Chữa lành
Hợp rồi lại tanTan rồi lại hợp.....Fic đôi khi không logic và thiếu thực tếLà fic đầu tay nên mong mọi người góp ý..TẤT CẢ NHÂN VẬT ĐỀU LÀ GIẢ TƯỞNGNHÂN VẬT TRONG FIC KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN NGOÀI ĐỜI…
Hợp rồi lại tanTan rồi lại hợp.....Fic đôi khi không logic và thiếu thực tếLà fic đầu tay nên mong mọi người góp ý..TẤT CẢ NHÂN VẬT ĐỀU LÀ GIẢ TƯỞNGNHÂN VẬT TRONG FIC KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN NGOÀI ĐỜI…
Chúng ta sẽ không biết chúng là gì cho đến khi chúng xuất hiện. Một hành trình mới mở ra cho các tuyển thủ trẻ.…
- Tại sao em chẳng bao giờ nhìn lại phía sau?- Em đánh cược lần này! Thanh xuân và danh dự sẽ đánh cược với niềm tin và tương lai!"Chân thành đổi lại gì đâu? Chỉ toàn phải chứng kiến thấy em đau, anh đau và ta đau"…
Văn án:Sau khi Tôn Miểu xuyên không thì trắng tay, nhà trống huơ trống hoác, không có gì ngoài bản thân cô nàng.Tin tốt: Cô nàng nhận được [Hệ thống bày hàng rong ngẫu nhiên].Tin xấu: Hệ thống chỉ cho cô nàng một chiếc xe đẩy để bán hàng, những thứ còn lại như dụng cụ nấu ăn, nguyên liệu, thậm chí là kỹ năng nấu nướng cô nàng đều phải tự học trong không gian hệ thống. Không sao cả! Tôn Miểu xăn tay áo: "Bán hàng rong thôi mà, có gì khó đâu!"Chỉ là... Vị trí bán hàng do hệ thống sắp xếp có gì đó sai sai?Lần đầu tiên: Cô nàng bán cơm chiên trứng ở cửa sau bệnh viện, nơi phú bà đang điều trị bệnh;Lần thứ hai: Cô nàng bán lẩu cay ở cửa sau khu nhà giàu, nơi phú bà ở;Lần thứ ba: Cô nàng bán bánh kẹp thịt bò trước cổng công ty của phú bà............Và không biết là lần thứ bao nhiêu... Chiếc xe hàng rong nhỏ của cô nàng được tiến thẳng vào biệt thự lớn của phú bà.Không biết từ lúc nào mà Tô Thụy Hi cảm thấy bên cạnh mình luôn có một người bán hàng rong bận rộn tới lui qua lại.Cô luôn biết mấy quầy hàng lề đường không phải lúc nào cũng sạch sẽ. Nhưng - Người bán hàng này lại chăm chút quầy hàng của mình gọn gàng sạch sẽ đến khó tin.Chỉ cần nhìn cô nàng tất bật nấu nướng thôi là đã cảm nhận được sức sống mãnh liệt và hơi thở của cuộc sống rồi.📌 Góc nhìn chính: Chủ công | Hiện đại - Ấm áp - Nhẹ nhàng - Giàu × nghèo × mỹ thực × ngọt.📌 CP: Công lạc quan, vừa có bàn tay vàng vừa ham tiền nhưng sống thật x Thụ lạnh lùng, hơi kiêu ngạo, thích tự mình cưa đổ crush.…
• Tên gốc: Biệt lai vô dạng 别来无恙• Tác giả: Bắc Nam• Thể loại: Đam Mỹ• Nguồn: echkidieu2029.wordpress.com• Trạng thái: Full• Edit: Ếch Kì Diệu• Bản gốc: Hoàn (98 chương + 1 PN)• Bản edit: Hoàn• Thể loại: Đô thị tình duyên, hoa quý vũ quý, gương vỡ lại lành, nghiệp giới tinh anh. Cường thế cao phú soái lạnh lùng thâm tình ngầu lòi trong nóng ngoài lạnh biệt nữu hay não bổ công × phóng khoáng mặt trời nhỏ ngây thơ mỹ thiếu niên