PHẾ HẬU TƯỚNG QUÂN
• Vương Triều là một đất nước không kì thị việc nam nhân yêu nam nhân, nam nhân cưới nam nhân hay nam nhân cùng nam nhân hoan ái.• TÓM TẮT NỘI DUNGVương Nguyên cậu, từ giây phút được Vương Tuấn Khải cứu sống đã từng thề với lòng mình sẽ vì chủ nhân mà sinh mà tử. Vì hắn mà quên đi thân phận, trở thành tướng quân vấy máu sa trường. Vì hắn mà chôn chặt tình yêu trong lòng, trở thành thái tử phi thế thân không oán không hối. Vì hắn mà quên đi bản thân mình, trở thành bất cứ ai, bất cứ điều gì hắn cần. Nhưng còn Vương Tuấn Khải, đối với hắn, cậu là gì trong tham vọng giang sơn? Ước vọng của cậu có thể nào trở thành sự thật? Rượu lạnh thân tàn, trái tim hóa đá, sao dám cầu chút tình cảm của bậc đế vương?• SƠ LƯỢCNgoài Chúc Lương, nào ai được hóa thành hồ điệp? Kết thúc câu chuyện, lời thề... thôi thôi đã thành lời nói gió bay...…
Ngày Về Chưa Tới
Truyện này mình rất thích, đăng để giới thiệu cho mn thôi. Mọi người nếu có hứng thú thì có thể tìm bản convert trên tangthuvien/wikidich với từ khoá Ngày Về Chưa Tới nha.Tên gốc: 归期未期Tác giả: Tuyết Mãn ĐầuEdit: changning_09Ngày mà ta được phong làm Thái tử phi, nguyên là Chín tháng Ba, nắng gắt.Ngày mà Thái Tử đại hôn, mới vào xuân, ánh nắng rực rỡ chói lóa. Ta ngồi trong chiếc kiệu nhỏ, được người nâng lên, giẫm lên tiếng pháo nổ không dứt bên tai, đạp trên trùng điệp vui mừng, từ cửa hông vào Đông Cung.Cả đời này, trước khi ta nhắm mắt buông xuôi mới phát giác, Đông Cung lúc tuyết rơi, tầng tầng lớp lớp tường cung bao vây cuộc đời ta đến chết kia kỳ thật trông rất đẹp.Người ôm ta lúc đó một mực run rẩy, ta nhớ lại, chính là nhiều năm trước tuyết rơi, phủ lên những cây mai cũ, che kín tâm nguyên. Thời điểm đầu xuân năm đó gặp được người, quang cảnh đẹp như vậy, vẫn còn ghi tại trong lòng."Nếu có kiếp sau, ta nhất định sớm một chút tìm chàng. Nhưng ta hơi sợ, chàng nói xem nếu ta tìm được chàng, lại có thể nhận ra chàng hay không?"Hắn trầm giọng: "Vậy ta liền đi tìm nàng. Nhận ra nàng càng sớm hơn."Hết thảy đều trở lại lúc ban đầu.Tiêu Thừa Ngạn thật sốt ruột. Rõ ràng giang sơn thiên hạ cách hắn không đến một cái với tay, nhưng khi hắn nhìn về phía tiểu cô nương mặc hồng y đang vung tay thúc ngựa kia, lại thật hoang mang cùng bi ai nhận ra rằng: Hắn giữ không được nàng.Chú ý:1. Truyện này HE, xin quý vị yên tâm.2. Quyển I ngược, quyển II trùng sinh.3. Nữ chính nữ hai song trùng sinh…
NAM THẦN CÚT (CMN) RA, TÔI PHẢI CHẠY DEADLINE
NAM THẦN CÚT (CMN) RA, TÔI PHẢI CHẠY DEADLINEVăn án:Quốc Bảo - nam thần của trường Đại học A nọ luôn được các cô gái vây quanh, nếu không vây quanh thì cũng là nhìn không rời, trong đó có cả Như Linh. Thế nhưng một ngày nọ, Như Linh quyết định đàn ông là phù du, deadline là tất cả, thi học kỳ là chân ái. Nên là "Quốc Bảo, anh tránh cmn ra cho tôi gặp giáo sư!"Bị fan của chính mình thoát fan, lại còn chửi mình, Quốc Bảo sốc đến mức sặc súp trào lên tận mũi, lại còn là súp cay Tứ Xuyên. Không được, nhất định phải giải quyết vấn đề này, nam thần 100 năm có một của Đại học A chắc chắn không tì vết!!!!…
