Trọng Sinh Tại Hollywood - 重生在好莱坞
…
Nếu là cách đây vài năm, khi nhắc tới hai tiếng ác mộng, Gojo Satoru chỉ nhếch mép cười một cách đầy bỡn cợt mà nói.- Ác mộng hả? Tôi là người mạnh nhất mà, tôi sẽ không gặp phải nó đâu.Nhưng tới thời điểm hiện tại, Gojo lại sợ hãi trước sự tấn công của những giấc mộng đáng sợ. Đeo bám gã dai dẳng cả một thời gian dài.…
Author: Rin tiếng sóng vẫn êm dịu... đâu đó lại vang lên dai điệu của chiếc hộp nhạc cũ. Mặt trời đã nhô ra khỏi mặt biển xanh và đang tỏa những tia nắng ấm áp hai thân ảnh vẫn quấn lấy nhau bên bờ biển. Chiếc lọ thủy tinh lăn đều đều đến mép bờ , một con sóng ập đên mang theo cả chiếc lọ và tình yêu của hai người trôi về nơi phương trời. Nó xé trôi mãi và không bao giờ ngừng lại cũng như tình yêu của họ vậy sẽ mãi mãi chỉ dành cho nhau và không bao giờ tan biến dù cho cuộc sóng có kết thúc. Cả anh và cậu đến phút cuối cùng đều luôn dõi theo nhau và luôn dành cho nhau một tình yêu cao cả nhất... Đó là sự hi sinh... Là mãi mãi ở bên nhau không bao giờ li biệt... Là luôn tre trở cho nhau ngay cả khi đã chút hơi thở cuối cùng... Là nguyện từ bỏ mọi thứ để bên nhau... Buổi sáng hôm ấy trời bỗng trong xanh đến tuyệt diệu...Đâu đó bạn có trông thấy nụ cười hạnh phúc của họ không???____not simply love____…
"Hứa với tớ...cậu sẽ sống...vì tớ...Nhé?"Tưởng như đây sẽ là buổi đi chơi đầy hứa hẹn với nhiều niềm vui và tiếng cười sau quãng thời gian học tập vất vả, các thiếu niên lại bị cuốn vào một thảm kịch tàn khốc.Ai sẽ là người sống sót?--------------------Author's note:Nhân vật chính: aespa, NCT DreamCouple: tớ tập trung vào mỗi Jiminjeong để tránh bị loãng mạch truyện Thể loại: zombie, sinh tồn, lâu lâu có chút hài…
HuhuhuMy OTP is ruined :_(…
Nội dung giới thiệu: 【 một câu giới thiệu vắn tắt 】 Đây là một cái pháp y học gia kiêm vi biểu tình tâm lý học gia, ở vi phụ báo thù, tìm kiếm hung phạm trên đường, cuối cùng tìm được rồi chân ái chuyện xưa. *** Nghe qua có điểm đơn giản, nhưng kỳ thật có điểm khúc chiết. Được rồi, vẫn là xem đứng đắn giới thiệu vắn tắt đi *** Khai quan khám nghiệm tử thi, tra nội tình, an ủi vong linh, làm cho người chết mở miệng nói chuyện -- đây là ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi) nên làm sự. Mộ Thanh phạm. Tây bắc theo quân, cứu chủ soái, giết địch thủ, phiên triều đình, phúc thịnh kinh, khuynh quyền mưu -- này không phải ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi) nên làm sự. Mộ Thanh cũng phạm. Nhưng là, nàng cảm thấy, này đó cũng không là nàng muốn làm. Nàng đời này muốn nhất làm sự, là mổ người sống. Mổ nhất mổ thế gian khi nàng phụ của nàng tiểu nhân. Mổ nhất mổ mồm mép nhất trương đã nghĩ lật công lý quý nhân đại lão. Mổ nhất mổ ngự tòa phía trên ngàn mặt đế quân, Bước Tích Hoan. Nhưng là, nàng mổ được người chết, mổ được người sống, mổ được này thiết huyết vương triều, lại như thế nào phân tích cuộc đời này chân tình? Đãi núi sông liệt, khói lửa khởi, nàng quần áo liệt y cuốn vào thiên quân vạn mã, "Ta cầu cả đời đầy đủ cảm tình, không khi, không khí. Khi ta giả, ta vĩnh khí!" Phong lôi động, tứ hải kinh, thiên hạ khuynh, thuộc loại nàng cả đời truyền kỳ, giờ phút này, mở ra --…
