YÊU EM TRỌN ĐỜI(Couple Nhân Duyên)
Tôi là một shipper xấu xí chứ không xấu xa nha~~Chỉ ship cặp Nhân Duyên đáng yêu cute phô mai que thôi nha....Truyện có nhảm quá thì thông cảm và ns trước thấy H đừng có xịt máu mũi á =))))…
Tôi là một shipper xấu xí chứ không xấu xa nha~~Chỉ ship cặp Nhân Duyên đáng yêu cute phô mai que thôi nha....Truyện có nhảm quá thì thông cảm và ns trước thấy H đừng có xịt máu mũi á =))))…
Disclaimed: Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Tác giả chỉ sở hữu cốt truyệnPairing: Jungkook x SugaDo not take out.…
(kaiisa) câu chuyện về tên hoàng đế và người tình của hắnotp của me trong này :kaiisa : rinbachi : kunigiri : eri : shieacó occ…
định mệnh để tôi gặp được em thì tại sao tôi lại không bắt lấy cơ hội để giữ em bên mình...sai lầm lớn nhất của cuộc đời mày là đụng vào Jeon Jungkook và JangHa nếu hôm nay tao không giết mày thì tao không phải Kim Taehyung!…
Cái này mình lấy ý tưởng từ bạn Myra…
Hong phải là fic otp đâu hehe, ở đây chỉ có sì tu đi và một số tips nhỏ về học tập thuiii~…
Hí ank êmk, đây là truyện fanmake về Attack On Titan của toyy. Có 18 hay không thì cứ đọc ik gòi bít. Thôu vô đọc đi mấy má, hết rồi😶🥑…
Tác phẩm: Thanh xuân của tôiTác giả: TửNhi ( AnnieAnh2109)Thể loại: Thanh xuân, học đường, lãng mạn,...Thời gian: 11/5…
Đây chỉ là một nơi để tôi viết về chiếc bè lá nhỏ xinh của tôi=') warning: OOC cực mạnh…
non guardiamo solo all'arte, la assaggiamo.…
Đây là những đoạn văn ngẫu hứng luyện viết…
Lạn Kha ngồi bên ván cờ lá rụng, tại giữa trúc lâm không người đánh cờ.Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại xoay người sông núi thênh thang....Thức giấc sau cơn mơ, Kế Duyên trở thành một tên hành khất gần như mù mắt trong một cái miếu sơn thần cũ nát.Thực lực không đủ thì dùng miệng lưỡi để kiếm ăn, chân nhân dùng kiếm, lừa đảo dùng mồm, Kế Duyên nhờ vào bản thân kiếm sống tại cái thế giới đáng sợ này....Du Lạn Kha SơnGiản lai huề trượng thượng toàn ngoan,Tứ nhập vân tiêu nhãn giới khoan.Phong động viễn lâm thu sắt sắt,Giản thông u cốc thuỷ sàn sàn.Bình không tử lạc tiên kì tĩnh,Vật hoán tinh di Phật cốt hàn.Duyệt thế du du kim kỷ hử,Không tồn di tích hậu nhân khan.…
Fic được dịch đã có sự cho phép của tác giả, yêu cầu không mang đi bất cứ đâu.-----Fic has the author's permission , please don't re-up anywhereAuthor: @Lumiere_N Trans: Lucifer…
Tôi không mong tình yêu của mình phải rực rỡ như hoa hướng dương tháng 4 hay ngọt ngào mơ mộng như vườn anh đào tháng 2 ... Tôi chỉ ước có một mối tình lấp lánh dịu dàng mà đầy màu sắc mới mẻ như một hành tinh nhỏ trong dải thiên hà rộng lớn vậy.... lấp lánh vô cùng....…
lưu lại để đọc thôi…
Sáng nay, Oliver đi tập Quidditch với mấy đứa nhỏ. Nhìn tụi năm hai với cây chổi mới tinh, Oliver cũng phổ cập về luật chơi cho tụi nó. Bỗng một trái Bludger từ đâu bay thẳng vào đầu Wood làm anh choáng váng ngã xuống đất.Một cô gái rón rén tiếng lại gần Wood, đưa tay trước mũi xem anh chàng còn thở không. Đám nhỏ nhà Slytherin đi theo sau cô gái cũng vỗ trán bất lực."Merlin, chị làm gì con sư tử đần độn đó vậy Chloe Grace?""Wood ơi!? Wood? Anh còn sống k-không?"Oliver nằm dưới đất, thì thào được vài tiếng rồi bất tỉnh nhân sự."Bồ nhỏ ơi.. Mình còn sống. Đưa mình vào bệnh x-.."Pansy Parkinson nhìn thấy tình trạng của Wood, nhanh chống giục cô nàng đang loay hoay kế bên anh."Chị đưa cha nội kia vào phòng y tế đi, em thấy coi bộ sắp chết rồi kìa."Lúc này cô gái kia mới hoàn hồn lại mà nhờ tụi nhỏ đi theo rinh Oliver đến bệnh xá, chứ thỉnh bà Pomfrey xuống chắc cha này xanh cỏ rồi.Oliver Wood đã tỉnh lại vì cái bệnh xá nồng nặc mùi thuốc của bà Pomfrey. Cô bạn kia nhận ra Wood đã tỉnh dậy thì ríu rít xin lỗi."Wood ơi em xin lỗi. Nãy tụi nhỏ kêu em cầm hộ trái Bludger nên.."Oliver toang ngồi dậy nhưng đầu lập tức choáng váng. Đành nằm trên giường rồi trả lời."Không sao, quen rồi."Hai anh em nhà Weasly nghe tin anh đội trưởng nhà mình bị một con nhỏ nhà Slytherin thẩy trái Bludger dô đầu thì chạy đến diện kiến xem con rắn cái đó là ai. Vừa mở cửa, nhìn thấy cô nàng kia, Fred lập tức choáng váng."Chloe Grace!?"…
ngày buồn nhất là ngày xa em.…
Ở một ngưỡng tuổi lưng chừng dốc, chưa đủ già nhưng cũng không quá trẻ, ngày nọ bỗng nhận ra bản thân không còn hành động xuất phát từ lòng chân thành, cảm xúc dần chai sạn, cơ thể hoàn toàn không té ngã, chỉ bước đi uể oải như một cái xác không linh hồn. Tuổi hoa mộng bỏ lại nơi đâu?, để nhớ lấy mình cũng đã từng ngây ngô như thế, chân thành yêu mến một cách nồng nhiệt không suy tính vướng bận thiệt hơn; để giương lại đôi mắt trong veo xưa cũ nhìn đời, một cuộc đời bình yên...…