[R18/RinSanzuRan] Giám sát anh em nhà Haitani
[H+ nặng] hello tình hình là tôi vã 3 người này quá tr RanRin top Sanzu thụ nha 👁👄👁✨💅…
[H+ nặng] hello tình hình là tôi vã 3 người này quá tr RanRin top Sanzu thụ nha 👁👄👁✨💅…
Cô Yến bản Pín Kao xinh đẹp, nết na, duyên dáng, lại có tài thổi lá hay như chim hót. Lớp học cô mở mỗi năm đều đông đúc học trò. Cô dạy giỏi, thương yêu trẻ em, đôi khi còn chẳng màng đến chuyện tiền bạc. Người trong bản ai cũng quý, hay tặng cô quà, đôi khi là cái xoong, cái chén, ấm trà,... còn có người trao cô cả trái tim. "Cô Yến về muộn thế ạ?""Ừ.""Em đưa cô về nhé?""Không.""Cô Yến dịu dàng với người khác sao lại hay cáu với em thế? Cô Yến ghét em ạ?"…
Chỉ phù hợp với những ai thích fic mặn!…
Đam mỹ + Bách hợp…
Huấn văn phụ tử- sư đồ-huynh đệ…
Câu chuyện xoay quanh ma cà rồng Tuấn Khải và cậu nhóc Nguyên Nhi.... Thêm vào đó là sự xuất hiện của Thiên Thiên.... rồi dòng đời sẽ đẩy số mệnh của họ về đâu??? Hãy theo dõi truyện nhé~~…
CHẠM VÀO ANH TRONG BÓNG TỐIMột cái chạm có thể cứu rỗi. Hoặc kết liễu...Tôi sinh ra trong bóng tối. Không phải bóng tối của màn đêm - mà là thứ tối đen vĩnh viễn nuốt chửng mọi ánh sáng. Tôi không biết khuôn mặt người khác trông như thế nào, cũng chẳng bao giờ nhìn thấy chính mình trong gương.Nhưng đêm đó, khi tiếng còi cảnh sát xé nát không gian yên tĩnh, khi máu ai đó rơi xuống sàn căn hộ sát vách... tôi cảm thấy điều gì đó đã thay đổi.Anh đến như một cái bóng - lặng lẽ, chậm rãi, và nguy hiểm.Anh không bao giờ nói tên. Nhưng giọng nói trầm khàn ấy như có móng vuốt, nhẹ nhàng cào vào trái tim tôi mỗi đêm.Anh không chạm vào tôi nhiều, chỉ đôi khi, bằng đầu ngón tay lạnh ngắt... như thể xác nhận tôi vẫn còn ở đó - và sống.Tôi không biết anh là ai.Một người trốn chạy? Một kẻ sát nhân? Hay là ảo ảnh của nỗi cô đơn quá lâu trong tôi biến thành?Tôi nên sợ anh. Nhưng tôi lại mong anh đến. Mỗi đêm.Tôi bắt đầu tưởng tượng ra gương mặt anh. Bằng những câu thì thầm, bằng nhịp tim đập dồn khi anh đến gần, bằng cả nỗi khát khao được nhìn thấy anh - dù chỉ một lần.Giữa bóng tối của tôi và bóng tối trong anh, liệu tình yêu có thể nảy sinh?Hay tất cả chỉ là một cái bẫy? Một cái chết ngọt ngào được ngụy trang bằng sự dịu dàng đáng ngờ?Một mối tình không mắt. Một kẻ không mặt. Một đêm không lối thoát.Và chỉ có duy nhất một sự thật... đang đợi được lật mở.…
Bắt đầu bằng nơi kết thúc liệu có thay đổi được kết quả?Tỉnh Lung chọn con đường cũ cho một khởi đầu mới. Liệu cậu có thay đổi được gì?Tag: Gương vỡ lại lành, điềm văn, trầm cảm nữ vương thụ x si tình trung khuyển công.…
chuyện của người khác ko phải của tôitrên mạng có nhiều lắm nhưng tôi vẫn muốn đăng thêm , ai đã đọc rồi thì thôi còn chưa thì vào ủng hộ mk nhớ vote và bình luận góp ý kiến nhalần cuối xin được nói lại chuyện ko phải của tui chúc mn đọc chuyện vui vẻ…
Dương và Hiếu; Dương Domic x Hiếu Thứ HaiLòng tôi mãi nhớ một ngườiDù cho xa cách cả đời vẫn thương. @pnny.hng01…
" Tà Dật thần quân ngươi là thứ không tim không phổi, ta yêu ngươi ..... Ta yêu ngươi suốt 1000 năm !!! Một cửu vỹ hồ như ta chấp nhận mất 8 cái mạng để cứu sống ngươi...... !!! Haha ....!! Ta thật thảm hại...!!! " - " Ngươi đã ăn trộm Dao Linh Ngọc.. Ta cũng không thể cứu được ngươi nữa... "- " không có nó sao ta cứu được ngươi chứ ..." Cười dài trong nước mắt, hắn biết tất cả nhưng hắn vẫn chọn tuân lệnh theo thiên đình. Coi như Tiểu Vũ ta không có mắt đi... Nhắm mắt lại ta chờ những đoạn thiên lôi chuẩn bị giáng xuống.....Một thân ảnh đỏ rực lao ra đỡ từng đòn sét đánh xuống. Ta trợn trừng con mắt- " Thương Rực !!!! "Thân ảnh đó ngã xuống trước mặt ta, tại sao ngươi lại làm như vậy, tại sao ...?!! Ta cố lết tới ôm hắn vào lòng, lòng ta như bị siết chặt lại.- " Thương Rực ngươi đừng chết ...! Ta luôn xấu tính với ngươi.... Sao ngươi ngốc thế lại ra đỡ cho ta ....! "- " Vì...ta...yêu.....nà..ng ! "Cơ thể ta cảm giác nóng rực như hoa thiêu máu thịt như tan ra thành trăm ngàn mảnh.... Khó chịu quá.…
Chúng tôi li dị nhau cũng chỉ vì mẹ tôi sỉ nhục gia đình của cô ấy,mẹ cô ấy nợ tôi gần như là 200tr,vì số tiền quá lớn nên đã gả con gái lớn cho tôi,tôi Kim Taehyung vì nghe lời mẹ nên đã làm cho em đau khổ quá nhiều,muốn nói lời xin lỗi nhưng không thể nào đứng vững khi ở gần em,chỉ sợ rằng em vì hận thù mà không còn muốn nghe những gì tôi nói nữa...…
giữa lòng thủ đô Hà Nội năm 1970 năm ấy có một lớp học kì lạ…
chỉ là trong một lúc rảnh rỗi nên mình đã viết ra câu chuyện này dành cho carat và sebongie lâu lắm mình mới có cảm hứng viết lại nên các bạn hãy đọc và góp ý cho mình nhé…