Foreword : Ngô Diệc Phàm năm nay 22 tuổi, năm 15 16 tuổi do ăn chơi lêu lổng, một lần chùi mép không sạch lưu lại hậu quả. Vấn đề là anh ta không hề biết đến sự tồn tại của đứa trẻ này. 6 năm sau, Trương Nghệ Hưng, 20 tuổi, sinh viên Đại học năm 2 dẫn theo một đứa bé xinh xắn trắng trẻo đến Ngô gia nhận lại ông bà và bố. Ngô Diệc Phàm không khỏi shock. Nhưng từ khí chất đến nét mặt đều giống mình y đúc. Thì ra, đó chính là đứa con với học tỷ hơn Diệc Phàm vài khóa, khi ấy Diệc Phàm mới 15 16 tuổi. Sau một thời gian ngắn ngủi qua lại, học tỷ bỏ đi, không hề nói năng gì về đứa con trong bụng. Học tỷ thích đi du lịch và đã mang bé đi khắp nơi, tình cờ quen Trương Nghệ Hưng trong lần đi Tây Tạng. Vì mang bệnh không thể chữa, học tỷ liền nhờ Trương Nghệ Hưng chăm nom đứa con khi chị qua đời, và nhờ cậu đưa nó về gặp bố.Original: by 陛下非猪Tổng hợp và biên tập: mameheeLink: https://hopelessfangirlhj.wordpress.com/category/krislay-2/…
Ok Não, mày thắng...Nguồn cảm hứng: Komi- san wa Komyusho desu⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩⛩Tóm tắt:America là một thèng học sinh cấp 3 được nhận vào trường nổi tiếng là Country 3.Tình cờ, America gặp được Việt Nam, người đã lọt vô trường với số điểm cao vót, khuôn mặt xinh đẹp vô cảm, lạnh lùng, trai mà mặt váy :))), rất...à không toàn trường yêu và cũng làm anh đổ từ cái nhìn đầu. Do sự sắp đặt của mị, America đã vô tình biết được một bí mật của Nam.…
Chốn dung thân của những trái tim bị hành hạ liên miên bởi các anh nhà. Chỗ kín đáo để yêu thương tình yêu nhỏ bé. Nơi chốn bình yên để bày tỏ tâm sự thầm kín tuổi mới lớn.…
Tác phẩm: Dị Giới Chi Miêu Tiên Hệ ThốngTác giả: Đường Quả QuảTruyện: Tự sáng tácTình trạng: On-goingThể loại: Đam mỹ, hệ thống, dị giới huyền huyễn, nhất công nhất thụ, trước cute sau lãnh khốc cuồng bá duệ tiểu miêu công, độc chiếm dục siêu cường thụ, có H, HECouple: Mạc Ảnh Quân × Dạ Thiên QuânVăn ÁnChuyện kể về một tiểu miêu yêu mới sinh không hiểu sự đời bị hệ thống vừa dụ dỗ vừa cưỡng bức thu nhặt kết tinh cho hắn.Một lần nào đó....... (Giai đoạn trước)Hệ thống điên cuồng gào thét trong đầu, "Tiểu Bạch, ngươi đang làm gì vậy?!"Tiểu miêu ôm đùi gà gặm không để ý đến hắn, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu lên dụi dụi bàn tay người đang xoa mình."Ta không phải đã dạy ngươi cách làm một con mèo cao quý kiêu ngạo độc bá như thế nào sao?! Ngươi đang làm cái gì?! Bán manh chỉ để được gặm một cái đùi gà sao?! Tôn nghiêm của loài mèo đâu rồi?!......?!!"Bé con gặm xong đùi gà còn liếm liếm mép thèm thuồng, tỏ vẻ bản miêu đây ăn còn không đủ no nha, ngạo kiều với cao quý cái gì đều là mây bay ~~~~**Truyện có BUG, thiên vị công sủng công, thanh niên nào nghiêm túc thì saygoodbye nhé :3**Truyện chỉ up duy nhất ở wattpad, là bản quyền của Quả Quả ta, cấm lấy or sao chép or chuyển ver dưới mọi hình thức. Mina thông cảm ^_^!**Bộ 1: Con thần thú ngu ngốc, cút ngay !**Bộ 2: 1001 cách theo đuổi lão công…
Trong một lần xuyên không lại bị cường nhân cưỡng hôn ôm ấp . Ai có thể ngờ được một đại thúc miệng đầy ria mép , bề ngoài tầm thường thế kia , lại có thể là một vị Vương gia được thiên hạ xung tụng là Đệ nhất mỹ nam .…
Văn ÁnAnh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy."Tôi đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy "Anh yêu em" là được sao?"Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối."Tôi an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!"Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!"Tôi: "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..."Anh: "..."Chuông điện thoại di động vang lên...Tôi: "Alo, ai thế?"Anh: "Hạ Diệp, chúng ta kết hôn đi."Tôi: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy )Anh: "Là anh."Tôi: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?"Anh: "Sao? Em không nghe được à?"Tôi: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được."Anh: "... Hạ Diệp, em giỏi lắm."…
