Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kể về tình yêu ngọt ngào dễ thương của hai bạn trẻ tên Jae Pyeong và Yeong Bin 😘😘. Sau khi Jae Pyeong chuyển tới trường mới này thì rất nhanh đã làm quen được với các bạn và chơi thân với Yeong Bin. Tình tiết về sau thì cứ đọc dần dần rồi cảm nhận thuii hihi🤗🤗. Mong mọi người sẽ đón nhận tác phẩm đầu tay của mình, cảm ơn mọi người rất nhiều lớp ziu tu cà mo🙈💖…
Tên chi tiết hơn: Thiếu nữ qua đường trong truyện ngôn tình đạp bẹp Long Ngạo Thiên bên sảng văn của nam tần.Tên đơn giản hơn: Gấu mẹ gầm thét.Ý chính: Dù ở nơi đâu chúng ta mãi là người một nhà_______________Thế giới Diên Niên sắp bị vai ác quậy tan tành, cho nên Mẹ Diên Niên khẩn thiết cầu cứu bạn thân của mình: Mẹ Trái Đất. Và bà bạn thân của Diên Niên gửi thư hỏa tốc sang cứu viện ngay lập tức, đính kèm Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri.Thế là câu chuyện của chúng ta bắt đầu._________Truyện vô tri viết để thỏa cái nư ham đường ham ngọt của tớ. Truyện này tớ chỉ viết khi rảnh rỗi, viết tới đâu đăng đến đó chứ không có tỉa tót hoa lá cành gì hết, cho nên nếu phát hiện ra lỗi gì thì mọi người hoặc bỏ qua hoặc note lại, tớ thấy tớ sẽ chỉnh sau nha.Nói sơ về truyện này, tớ sử dụng một kịch bản khá quen thuộc đối với dân đọc ngôn tình, đó chính là xuyên vào trong sách và cảm hóa vai ác. Tuy nhiên mọi người đừng hi vọng vào cái gì đó quá đao to búa lớn, toàn là lông gà vỏ tỏi xung quanh cuộc sống của gia đình nhỏ nằm trên ảnh bìa thôi (Sẵn đây tớ giới thiệu luôn, đó, mấy ní thấy không? Gia đình kiểu mẫu tiệt zời của chúng ta do tớ vẽ đấy =)))P/s1: Truyện sẽ không bôi đen nhân vật chính trong nguyên tác. Mẹ Diên Niên đã dùng sức mạnh để quay ngược thời gian, cho nên điều khác biệt chỉ có hai thứ là Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri mà thôi.P/s2: Truyện chỉ đăng tại kênh Wattpad của Mèo Thiếu Muối. Ai đi ngang qua có lỡ gặp nhau trên fb thì úm ba la quên tớ-tếu-táo này đi nha :))…
Tác giả: Hạnh TrangVui lòng nếu có re-up hãy hỏi ý kiến của mình! Mình xin cám ơn rất nhiều!Văn án:Khắp Xuân Thủy Quốc, có ai là không biết đến tiếng tăm lẫy lừng của Bắc Điển Hầu, Đại đô đốc của Tông gia, Thất lang Tông Trì. Luận mưu lược hay võ công chỉ dùng một lời: "Văn thao võ lược, anh hùng hào kiệt, nghĩa sĩ đương thời."Trên chiến trường, chính là con chim ưng sải cánh uy phong.Trong trí nhớ của hắn, hình bóng nàng luôn là một giấc mộng khó có thể nắm lấy.Dưới gốc hoa hợp hoan, cánh hoa vẫn còn đung đưa, bay lượn trong gió, nhưng người ngắm hoa, nay chỉ còn một mình hắn. ....Thanh Mộc Ly ngồi bên cầm án, đôi mắt diễm lệ chất chứa một loại cảm xúc khó tả. Ngón tay nàng yêu kiều, uyển chuyển trên những sợi dây đàn.Bản thân nàng tự hỏi, nàng có yêu hắn không? Nàng có đủ rộng lượng để nhìn hắn bên cạnh một nữ tử nào khác không?Nàng không nỡ nhưng nàng có thể làm gì được ? Một nữ tử xuất thân chốn phong lưu như nàng, lấy tư cách gì đường đường chính chính ở bên chàng.Cho đến hiện tại, điều làm nàng canh cánh cũng chỉ duy mỗi mình chàng.Thanh Mộc Ly đáy mắt chỉ toàn nỗi nhung nhớ, cất lên câu hát trong bi thương:Một nhành hoa hợp hoan đổi một kiếp ngườiTa nâng ly rượu kính trượng phu ngày xuất chinhMột đời ta may áo cười. Một kiếp tương tư.Ngẩng đầu đối nguyệt, lòng ta đã tỏ tường hay chưa ?…
Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…
