Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mới 16 tuổi, vì một vụ tai nạn mà cô xuyên không vào truyện chính mình sáng tác ra!? Còn là em gái của thằng cùng bàn mà cô ghép với thằng đầu gấu đại ca nhất trường? Trời ơi, đúng là oan gia ngõ hẹp.Tác giả: HaiBìa: Edit by Hai (Bìa hơi phèn)…
"Lâm à, sao cậu lại có chú sâu ở ngay chỗ này vậy?"Vừa nói cô lấy tay chụp lấy chú sâu bé nhỏ ngay giữa hai chân của cậu bé."Cậu bỏ ra!"Cậu bé mặt đỏ lựng nói. "Sao cậu có mà tớ không có chú sâu nhỏ?" Cô ngây thơ thắc mắc. "Cậu là con gái sẽ có con bướm, tớ là con trai sẽ có chú sâu con." Ngượng ngùng giải thích cho cô nhóc trước mặt. "Thì ra là thế hả? Chú sâu của cậu đáng yêu quá, cho tớ sờ tiếp nha?" "Cậu... cậu bỏ ra, huhu mẹ ơi"…
"Người ta hay bảo thương trường là chiến trường, mà chiến trường đôi bên chưa cầm súng nã nhau đã là may phước lắm rồi chứ đào đâu ra tình yêu? Chuyện của mày với Trường ấy, không thành được đâu Thương ơi!"Viết cho bọn mình, nhân vật chính của những câu chuyện học đường lãng nhách.Lưu ý:1. Truyện chỉ có một nhân vật chính duy nhất là Hoài Thương.2. Tag chính của truyện là Đời thường, truyện xoay quanh cuộc sống của nữ chính. Đời nữ chính nhạt nên truyện cũng nhạt theo. 3. Đọc kĩ tất cả các tag trước khi đọc truyện. Đọc kĩ tất cả các tag trước khi đọc truyện. Đọc kĩ tất cả các tag trước khi đọc truyện.…
cô học trò là lớp trưởng tài giỏi nhưng không mấy nổi trội ở trường, đem lòng tương tư một cô giáo 2 năm nhưng cơ duyên bất chợt lại đưa nhỏ học trò đến với cô giáo ôn sử của mình . sóng gió cũng không ngừng ập tới và chuyện tình cô trò này có thành hay không thì cùng đọc truyện nhe!…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…
"cớ sao, ta lại chia tay?"25/7/2018gặp được anh vào một chiều nắng hạ, chiều nắng hạ đẹp nhất cuộc đời em.mọi thứ cứ ngỡ như định mệnh, chỉ còn chờ đôi ta.31/12/2018sợ bỏ lỡ anh, nhưng lại không muốn bị anh bỏ lỡ.thôi thì hạ quyết tâm theo đuổi vậy, tới đâu thì tới.9/3/2019thành công rồi!món quà sinh nhật tuyệt vời nhất đối với em.25/7/2021trang giấy cuối cùng, lần cuối cùng bên anh.cái nắm tay cuối cùng, vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện nữa.cái ôm cuối cùng, sau này lạc mất mùi hương anh.cái hôn cuối cùng, khiến em quyến luyến nơi đầu môi.nhưng... đắm say anh, lại chẳng phải là lần đắm say cuối cùng.ngày gặp nhau, cũng là ngày chia xangày bắt đầu, chính là ngày kết thúc.vừa vặn thay.lạc mất nhau thật rồianh ơi, cớ sao ta lại chia tay?☆đăng tải duy nhất trên WATTPAD bởi @iceridwenntobed「nghi / giai nghi」cre on pic…
Xuyên không! ta xuyên không rồi. Bạn bè, thầy cô, cha mẹ, mọi nguời ĐÂY LÀ ĐÂY Tôi không muốn làm Vương phi gì đó đâu, Hinh, Yên, Thiên ..... NƠI ĐÂY CHỈ TA LÀ BẠN Xin đừng rời bỏ nhau! Ta liệu sẽ trở về?Truyện do chính mình viết( trong 3 tháng hè rãnh rỗi ) Vì là lần đầu viết truyện nên còn nhiều sai sót😳 Nếu có reup xin vui lòng báo ạ😊Truyện: Sắc Mệnh Thiên Hoàng hay Quá KhứThể lọai: xuyên không, ngôn tình, hài hước, tình cảm... . Biệt danh: Bạc Hà🍀Nói thế chứ me tên Hằng, tính me khá hài hước, ........ ( từ từ rùi sẽ biết )..✌ Me rất thích Ngôn tềnh😍 #Hình ảnh tong truyện được lấy từ Pinterest…
Tôi vốn chẳng hiểu yêu là như thế nào, cho đến khi gặp TrườngTrường lại gần tôi thật nhẹ nhàng, từ tốn dạy tôi cách yêu một người...Chỉ một người thôi...chính là nó- - -- mày ơi, yêu là như thế nào?Nó đặt đầu tôi gối lên đùi mình:- tao dạy mày nhé..."Dạy mày cách để yêu tao" - lời này Trường giữ lại trong tim…
