Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
2,169 Truyện
(TẠM DROP) LIZKOOK - NGƯỢC DÒNG

(TẠM DROP) LIZKOOK - NGƯỢC DÒNG

435 37 4

Lalisa - một cô gái vui vẻ, hoà đồng. Hiện tại đang là một nhà nghiêm cứu thực vật học. Là một chuyên gia nghiên cứu những loài cây cổ. Sau khi chia tay với người bạn trai cô đã quen 7 năm. Cô rơi vào trạng thái tinh thần không ổn định. Hôm hôm cô lái xe đi mua bia cùng một số đồ dùng cá nhân. Vì ra đường với tình trạng không tỉnh táo, nên cô đã gây ra một vụ tai nạn liên hoàn, nhưng may mắn không ai thiệt mạng, chỉ có mỗi cô, cô được đưa đến bệnh viện để cấp cứu, may sao cô vẫn còn sống, nhưng mọi người đợi mãi, đợi mãi mà cô vẫn chẳng tỉnh lại. Trong lúc hôn mê sâu, cô có một giấc mơ rất kì lạ. Cô lạc vào một thế giới khác, những năm 970 TCN. Trong giấc mơ đó, cô có một cái tên mới: Lạp Lệ Sa Mã Nặc Ba. Hay mọi người gọi cô là Nặc Ba công chúa. Cô là công chúa của đất nước Mông Cổ. Nặc Ba được vua cha đưa vào cung. Khi vào cung, cô được cùng các tiểu thư, cô nương khác tranh sự sủng ái của vua Kim Thạc Trân. May thay, cô được vua chọn làm ái phi. Và từ đó, mọi chuyện xảy ra không theo kiểm xoát của cô nữa. Tuy làm ái phi được vua khá sủng ái, nhưng cô không có tình cảm với Kim Thạc Trân. Cô đem lòng yêu một tướng quân Điền Chính Quốc, chỉ huy quân đánh giặc ở phía Bắc.-------------TheBlackScene-------------#Janry…

Nhớ em như thuở ban đầu - Cố Tây Tước

Nhớ em như thuở ban đầu - Cố Tây Tước

30 0 2

Vì truyện chưa xuất bản sách nên mình tìm bản gốc đọc rồi sẵn tiện dịch cho mn đọc chơi :))))Chỉ dịch vì sở thích, không mang tính thương mại, cũng chưa được sự cho phép của tác giả nên mọi người vui lòng không reup nhé. Mình cảm ơn!Tên truyện: Nhớ em như thuở ban đầuTác giả: Cố Tây TướcNăm phát hành: 2019----------------------- Ai cũng nói thời gian làm hoa sắc úa tàn, nhưng khi gặp lại mối tình đầu, sao anh vẫn mang dáng vẻ thanh tú, khí chất tuyệt đỉnh, cử chỉ ung dung như thuở xưa thế kia? Hứa Thanh Tranh nhìn chàng công tử thế giai đi lướt qua bên cạnh mình, lòng thầm nghĩ, nguy hiểm quá, cũng may anh ấy không còn nhớ mình nữa. Cô điềm nhiên như không, giả vờ như chỉ mới gặp anh lần đầu tiên, nhưng mà đợi đã, tiết tấu này hình như hơi sai sai? Sao cái người này lại muốn ăn hộp cơm của cô, sao lại muốn ôm cô? Rồi tại sao lại nói những lời khiến người khác phải đỏ mặt tía tai? Đúng vào lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông mà cô vẫn luôn chẳng thể hiểu nổi ấy chợt hỏi: "Cô Hứa Thanh Tranh, tôi tên là Tô Phách, 14 tuổi học kịch, hát kịch đã được 11 năm. Sở thích chẳng nhiều, tính cách tạm ổn, biết nấu mấy món ăn thường ngày trong nhà. Xin hỏi, chỗ cô có nhu cầu không?" Niềm vui đến một cách bất chợt, là tia sáng ấm áp, là niềm vui bất ngờ, là một vở kịch nhỏ dịu dàng của sự trùng phùng sau nhiều năm không gặp.…