Nàng là cô sinh viên kế toán say mê con chữ, cố hết sức mình theo đuổi nghiệp viết văn.Chàng là kiến trúc sư tốt nghiệp trường danh tiếng, nhưng lại chọn con đường làm freelance, mong muốn trở thành họa sĩ vẽ truyện tranh.Thanh xuân của họ bất ngờ được gắn kết nhờ một lần gặp gỡ, để rồi trở thành cộng sự, đối tác, bạn cùng sở thích hay một tên gọi khác ngọt ngào hơn sau này.Cùng nhau, họ đã viết nên câu chuyện thanh xuân đầy nhiệt huyết, nơi tuổi trẻ được cháy hết mình, vì đam mê, vì tương lai, cả vì tình yêu với những lựa chọn đầy dũng cảm.... Thanh xuân là gì?Thanh xuân chính là một ngọn lửa.Bạn thích một ngọn lửa thế nào? Ngọn lửa le lói phụ thuộc vào cơn gió, ngọn lửa hừng hực cháy đỏ không tiếc nuối, hay một ngọn lửa hiền hòa, âm ỉ cháy?Dẫu thế nào, bên trong chúng ta đều có một ngọn lửa. Đừng để ngọn lửa ấy lụi tắt. Sớm hay muộn cũng không quan trọng, hãy thổi bùng nó lên, đốt cháy chính mình, và rồi, bạn biết không, bạn sẽ có được lửa thanh xuân đẹp nhất cuộc đời!Lời nhắn của tác giả:Nếu bạn là một tác giả, một họa sĩ truyện tranh hay là một dịch giả, câu chuyện này là dành cho bạn. Hãy đón xem chúng ta giống nhau như thế nào.Còn nếu như bạn chỉ là một độc giả đơn thuần, không sao cả, hãy thoải mái tận hưởng câu chuyện nhé. Tặng cho bạn một chuyện tình đáng yêu. Bày cho bạn nhiều mẹo vặt mua sắm. Truyền cho bạn nguồn động lực mạnh mẽ. Và tuyệt vời nhất, là đưa bạn đến thật gần với chúng tôi, những con người ngày ngày nuôi con chữ.Dù là ai, khi câu chuyện…
Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…
Trong này chứa những bức thư nho nhỏ mà bi thương của otppppppppppp!! Một nơi để tớ giải toả những tiêu cực của mình và cố lấy nước mắt của readers iu dấu!!!!!!!!!!!!…
trong một phút bốc đồng ta đã nghĩ ra câu chuyện và cũng là truyện đầu tay ta viết nên nếu có gì không hay chỉ giáo cho ta với....moaazz~ à ngoài lề tí, chủ nhật vừa rồi EXO nhà ta ở Pyeongchang Olympic đỉnh quá các Eli ơi><…
Truyện kể về một cậu bé sống ở hòn đảo làm quen được một người bạn trên mạng và cậu đã phải lòng cậu ấy rồi nhưng do khoảng cách khá xa nên cậu gặp rất nhiều khó khăn trong tình yêu của mình.Truyện xoay quanh câu chuyện có thật về mình vào những phần đầu nhưng mà phần gần cuối thì mình viết thêm!…
Tác giả: Trương Như ÝThể loại: huyền huyễn, cổ đại, tình cảm.Với phong cách nhẹ nhàng chậm rãi, bản thân mình không quá chú trọng chạy theo xu hướng để lôi kéo độc giả, mình viết vì những ý tưởng rất riêng của mình.------Bốn mươi chín kiếp luân hồi, là bốn mươi chín kiếp trầm luân trong bể khổ và bể tình để hoàn trả lại những tội lỗi nàng phạm phải, đến thời hạn trở về, ngàn năm kia tựa như một giấc mộng dài, không còn gì để luyến tiếc...Câu chuyện kể về cuộc hành trình trải nghiệm của 3 nhân vật: Y Vân, Trường Phong, Cửu Vương qua từng kiếp luân hồi ở chốn hồng trần, một vì ân nghĩa, một vì nghiệp duyên, trải qua từng đời từng kiếp yêu, hận, hạnh phúc rồi lại chia ly, bi thương,.v.v...Nếu như nói một vở kịch trên sân khấu chính là đã được sắp đặt trước để những diễn viên phù hợp với vai diễn lên biểu diễn, thì chốn nhân gian chính là một vở kịch lớn, mỗi kiếp đều đã được viết ra sẵn, biết trước diễn biến và kết thúc, chỉ là không sao thay đổi được.Từng trải nghiệm qua đi của một kiếp sống lại khiến người ta suy ngẫm, tiếp thu được một bài học hoặc có thể ghi nhớ thêm một nỗi buồn, nhưng rồi một câu chuyện dài cuối cùng cũng sẽ đến hồi kết, liệu cả 3 có thể quay trở về nơi ban đầu của mình hay không, hay mãi mãi lạc mình ở cõi nhân gian mặc cho vở kịch chốn hồng trần bị sắp đặt hết kiếp này qua kiếp khác.…
Lâu lắm rồi chưa quay lại nên viết cái này để có động lực lấp hố cũ OqO)CP: Eli Clark x Naib Subedar. (Seer x Mercenary) Eli top! Eli top! Eli topppp! Phải nhắc lại ba lần cho các bạn để chắc chắc hãy đọc nhé, nếu có nhắc nhở gì xin cứ cmt, mình sẽ cố gắng sửa.Summary: Những câu chuyện khác nhau của nhà tiên tri và lính đánh thuê.…