[ Tomatoz, Moguham ] Cà Phê Không Đường
🥑 Mụt chiếc truyện ngẫu hứng =)) 🌱🥑Cà phê không cần đường, vì rm chỉ cần nụ cười ngọt ngào của anh ☕ 🌱…
Khoảng Cách
Mạc Tử Diệp nước mắt đầm đìa nhìn anh đã đi xa.Người cô ướt và lạnh bởi cơn mưa nhưng điều ấy giờ không còn quan trọng nữa.Bởi anh đã dội một gáo nươc lạnh vào người cô khi thốt ra hai từ "Ác quỷ"Trong cơn mưa tầm tã như tiếng khóc bi thương ai oán của người thiếu nữa, anh như bị nuốt chửng. Hình ảnh cứ thế mờ dần, mờ dần như đốm lửa tàn...Trước đây, khoảng cách giữa hai người, Mạc Tử Diệp có thể cảm nhận được bằng tất cả các giác quan.Nhưng bây giờ liệu có phải cơn mưa đã xóa đi độ nhạy cảm của các giác quan hay.. khoảng cách giữa hay người đã trở nên rất xa rồi..?…
[Đam_mỹ] Cho phép anh theo đuổi lại em có được không?
Thể loại đam truyện ngắn…
Thi thoảng có một câu truyện
những cảm hứng ngẫu nhiên trong con chữ ngắn ngủi💚Luv🍀…
[Long Fic] [Nãi-Khải][Khải-Nguyên] [HE] [万事随缘]VẠN SỰ TÙY DUYÊN
VẠN SỰ TÙY DUYÊN... Thế đấy, có những lần duyên đưa đẩy ta gặp gỡ, quen biết, phải lòng và yêu nhau. Nhưng duyên không bảo đảm được rằng chúng ta có đi cùng nhau đến cuối con đường được hay không, chỉ biết rằng khi ấy duyên như một chậu cây non, cần nắng cần nước và cần chăm bón để vươn lên sống lâu dài, hoặc đôi khi vẫn chăm vẫn bón tốt nhưng tuổi thọ của cái cây đó không được cao thì đó cũng là lúc duyên tận.…
Thanh xuân của tớ có cậu
- Nhựt!- Hử?- Cảm ơn mày...- Cảm ơn mày vì đã ở bên tao...Cảm ơn mày rất rất nhiều nhờ có mày mà cuộc sống của tao bớt tẻ nhạt... nhờ có mày mà tao thấy hạnh phúc hơn nhiều... Bây giờ tao không còn cảm thấy buồn nữa vì...Thanh xuân của tao có mày ở bên rồi..._________________________________________ truyện xoay quanh nhân vật chính là Đặng Vũ Thanh Trà và những người bạn của nu9, cô lúc mới 11 tuổi thì ba mẹ ly hôn cái tuổi mà cần có mẹ ở bên nhất . Cô sống ở nhà ông bà được 5-6 năm thì ba trở về đưa cô đến thành phố Z sống cùng ba và mẹ kế , để tiện cho học tập thì cô đã chuyển đến trường trung học phổ thông An Bình học và từ đây cuộc sống của cô đã bắt đầu thay đổi…
Sơn Tinh-Thuỷ Tinh thời A+ (tiếp theo phần 8)
Đây là phần tiếp theo của Sơn Tinh-Thuỷ Tinh thời A+.....vì lí do máy chủ bị "ngu" đột xuất nên Cá phải đăng ký một tài khoản mới nên tiếp tục câu chuyện của mình cho đến hết >:v.Với mong muốn và khát vọng được chia sẽ những gì mình nghĩ khi đang học cuối năm THCS, với những bài học không thể nào bỏ lỡ như "ĐỒNG CHÍ", "CỐ HƯƠNG"....VÀ LƯU Ý: tác giả không cố ý phản động hay bôi bác nền văn học Việt Nam.…
Đại Minh
1368-1644(Nam Minh 1644-1662)…
Mình lưu offline mình đọc thôi nên mng ko cần qtam đâu nha
Mình lưu để đọc offline thôi…