Heejake| Ngày ấy
Ngày ấy có một Heeseung đẹp traiNgày ấy có một Jaeyoon đáng yêuNgày ấy có bạn nhỏ rung động…
Ngày ấy có một Heeseung đẹp traiNgày ấy có một Jaeyoon đáng yêuNgày ấy có bạn nhỏ rung động…
chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả.…
"tiểu thư, anh có xứng đáng với em không?""cái đồ gia sư ngốc xít!!!"wrn: ooc, lowercase…
part 2 của "em ước gì anh ở đây."vẫn là những mẩu truyện xoay quanh em lâm và anh duệ hehehheehh.lowercase.…
Một mối tình giữa ông thầy 27 tuổi và con nhóc 14 tuổi là như thế nào.Lãng mạn như cổ tích hay chan chứa hương vị tình dục Wakasa× OCEheheheehe, sẽ có 18+ nha🔞🔞🔞…
Tên gốc 我人设又成渣男了[快穿]Tác giả: Phụng Hiếu Nam Thần 奉孝男神Thể loại: Xuyên nhanh, 1x1, chủ công, ngọtNguồn: KhotangdammyHoàn chính văn: 78 chươngedit (A Nguyễn) Lạc, Nhiệt Không ĐộVừa đọc vừa edit, đu truyện vì thụ bị đáng iu heheehehheĐang edit 24/11/2023 - .... ọc ọc ọc sắp 1 năm mà chưa xong tg1…
" từ khi nào mà em chỉ muốn gặp anh trong mơ "•••16/08-8/09warning: ooc…
Au: Phiên Nhi LiêuĐã xin phép tác giả…
sim jaeyeon đi đánh nhau và lee heeseung luôn là người phát hiện ra em? .. và rồi heeseung nhận ra, em không hề 'đàn ông' như vẻ bề ngoài.. " kiểu.. em ấy bị đáng yêu á" " ê sim jaeyun.. thôi để anh làm em rể mày cũng được"…
Đoạn tình chưa trọn vẹn............._________________________Cp: JaywonMột chút JakeHee (HeeJake)*Xin đừng mang truyện đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình…
WARNING: SHORTFIC…
my only love ...…
lhs…
tim co giật bởi sét đánh là có thật…
Người lạ ở trong danh bạ Người mà ta vẫn không thể quên.Written by @.chu…
anh xin lỗi...SE…
Thượng sĩ gặp em lần đầu dưới tán cây táo, những cái nắm tay suốt thời niên thiếu ở rừng phong trong thời buổi triền miên khói lửa chiến tranh tàn khốc. "Nguyện một đời trung thành với Tổ quốc và yêu em. - Lee Heeseung"…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…
tại sao kẻ điên luôn là người thiệt thòi?…