?…
"Gió đưa cành trúc la đàBên sông có kẻ mặn mà chờ trông..."Trường Sinh dừng bước bên bờ sông, ánh mắt nhìn xa xăm về phía bên kia. Hôm nay nước lớn, những con sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ, mang theo hương phù sa ngai ngái lẫn với chút lạnh lẽo của buổi chiều tà.Bên kia sông, thấp thoáng bóng một người. Người ấy mặc áo vải nâu, mái tóc đen tuyền đưa nhẹ trong gió, dáng vóc cao gầy nhưng vững vàng như cây dừa trước gió. Hắn đang gánh nước, đôi tay săn chắc thoăn thoắt múc từng gàu, bờ vai vững chãi mà dịu dàng.Trường Sinh khẽ cười."Hôm nay không chèo ghe qua bờ bên này sao?"Bùi Anh Tú ngẩng lên, đôi mắt đen sáng lấp lánh như phản chiếu cả dòng sông rộng lớn."Qua để làm gì?" - Hắn hỏi, giọng trầm ấm nhưng ẩn ý trêu chọc."Qua để gặp cậu."Bùi Anh Tú khựng lại một chút, rồi cười nhạt."Cậu Hai Nguyễn, đất Sài Thành xa xôi không giữ được bước chân cậu hay sao mà ngày nào cũng ra bờ sông ngóng trông như thế?""Tôi không thích nơi xa hoa ấy." - Trường Sinh khoanh tay, tựa vào gốc cây gần đó. - "tôi thích chỗ này hơn, có người mà tôi muốn gặp."Bùi Anh Tú cúi xuống tiếp tục múc nước, đôi môi khẽ mím lại như cố giấu đi nụ cười."Cậu nói chuyện cứ như thầy đồ dạy chữ trong làng, toàn những lời khó hiểu.""Vậy cậu có muốn học không?""Học gì?""Học cách hiểu tôi."Lần này, Bùi Anh Tú không đáp. Hắn chỉ ngẩng đầu nhìn Trường Sinh thật lâu, trong mắt như có sóng nước lăn tăn.Trường Sinh vẫn đứng đó, áo dài trắng phất phơ trong gió, dáng vẻ ung dung mà lại lộ ra chút dịu dàng hiếm hoi.Bùi Anh Tú bỗng thấy lòn…