Cà Phê
" Cậu có nghĩ, cậu sẽ sống cả đời trong cái bao đó không...? ""Có, có chứ... "À. Mà không..., tớ chỉ đang đợi người đến lột nó đi thôi.…
" Cậu có nghĩ, cậu sẽ sống cả đời trong cái bao đó không...? ""Có, có chứ... "À. Mà không..., tớ chỉ đang đợi người đến lột nó đi thôi.…
khong có…
Tên Truyện: Tôi Đã Để Mắt Đến Cậu RồiTác Giả: Kirie.Thể Loại: Romantic, Học Đường, SE.Nhân Vật Chính:Nam: Trần Minh KhánhNữ: Nguyễn Ngọc HạVà Một Số Nhân Vật Phụ Khác.…
cô một cô gái lạnh lùng, mạnh mẽ, cá tính anh lạnh lùng đẹp trai một câu chuyện đời thường xoay quanh hai người này 💁=> ko thích click back…
Mấy mẩu hội thoại zô tree....…
Chỉ là không đủ yêu nên bỏ lỡChỉ là không yêu nên không lo sợ…
Những điều còn ấp ủ không thể nói…
Yêu cậu lúc nhỏ, lớn lên dám tán 💗…
Idol thui!! Truyện rất dở nên đừng vào!!…
Anh là một học sinh cá biệt có ngoại hinhg đẹp cùng khả năng chơi thể thao tốt, anh có một lượng fangirl hùng hậu , là "bạn trai trong mơ" của bao cô gái. Lần đầu gặp cô anh đã thấy cô là một người con gái vô cùng đặc biệt và đã quyết định theo đuổi cô. Liệu anh có dành được trái tim cô?…
Đứng dưới sân trường đỏ rực màu hoa phượng nở, tôi đưa đôi mắt sáng trong của mình nhìn theo bóng dáng của cậu học sinh đang đi phía trước, miệng khẽ nói: - Thế Hưng, năm tháng sau này, hi vọng cậu mãi trên đỉnh vinh quang....…
Tôi gặp anh vào một ngày thu nhẹ nhàng tại trước phòng hội học sinh tôi có lẽ đã phải lòng anh . Tôi tham gia vào hội học sinh để có thể gặp đc anh . Khi tôi nghe tin anh đi du học tôi rất đau lòng nhưng vẫn phải mỉm cười . Vài năm sao tôi 20 anh 22 . Có lẽ định mệnh đã để tôi và anh gặp nhau…
Kiều Nhi và Trần Hiếu vô tình quen nhau qua mạng trong một group cộng đồng. Sau một thời gian tìm hiểu và yêu online, hai người chính thức gặp mặt đối tượng. Sau khi gặp mặt, Kiều Nhi biết đối phương chính là Trần Hiếu- cậu bạn hàng xóm thua Nhi một tuổi, nhà cậu ấy ngay cạnh ngôi nhà mà Nhi vừa chuyển đến. Liệu câu chuyện tình yêu của họ sẽ ra sao? Ngọt ngào như thế nào?…
Tôi " đã từng " thích cậu - một " mặt trời " đi đến đâu cũng tỏa sáng đến kì lạ . Và luôn ấp ủ trong tim một điều rằng chắc chắn cậu sẽ thích mình dù có phải đợi bao lâu đi nữa. Vào ngày hôm đó ... tôi mới nhận ra đó chỉ là tình cảm tôi đơn phương từ một phía .... Lầm tưởng " mặt trời " sẽ chiếu sáng cho riêng tôi mà thật ra ....Có lẽ tôi chẳng thể chấp nhận sự thật đó đâu , vì tôi " yếu đuối" ;yếu đuối trước cậu ; trước những hành động, lời nói từ cậu ; trước tình cảm đơn phương tôi dành cho cậu kéo dài 3 năm . Cuối cùng tôi đã mạnh mẽ hơn , mạnh mẽ hơn để từ bỏ thứ " tình yêu " chấp niệm ấy sang một bên rồi vùi đầu vào học tập . Để rồi tôi đỗ vào ngôi trường cấp 3 mà mình hằng mong ước ...…
Tên truyện :Nhật ký hai quân sư tình yêuTác giả: Gia DuEditor: Sam Sam Note: Lần đầu mình edit mong là có thể góp ý nhẹ nhàng nha. Truyện chỉ đúng khoảng 60 70% thôi. Do mình không biết tiếng Trung. Vậy ha, mong mọi người đọc truyện vui vẻ nha. Văn án Tin tốt: Bạn cùng phòng của Khương Uấn đang trong mối quan hệ mập mờ.Tin xấu: Khương Uấn là quân sư tình yêu của người bạn cùng phòng đó.Dưới sự chỉ dẫn nhiệt tình của Khương Uấn thì mấy trò vặt vãnh của đối phương liên tục bị nhìn thấu.Vào một ngày đẹp trời, bạn cùng phòng nhận được một lời mời kết bạn:"Chào cậu, mình là bạn của bạn trai tương lai của cậu, cậu có thể đừng giỡn người anh em của mình nữa được không, những điều mà cậu nói đều là mình phân tích giúp cậu ấy, xin cậu đừng làm khó xử quân sư của cậu ta nữa... (Đáng thương.jpg)Mặt Khương Uấn lạnh tanh nhìn khung chat, bảo bạn cùng phòng gửi Wechat của mình cho cậu ta."Đây là quân sư của tớ, hai cậu có gì nói chuyện đi ha."Nhưng không lâu sau đó, khi bước vào mập mờ giai đoạn cuối thì bạn cùng phòng bỗng nhiên phát hiện ra ---Mọe nó, Khương Uấn với quân sư của kẻ địch giống như đi trước một bước vậy ta?*Khương Uấn là bạch nguyệt quang của Phương Thời vào năm cấp 3 mà cậu ta cầu không được, cậu đi theo Khương Uấn thi vào A đại, chỉ mong có thể gần cô một chút.Nhưng Phương Thời không ngờ tới vào khoảng khắc này, Khương Thời với cậu có thể đứng gần như vậy.Trong rừng cây tối tăm nhỏ thấy thấp thoáng hai bóng người, Phương Thời vươn tay nắm gọn bày tay của Khương Uấn, giữ chặt cô…