KINH THÀNH TAM THIẾU: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm

KINH THÀNH TAM THIẾU: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm

169 2 30

Tên truyện: KINH THÀNH TAM THIẾU: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêmTác giả: Cát Tường DạConvert: ngocquynh520Editor: HanazhingBeta: Hoài ThanhSố chương: 259 chươngNguồn: Diễn đàn Lê Quý ĐônVăn án:"Cởi quần." Lần đầu gặp mặt, cô nghiêm mặt thốt ra hai từ ấy.Mặt anh đỏ tía, lại không thể không ngoan ngoãn nghe lời.Cô gái hung dữ này sao đột nhiên nhảy vào cuộc sống của anh, đối với anh quơ tay múa chân kêu tới hét lui còn không nói, lại còn hay giở trò với anh?Vậy mà, tới một ngày, khi anh đã quen dần với việc cô la hét, giở trò lưu manh, cô lại tự nhiên biến mất không còn dấu vết...Năm năm sau, vô tình gặp lại, cô làm ca sĩ ở quán bar, anh ôm theo bạn gái xuất hiện, chỉ lạnh nhạt liếc cô một cái rồi nghênh ngang bỏ đi.Cô cười lạnh xoay người, nơi nơi đều là tin tức anh chuẩn bị đính hôn.Nhưng mà, nếu đã coi như không quen biết, vì sao nửa đêm còn đến gõ cửa phòng cô, lạnh lùng liếc cô một cái, đôi môi mỏng thốt ra ba chữ: "Cởi quần áo."***********Chúng ta đã đến rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người, nhưng trong lòng thủy chung vẫn có một khoảng trống, khi màn đêm buông xuống là lúc khắt khoải đau thương. Khoảng trống ấy, chỉ có em mới có thể lấp đầy, phải làm sao đây? ____"Lộ gặp Thần An"Cá cùng chim biển yêu nhau, vốn chỉ là một việc ngoài ý muốn, vì chim biển không muốn bẻ gãy đôi cánh của mình, mà anh, lại nguyện ý rơi vào vùng biển của em, dẫu có phải chết chìm trong lòng em đi nữa...____ Tạ Thần AnLời của editor: Truyện đủ tiêu chuẩn 3S, ngược tâm nhẹ thôi nhé. Nam chính rất thâm tình…

Giả yêu làm thật

Giả yêu làm thật

41,006 492 127

Giả yêu làm thật - Thánh Yêu…

Năm Tháng Vội Vã

Năm Tháng Vội Vã

50 2 1

Cuốn truyện không phải là câu chuyện ngôn tình đẫm nước mắt,cũng không mang màu sắc sinh động của đô thị.Tác phẩm đơn giản chỉ là những dòng cảm xúc ta viết nên để kể về 1 thời thanh xuân tươi đẹp,nó giống như những thước phim ấn tượng nhất trong bộ phim kể về cuộc đời.Thời gian và con người luôn song hành với nhau,thời gian trôi đi và con người cũng sẽ già đi.Để đến 1 lúc nào đó,biến cố phát sinh trong cuộc đời tưởng chừng như bình lặng.Giâp phút ấy,ta chợt phát hiện ra đã từng bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ký ức về quãng thời gian thanh xuân,về những năm tháng đẹp nhất của đời người.Ta phát hiện ra bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều điều đáng quý.Những kỷ niệm ngọt ngào ta từng xem là rác rưởi....những con người ta đã từng bỏ lỡ để rồi phải hối tiếc...,,và cả những đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm ta lại tưởng như chỉ là duyên bèo nước.Mọi thứ đã qua đi không thể tìm lại,nhưng nếu phép màu chợt đến mang ta trở về xuất phát điểm ban đầu,được sống lại trong tuổi thanh xuân đầy ắp mơ mộng.Đối mặt với những chuyện đã qua,gặp lại những con người đã từng đến và đi trong đời ta.Liệu ta vẫn sẽ bước tiếp trên lối cũ hay quyết tâm tìm lối đi riêng,ngã rẽ mới cho cuộc đời này. Từ cốt truyện,nhân vật đến từng câu chữ đều rất bình dị,gần gũi.Thông qua bộ truyện là 1 thông điệp nhẹ nhàng gửi tới những ai đã và đang sống trong những năm tháng tuổi trẻ....Đời người chỉ có 1,thanh xuân cũng là duy nhất....Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người ta hãy sống sao cho ý nghĩa....Hãy l…

Thiên Đường Hạnh Phúc

Thiên Đường Hạnh Phúc

386 73 24

Tác giả: Thụy Vy Trương PhạmLink gốc đây => https://www.wattpad.com/user/thuyvytruongphamNăm cô 10 tuổi, anh 17 tuổi: cô và anh bị mất ký ứcNăm cô 25 tuổi, anh 32 tuổi: cô và anh gặp lại nhau.. biết cô bị mất ký ức, anh hứa sẽ cùng cô tạo dựng những ký ức mới để lấp đầy khoảng trống đó.. Không nói lời nào, anh âm thầm đi bên cô, âm thầm bảo vệ cô. Trái tim tưởng chừng như đã đóng băng ấy, lại bị hơi ấm của cô tác động mà dần tan chảy lúc nào không hay....Nhưng số phận trớ trêu, anh dần phát hiện ra cô là người anh cần truy sát. Lý trí mách anh rằng phải giết cô để trả thù cho dòng tộc, nhưng trái tim lại bảo anh phải bảo vệ cô... Hết lần này đến lần khác, khi cô gặp nguy hiểm anh lại liều mình cứu cô, khi cô buồn anh ở bên an ủi cô, khi cô muốn giết anh, anh cũng chỉ mỉm cười nói: "Hãy cứ nhắm thẳng vào tim tôi mà bắn... đừng bắn lệch.. Nếu lệch, cô sẽ chết!Năm cô 26 tuổi cứ ngỡ sẽ nắm được hạnh phúc trong tay, cứ ngỡ mình là người hạnh phúc... Nhưng rồi, số phận đẩy đưa đưa đây.. ký ức trở về bên cô. Ký ức đáng lẽ phải biến mất ấy quay trở lại.. khiến bánh xe định mệnh bắt đầu xoay lệch quỹ đạo...Vì Thiên Vũ, cha anh giết cha cô. Vì Thiên Vũ, mẹ anh giết mẹ cô....Vì Thiên Vũ, dòng tộc anh giết cả dòng tộc cô để tồn tại..Đau đớn... cô tự hỏi liệu có phải những lần cứu cô, anh đã biết được điều đó... biết cô là kẻ thù của anh????Sau khi cô lấy lại ký ức... anh bắt đầu hành động.. Anh bắt tay vào những kế hoạch trả thù.. bắt đầu giết người..Giết người cô từng yêu nhất...…

