Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- "Chàng quên rồi sao, như vậy cũng tốt quên ta rồi chàng cũng sẽ gỡ bỏ được gánh nặng bấy lâu nay . Ta xin lỗi vì đã xuất hiện trong cuộc đời chàng ." - " Lạ thật, ta không nhớ được nàng là ai nhưng mỗi lần nghĩ đến nàng tim ta dường muốn xé nát ra, thật đau "......…
Truyện viết về Dũng - một anh chàng 30 tuổi làm trưởng phòng hành chính của một chi nhánh ngân hàng Đông Âu tại Hà Nội.Vào một ngày đẹp trời, bỗng dưng "tai họa" ập đến với anh. Một người phụ nữ đưa một đứa bé đến trước cửa nhà anh và nói nó là con gái anh. Dũng không tin nhưng khi đưa đứa bé đi xét nghiệm thì kết quả đó là sự thực.Từ đây cuộc sống "độc thân" của Dũng chấm dứt với chuỗi ngày sống bên cô con gái bé nhỏ - Diệu Anh.…
Tớ tự mình làm quotes và đôi khi lại design những cái bìa đơn giản, tớ biết mình làm không đẹp nhưng đây cũng chỉ là sở thích cá nhân mà thôi, nếu các cậu muốn góp ý thì cứ tự nhiên ạ ><…
* Nữ chính: Nguyễn Ngọc Thi, 18t, là 1 học sinh có điều kiện tương đối ổn, là một học sinh xuất sắc của trường ở xã và được nhận học bổng lên tỉnh để học.Có mơ ước được làm quản trị kinh doanh.* Ngoại hình: được coi là một hot girl đẹp nhất trường ở xã.* Tính cách: hiền lành, đảm đang, bướng bỉnh, có chút crazy 🙃* Nam chính: Hứa Hạo Minh, 18t là một chàng thanh niên có xuất thân từ gia đình quý tộc, thông minh, nhạy bén nhưng lại không ham học vì có quan niệm là "nhà tao giàu"* Ngoại hình: trông như nam thần, chỉ cần một nụ cười là có thể đánh đổ một cô gái đẹp và chỉ cần vài giây là có thể ghi bàn tại một trận bóng rỗ trong tỉnh.* Tính cách: lạnh lùng, ít nói, ghét bọn mê trai, trong lớp như bị cách ly với mọi người, bạn thân duy nhất có thể chịu được tính cộc cằn của hắn đó là Vương Nhật Hoàng.…
Quái, lẽ nào chị ấy là gái thẳng. Nhưng nếu gái thẳng tại sao cô cứ có cảm giác không đúng ở đâu? Chết mày rồi Hồng Hoa, sập hố gái thẳng không vui chút nào đâu!…
Ngụy Anh là 1 cô gái trẻ và cô có 1 mối tình với 1 bạn nữ khác. Sau khi yêu được hai năm thì 2 người tiến đến kết hôn và có 1 người con. Và không dài dòng nửa, chúng ta cũng vào truyện thôi nào. Let's go..…
- Vì em nên anh mới suy tính thiệt hơn như thế. An Kiệt, chúng ta đã bắt đầu rồi đúng ko, chí ít anh nghĩ là em đã cho phép anh bắt đầu, vậy nên từ nay trở đi anh sẽ không bao giờ buông tay.- Anh không cảm thấy ... quá nhanh à ?- Không. Em ... có thể không cần phải đáp lại. Nhưng xin đừng cự tuyệt anh, cho dù thế nào, cũng xin đừng cự tuyệt !- Tôi có thể nói là anh đang ép buộc tôi không ?- ... Anh sẽ không ép em, cũng không thử thay đổi cuộc sống hay quan niệm sống của em, con người em hiện giờ là một món quà với anh rồi ... Anh chỉ hy vọng em có thể đáp lại anh, dù chỉ một chút thôi, đừng để anh có cảm giác mình đã độc diễn...... Sau này đừng mua hoa nữa. Mặc dù tất cả những gì thuộc về em anh đều trân trọng , nhưng riêng hoa thì ... hãy để anh tặng em !…
Ngày xửa ngày xưa, thiên giới, ma giới và nhân giới cách đây hàng vạn năm về trước, các vị thần, ma đạo và người phàm trần đã không còn gây chiến đối đầu với nhau nữa, ba bên đã cùng lập ra hiệp định đình chiến, lập khế ước ban lệnh cấm chính vì vậy từ đó trở về sau cả ba cùng chung sống hòa bình với nhau, họ chia làm ba phe phái.Một là vị thần và hậu duệ.Hai là chúa quỷ.Ba là các vị vua.Hồi ấy có năm vị thần và hai hậu duệ sống với nhau rất hoà thuận và vui vẻ, họ sống trong một xứ sở thung lũng rất xinh đẹp cũng như rất yên bình. Chúa quỷ thì ẩn mình sâu trong vùng đất đen cùng với bọn yêu ma quỷ quái lập nên lãnh thổ khu ăn chơi của riêng giới quỷ. Còn các vị vua thì trị vì các vùng đất, biên cương định giới rõ ràng nên không ai xâm phạm lãnh địa của ai nhưng rồi đến một ngày...Tác giả: seaBlurubyHãy ủng hộ mình để mình có động lực ra truyện nhé các bạn yêu.…