Truyện về "chiếc cậu hai" nhà giàu ham chơi, hư hỏng, thiếu nghị lực và đặc biệc là rất cố chấp với hai tiếng gọi "Mình ơi!" của vợ mình.Sơ lược:Hiền Hòa là một cô gái xinh đẹp lại ngoan ngoãn nhưng sau một đêm bỗng tứ cố vô thân lại gánh thêm một khoản nợ của người cha quá cố. Những tưởng sẽ đến bước đường bán mình trả nợ thì cô lại được vợ chồng phú ông rước về làm vợ cho đứa con duy nhất. Ai cũng nói một đời này của cô coi như xong khi gắn với một tên ham ăn biếng làm, nhưng sau khi ở chung Hòa lại không còn nghĩ thế nữa. Lâm- cậu hai nhà phú ông giàu có, ngủ một giấc có thêm một cô vợ xinh đẹp, ngoan ngoãn. Tên lêu lổng, bất cần như hắn thế mà lại dùng tất cả lòng kiên nhẫn một đời của mình... yêu thương, chăm lo cho cô vợ này.Một đoạn trích về sự thiếu nghị lực của "chiếc cậu hai hư hỏng":"Cậu hai Lâm vô cùng tức tối, mang tiếng là vợ chồng với nhau mà cô lại không thèm kêu hắn là "mình ơi" suốt ngày "cậu hai" thôi. Nhìn lại cô vợ nhỏ nhắn đang nhấm nháp miếng bánh trên tay hắn, lòng lại bực, hắn giật lại không cho cô ăn nữa, ác ý nói: - Muốn ăn không? Gọi "mình ơi" đi!Thế rồi đối diện với cặp mắt ngập nước ai oán của vợ, Lâm đành trả lại miếng ăn cho vợ, dịu giọng dỗ dành: - Không gọi nữa, không gọi nữa. Cho em ăn!"Lại là một câu truyện lấy bối cảnh Việt Nam thời xưa: nam ăn chơi, hư hỏng, nữ hiền lành dịu ngoan nhưng không ngu ngốc.Hi vọng các bạn sẽ thích! …
Được hợp tác bởi Sakiko Karen và Do Tramy.Cỏ đêm đẹp thật, nhưng không giống cỏ kim tuyến, chúng có độc tố, chẳng ai muốn đến gần. Cô ấy chính là loại cỏ này: hoang dại, lung linh và đôi khi có chút độc đoán, thế nhưng lại mong manh như sương như gió.Tôi yêu cô ấy và muốn bảo vệ cô ấy cả đời, còn cô ấy che chở cho tôi. Chúng tôi đã cứu lấy hai mảnh tâm hồn lạc lõng giữa nhân thế hỗn loạn. Ôi những cô nàng mộng mơ, vì nghe theo tiếng gọi của trái tim mà lạc lối trong tình trường mênh mang khốn đốn. Dù cô đơn đã dẫn lối duyên phận, nhưng cuối cùng vẫn là ông trời định đoạt, ân tình ngày ấy liệu có trả được không...* Giới thiệu nhân vật chính:- Ngô Ngọc Trần: 18 tuổi, là một nữ sinh hiền lành, chăm học, được đánh giá là một học sinh xuất sắc và được lòng rất nhiều thầy cô.- Đinh Nguyệt Hà: 18 tuổi, không thích được gọi là Hà, mọi người luôn gọi cô là Nguyệt. Nguyệt là học sinh cá biệt, bỏ học từ lâu và sống trong các quán bar, sáng tối đi quẩy và lượn phố với các đàn anh đàn chị ăn chơi.* Các nhân vật phụ khác bọn mình sẽ phát triển sau.Hai người họ ngỡ như ở hai thế giới đối lập, một kẻ chơi bời và một người chăm học. Tưởng chừng cuộc đời này họ sẽ chẳng liên quan gì đến nhau, ngờ đâu được tơ mảnh se duyên, một cách thần kì nào đó họ đã đến bên nhau bằng tình yêu tha thiết với người kia.…
"Ai cũng mong tâm cầu nguyện ước được chứng thành, nhưng liệu đã có ai cầu được ước thấy hay chưa?Tự hỏi đời này, nhân đâu quả đó. Nghiệp báo thì nhanh, chứ phước báo thì....khó nói lắm ai ơi!"Chính bởi nghĩ như vậy mà Bạch Lộc buông bỏ thực tại, đắm chìm trong thế giới mờ ảo của những giấc mộng. Ngỡ tưởng tất cả cũng chỉ là mơ...…
Đây là câu chuyện tình yêu gà bông của tuổi học trò non nớt và vụn về, bởi trong chính chúng ta ai cũng có lần đầu, lần đầu rung động và lần đầu biết yêu...Câu chuyện có thể diễn đạt chưa được tốt vì tác giả chưa có kinh nghiệm viết lách. Vui lòng bỏ qua những sai xót và lướt qua nếu thấy lối viết hoặc câu chuyện không hợp với mình.Xin cảm ơn.…
Chờ em lớn ư, có điều gì là không thể ? Anh đã chờ lâu thế này cơ mà. Vì yêu cô, anh sẵn sàng làm tất cả. Và kể cả bỏ lỡ những hứa hẹn trong đời, anh vẫn sẵn lòng, miễn là có cô....~"Khoảng cách giữa hai ta là một nghìn bước ư, không sao, em chỉ việc đứng yên đó, tôi sẽ bước về phía em" ~~"Tuổi tác thì đã sao, tôi không đến nỗi để em gọi là bố là được chứ gì"~~"En ngắm hay nhìn ai cũng được, miễn người đó phải là anh"~ ~ ( Trích ) ~…