phuong hoang hoa tuc 1
…
Đọc đi rùiii biếtttt :))))…
Tác giả: Tứ Huyền.Thể loại: cổ trang, cung đình, ngắn, ấm áp, ngọt ngào (này là nó được giới thiệu thế chứ có ngọt hông mềnh hông đảm bảo đâu à), sinh tử văn, HE.Tình trạng: hoàn (11 chương).Nguồn: Mộng Hoa NữEditor: ShjnBeta: Sag (hô hô cuối cùng đã dụ đc beta há há há)Tình trạng edit: đã hoàn ^^~~~ *hoan hô*…
Ngày xửa ngày xưa, có một nhà lữ hành rấttttt đa cấ...À nhầm tốt bụng , một kẻ nghĩa hiệp, hiền lành, chuyên đi phiêu bạc khắp nơi, lấy đi sự đau khổ của nhân loại, thứ tạo ra giai cấp giữa người giàu và người nghèo, khiến nhiều người rơi vào lầm than , Nó là tác nhân sinh ra lòng tham không đáy . Đó là TIỀN , nhà lữ hành của chúng ta đã lấy đi TIỀN của toàn bộ nơi đã đi qua , cướp đi nỗi ô uế của của thế giới !!!!🐧Ngày hôm nay , nhà lữ hành đã chạy trốn được đến một vương quốc nọ , được trị vì bởi quốc vương Earthquake, một vương quốc rộng lớn chia thành các lục địa…
Và nếu như vai trò của Philip và Shotaro bị tráo đổi thì sao? •CP: PhilipShotaro (Đúng chiều rồi đó, mình không để lộn đâu)•Lum la đủ thứ tốc độ viết không duy trì.…
kính dị…
Chúng ta đều là trạm dừng chân tạm bợ của một vài ai đó, và là chốn về yên ổn của một ai đó.Nhưng làm sao biết được ai là người chỉ tạm bợ ghé ngang, ai mới là người chịu neo lòng ở lại? Đời người tốt nhất là đừng nên gặp quá nhiều người, để rối bời chẳng biết đâu là duyên, đâu là nghiệp, đâu mới là chân tình, còn đâu chỉ toàn giả ý.Bởi khi còn trẻ, người ta dễ đau lòng vì những lần rời tay buông bỏ... của những người cứ ngỡ là người thương. Rốt cuộc cũng chỉ là khách qua đường, dừng chân trú tạm, nhân ngày bão giông. Rồi nắng hửng mưa tan, họ rời đi. Và chúng ta ngơ ngác tự hỏi, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà chẳng thể giữ lại nổi một con người?Nhưng chúng ta thật quá ngốc rồi.... Vì ngay từ đầu, làm gì có đúng sai. Khi "trạm dừng" vốn dĩ chỉ là nhất thời, còn cái mãn đời lại thuộc về "chốn về" nương náu sau cùng.Thế nên đừng cam tâm làm một trạm dừng chân, đừng phó mặc cho lòng mình quá nhiều người ghé ngang tạm bợ. Trạm dừng này, khoá kín cửa then cài, treo bảng cấm từ đây. Chỉ mở ra cho đúng người xứng đáng muốn an ổn ở lại, muốn chung tình lâu dài.Miễn tiếp khách qua đường. Chỉ đón đợi người thương.Bởi vậy tốt nhất, đời người đừng nên gặp quá nhiều người.Gặp đúng người, là đủ!Nói thì nói vậy chứ đời người mà ai biết được đâu =))))…