Đèn bão lập lòe bên mép rừng.Ánh sáng vàng úa lảo đảo giữa tầng sương bạc rơi như sợi chỉ ma, mỏng manh mà rình rập, phủ kín từng bước chân ngoảnh lại không thấy dấu.Sói tru ba lần.Tiếng tru rạch toạc màn đêm như lưỡi dao lạnh, vọng về từ khe núi xa thẳm nơi người sống không bén mảng.Quạ đập cánh bay ngược gió.Cánh đen rối loạn như những mảnh tro tàn không chịu yên nghỉ, vẽ thành vòng xoáy trên nền trời trắng xám.Dưới vầng trăng đẫm máu...Người ta nghe thấy tiếng bước chân lội qua lá khô đã mục.Nghe thấy tiếng cười khe khẽ - không rõ là của đàn bà hay bóng đêm.Và một lời nguyện cổ ngữ bị chôn vùi trong máu và lửa - vừa được thì thầm lại lần đầu sau trăm năm.--------Một số lưu ý:+) Bản quyền tác phẩm thuộc quyền sở hữu của tác giả Kishimoto+) Văn án không phản ánh cùng nội dung tác phẩm, rất khác+) Tôi viết lách một phần để giải trí thoả mãn sự yêu thích đối với sáng tác, phần còn lại để rèn luyện khả năng viết chữ+) Các tác phẩm tôi viết dù là đồng nhân hay truyện sáng tác thì đều là hệ liệt của một bô chính (hiện tại chỉ là nền)+) Nếu có ý tưởng tôi có thể sẽ viết một cài bộ ngắn nằm ngoài hệ liệt đó(ㆁωㆁ)+) Trong truyện tôi không quá ưa thích nhân vật Haruno Sakura nên những bạn fan của bé này ko thích thì mong m.n hãy buông tay (dù ko thích nhưng tôi sẽ không dùng tác phẩm đồng nhân để chì chiết nhân vật quá mức)Điều cuối: Cảm ơn m.n đã dành thời gian để đọc những lưu ý dài này nhé, nếu tác phẩm ko hay cũng mong m.n nhẹ nhàng cho 😖😖😖…
Tittle: Em thật dễ hônAuthor: Elliebear621Trans by: KhetsOriginal fic: https://archiveofourown.org/works/46002709Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây.🐰🐬Summary:Chenle không chắc tại sao mình lại làm như vậy, em chỉ biết rằng nó có tác dụng nên em tiếp tục làm."Pizza cơ!" Chenle bĩu môi."Burgers" Jaemin bĩu môi đáp trả.Lông mày của Chenle giật giật, Jaemin nhếch mép cười.Một lần nữa, Chenle không biết tại sao mình lại làm vậy, em chỉ biết mình không muốn Jaemin cản đường nên em đã làm điều duy nhất mà em có thể nghĩ ra.Chenle nghiêng người về phía trước và hôn lên môi người bạn thân nhất của mình.…
[Cúi người không biết đòn của người lái cọc công vs vụng về mồm mép, siêu nhát gan thụ]thể loại : đam mỹ , 1v1 , song kiệt , siu cấp ngọt ngàotác giả:Thế giới đang tấn côngeditor : chipppnguồn : fuxs1.cctrạng thái : đang rađây là bản edit phi thương mại vui lòng không reup, không chuyển ver. Khi Thời Nhất học trung học, cậu phát hiện ra rằng mình thích đàn ông, và người kia lại là bạn tốt của cậu, Từ Tân Triêu: Cậu muốn giữ khoảng cách, nhưng Từ Tân Triêu thích cậu chạm vào hắn ta mỗi ngày, khi kiểm tra nó trên mạng kết quả đầu nói rằng những hành động đó ... nó rất gay. Nhưng Từ Tân Triêu không thừa nhận điều đó và nói rằng mình là trai thẳng. Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, Thời Nhất nộp đơn vào Đại học Nam Hải, nghĩ rằng chia tay với Từ Tân Triêu và cắt đứt liên lạc. Vào ngày báo danh, cậu nhìn thấy tên của người bạn cùng phòng mới, Từ Tân Triêu, trên cửa phòng ngủ. Họ và tên giống nhau. Đẩy cửa phòng ngủ ra, Thời Nhất sững sờ vài giây rồi quay lại. Chắc cậu đi nhầm rồi, sao Từ Tân Triêu sao lại ở đó ?! "Thời Nhất, chúng ta vẫn là bạn tốt chứ?" "Anh mua hoa cho em, em đừng giận, sau này anh sẽ chỉ đãi một mình em, cùng em ăn, ngủ và mua đồ..."…