[Sanegiyuu] Lặng mà nhớ, nhẹ là thương
Mười tám tuổi, Shinazugawa Sanemi - một Alpha mồ côi cha mẹ - sống đơn độc trong căn chung cư , ngày đi học, tối làm thêm để tự nuôi sống mình.Một buổi chiều mùa đông lạnh, bên bờ sông vắng, anh bắt gặp một đứa bé vài tháng tuổi bị bỏ rơi. Không khóc, không la hét, đôi mắt đen láy chỉ lặng lẽ nhìn anh, bàn tay nhỏ xíu vươn lên chạm vào mặt anh. Khoảnh khắc ấy, Sanemi biết... đời mình sẽ không còn như trước nữa.Anh đặt tên cho đứa bé là Tomioka Giyuu.Từ ngày có cậu, cuộc sống vốn tẻ nhạt của Sanemi trở nên bận rộn. Anh nuôi cậu như bảo vật, nâng niu từng chút, cưng chiều như trứng mỏng.Nhiều năm sau, khi Giyuu trưởng thành và bước vào thời kỳ phân hóa, mối quan hệ giữa hai người dần vượt qua ranh giới gia đình.Từ tình thương, từ sự bảo vệ... trở thành một thứ tình cảm sâu đậm hơn - thứ tình cảm mà Sanemi đã ôm giữ trong lòng từ rất lâu.…