Cuốn truyện không phải là câu chuyện ngôn tình đẫm nước mắt,cũng không mang màu sắc sinh động của đô thị.Tác phẩm đơn giản chỉ là những dòng cảm xúc ta viết nên để kể về 1 thời thanh xuân tươi đẹp,nó giống như những thước phim ấn tượng nhất trong bộ phim kể về cuộc đời.Thời gian và con người luôn song hành với nhau,thời gian trôi đi và con người cũng sẽ già đi.Để đến 1 lúc nào đó,biến cố phát sinh trong cuộc đời tưởng chừng như bình lặng.Giâp phút ấy,ta chợt phát hiện ra đã từng bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ký ức về quãng thời gian thanh xuân,về những năm tháng đẹp nhất của đời người.Ta phát hiện ra bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều điều đáng quý.Những kỷ niệm ngọt ngào ta từng xem là rác rưởi....những con người ta đã từng bỏ lỡ để rồi phải hối tiếc...,,và cả những đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm ta lại tưởng như chỉ là duyên bèo nước.Mọi thứ đã qua đi không thể tìm lại,nhưng nếu phép màu chợt đến mang ta trở về xuất phát điểm ban đầu,được sống lại trong tuổi thanh xuân đầy ắp mơ mộng.Đối mặt với những chuyện đã qua,gặp lại những con người đã từng đến và đi trong đời ta.Liệu ta vẫn sẽ bước tiếp trên lối cũ hay quyết tâm tìm lối đi riêng,ngã rẽ mới cho cuộc đời này. Từ cốt truyện,nhân vật đến từng câu chữ đều rất bình dị,gần gũi.Thông qua bộ truyện là 1 thông điệp nhẹ nhàng gửi tới những ai đã và đang sống trong những năm tháng tuổi trẻ....Đời người chỉ có 1,thanh xuân cũng là duy nhất....Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người ta hãy sống sao cho ý nghĩa....Hãy l…
Vì truyện chưa xuất bản sách nên mình tìm bản gốc đọc rồi sẵn tiện dịch cho mn đọc chơi :))))Chỉ dịch vì sở thích, không mang tính thương mại, cũng chưa được sự cho phép của tác giả nên mọi người vui lòng không reup nhé. Mình cảm ơn!Tên truyện: Nhớ em như thuở ban đầuTác giả: Cố Tây TướcNăm phát hành: 2019----------------------- Ai cũng nói thời gian làm hoa sắc úa tàn, nhưng khi gặp lại mối tình đầu, sao anh vẫn mang dáng vẻ thanh tú, khí chất tuyệt đỉnh, cử chỉ ung dung như thuở xưa thế kia? Hứa Thanh Tranh nhìn chàng công tử thế giai đi lướt qua bên cạnh mình, lòng thầm nghĩ, nguy hiểm quá, cũng may anh ấy không còn nhớ mình nữa. Cô điềm nhiên như không, giả vờ như chỉ mới gặp anh lần đầu tiên, nhưng mà đợi đã, tiết tấu này hình như hơi sai sai? Sao cái người này lại muốn ăn hộp cơm của cô, sao lại muốn ôm cô? Rồi tại sao lại nói những lời khiến người khác phải đỏ mặt tía tai? Đúng vào lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông mà cô vẫn luôn chẳng thể hiểu nổi ấy chợt hỏi: "Cô Hứa Thanh Tranh, tôi tên là Tô Phách, 14 tuổi học kịch, hát kịch đã được 11 năm. Sở thích chẳng nhiều, tính cách tạm ổn, biết nấu mấy món ăn thường ngày trong nhà. Xin hỏi, chỗ cô có nhu cầu không?" Niềm vui đến một cách bất chợt, là tia sáng ấm áp, là niềm vui bất ngờ, là một vở kịch nhỏ dịu dàng của sự trùng phùng sau nhiều năm không gặp.…
Thẩm Hoàng đi vào lớp học sau khi chơi bóng rổ thì thấy Cố Tuệ Linh đang ngồi đọc sách bên cửa sổ , Cậu đi lại gần và ghé sát vào tai cô thì thầm : " Cậu có biết là mình vừa làm cái gì không ? "Tuệ Linh : " ??? " " Cậu vừa cướp mất trái tim của tôi đó . " Càng nói lại càng ghé sát hơn , mặt hai người chỉ cách nhau khoảng ngắn dường như có thể nghe được rõ hơi thở của đối phương ." Ấu trĩ , trẻ con . " Nói rồi cô không quan tâm mà cúi xuống đọc sách tiếp . Nhưng Thẩm Hoàng không biết rằng khóe môi Tuệ Linh đang nhếch lên cười .…
Câu truyên xoay quanh 1 bé giá bị mất hết chí nhớ, đc mội ng đập đá trên ngực nhận nuôi. Từ đó cô lấy tên là Ngọc Dao đi biểu diễn cùng cha bắp nơi. Một hôm đến Thành Thanh Châu biểu diễn. Vô tịnh gập đc 1 vị thiếu tướng quân Lam Phủ, Lam Thanh Lang. Hai ng từ ghét cay ghét đắng nhau đến yêu nhau say đậm và sóng gió đập đến cha của Ngọc Dao lại là...;-)…
Nguyễn Ngọc Diệp gặp Đặng Tùng Bách khi cả hai 17 tuổi. Có lẽ là từ ngưỡng mộ, cả hai người chuyển sang thích rồi yêu nhau. Cả hai cùng nắm tay nhau trải qua thời thanh xuân rực rỡ, cùng hứa hẹn về tương lai phía trước.Nhưng ở cái độ tuổi còn ngông cuồng, bấp bênh, chưa đủ trải nghiệm để trưởng thành, phải đối mặt với sự khắc nghiệt của công cuộc mưu sinh, liệu cả hai sẽ níu giữ được nhau?…