Tiểu Nha Đầu Mềm Mại Của Phó Ảnh Đế Không Còn Nữa

Tiểu Nha Đầu Mềm Mại Của Phó Ảnh Đế Không Còn Nữa

21 11 11

Văn ánNăm đó, cô 17 tuổi.Cô nhìn trộm bảng nguyện vọng của anh, bọn họ lên cùng một đại học.*****************************Thiếu niên cầm nhẫn hỏi cô: "Mẹ tôi nói bà ấy thích cô. Mốn để chúng ta đính hôn, cô nghĩ sao?""Được. "Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, nhận lấy nhẫn đeo lên tay.*****************************Gặp lại: "Hôn ước đã bị hủy bỏ, trả lại cho tôi nhẫn đi."Anh chuyển trường, rời đi, không còn ở thành phố này.Cô ấy sụp đổ rồi.Cô khóc, ầm ĩ, bị bệnh.*****************************23 tuổi, cô gia nhập giới giải trí.Bởi vì anh ta đang ở đó."Phó Tây Từ, hôm nay tôi tới chỉ là vì đem nhẫn trả lại cho anh."Bốn năm trước, cô có thể xem chiếc nhẫn đó nặng hơn mạng sống của mình.Bốn năm sau, cô cũng có thể không quan tâm.*****************************Phó Tây Từ cúi đầu, trầm mặc, gắp một cái sủi cảo tôm thông, cắn một miếng, sau đó buông đũa xuống.Vẫn không ăn được.Vẫn là hương vị trước kia, cũng không biết cô ấy ăn nhiều năm như vậy, vì sao vẫn ăn không chán.Tiểu nha đầu kia, mỗi một lần đến Phỉ Thúy Các đều muốn các loại thịt, không thích ăn rau xanh, kén ăn lợi hại.Nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi nghĩ đến vấn đề vừa rồi Bạch Kỳ hỏi hắn."Sao anh không muốn nói với cô ấy?"Làm sao có thể nói với cô ấy?Hắn ngay cả tư cách quan tâm cô cũng không có.Ai bảo hắn không xứng với cô ấy?--------------------------------------------------------------------------------------Nếu có sai sót gì mong mọi người nhẹ nhàng góp ý với mình nhé. --------------yêu tất cả các bạn------------…

DANH MÔN Y NỮ

DANH MÔN Y NỮ

144 0 114

Mình không phải editor chuyên nghiệp, do mê bộ này quá mà không thấy nhà nào edit full cả nên mình chỉ chỉnh sửa từ bản convert để đọc cho vui vui thôi. Nếu không vui, mình sẽ gỡ truyện xuống.Bộ "Danh Môn Y Nữ"Tác giả: Hi HànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Y thuật , Xuyên việt , Cưới trước yêu sauSố chương: 431 chương + ( 4 ngoại truyên)Giới thiệu:Tề Duyệt một chân như lún vào một không gian lạ lẫm, cảm giác như rơi vào một thế giới xa lạ.Sơ phụ nhân đầu, không thấy trượng phu đâu.Sống một mình trong biệt viện, lạnh lẽo, bếp lạnh, mắt nhìn chẳng thấy sự ấm áp.Có vui đùa gì đâu?Nếu ta là một người phụ nữ trong gia đình này, hẳn ta sẽ tự mình quyết định mọi chuyện.Ăn ngon uống tốt, chăm sóc gia đình chu đáo, tránh xa những xung đột.Nhưng giờ đây, lại có người dám đối đầu với ta, dám chống lại ta sao?Mổ bụng mổ bụng, hù chết các ngươi, để xem ai còn dám làm trái ý ta!…

Nấu ăn là một nghệ thuật

Nấu ăn là một nghệ thuật

104 3 1

Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&&#₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)&#*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…