sau cứng cỏi mỹ thanh niên thụ, HE• Vai chính: Cố Chuyết Ngôn (công) x Trang Phàm Tâm (thụ)• Summary :Ba năm trước, hai người đụng phải nhau,nhưng cũng chẳng có tia lửa nào xẹt ra cả.Ba năm sau, hai người lại trở thành hàng xóm của nhau. Không chỉ vậy còn trở thành bạn học. Tiện đà trở thành mối tình đầu của nhau. Thế nhưng cuối cùng vẫn là chia tay...Mười năm trôi qua, lần thứ hai gặp lại, lại phát hiện sau khi mất đi mới biết quý trọng, người này sao đã thay đổi tính cách rồi...Sẽ chia làm thời niên thiếu và thời trưởng thành, cũng chính là mười năm trước mười năm sau, chứ nếu viết xen kẽ thì sẽ bị tâm thần phân liệt mất.Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài. Mong rằng lan toả được bộ truyện này tới nhiều người hơn, xin cảm ơn!…
Jun nhận được một vai diễn quan trọng và cần người giúp đỡ luyện tập, và Dylan - người tưởng chừng chẳng ưa gì hắn lại chịu giúp. Sau những lần tiếp xúc thân mật cả hai dần có những tình cảm khác lạ dành cho đối phương, sự rung động này có phải là yêu không? Hay chỉ là sự ngộ nhận của cả hai?…
"Duy Khánh, anh thích em.""Gì dãy ông nội, mệt thấy mồ rồi còn giỡn, lẹ lẹ dọn đồ đi về kìa."Chuyện anh nhạc sĩ tỉnh tò bé Dâu khi concert D-1 vừa kết thúc chưa đầy một tiêng.…
--- "Anh ơi, anh biết màu xanh lá trộn với đỏ ra màu gì không?"Cậu cười, đôi mắt lấp lánh như đang giấu một bí mật nho nhỏ. Anh khựng lại một chút, rồi nhướn mày hỏi: "Màu gì?""Là nâu đỏ đó, anh không biết hả?" - Cậu nghiêng đầu, vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt. Anh thoáng ngơ ngác rồi bật cười: "Không, chi vậy?""Em hỏi thôi, hì hì!"Cậu bật cười, nụ cười nhỏ mà sáng như một mảnh trời chiều. Nhìn cậu như vậy, anh cũng không nhịn được mà cười theo, bàn tay vô thức khẽ gõ lên trán cậu một cái nhẹ. Không phải anh không biết, mà là thích nhìn cậu vui. Và cậu-cái cách cậu cười, cái cách cậu nghiêng đầu, cả những câu hỏi vu vơ như thế này-từ lúc nào anh lại ghi nhớ từng chi tiết như thế? Từng lời nói, từng cử chỉ của cậu cứ lặng lẽ ở lại trong anh, như một mảng màu âm thầm vẽ lên một điều gì đó chưa rõ ràng. Là tình bạn đang trưởng thành? Hay là một thứ gì đó vượt qua cả những giới hạn mà họ vẫn quen nghĩ? ---…
Textfic, lần đầu làm, mong được góp ý.Bối cảnh học đường.Viper x Peanut.Ruler x Rascal.Chovy x Doran.Gumayusi x Oner.…
Em hỏi:" Tình yêu là gì nhỉ? "Rồi mỉm cười thật xinh Nhẹ nhàng chị thủ thỉ:" Tình yêu là chúng mình. "…
Tên gốc: Chước chước 灼灼Tác giả: Thất hiệu đích chỉ đông dược 失效的止疼药Nguồn raw: Trường BộiEditor: Kẹo Mặn Chát Với sự giúp đỡ: QT, GGtrans, Baidu,.. Tình trạng bản gốc: Full 72 chương + 6 ngoại truyệnTình trạng bản edit: FullThể loại: Đam mỹ, hiện đại, ABO, ngọt sủng, hoành đao đoạt ái, đổi công, dưỡng thành, chữa khỏi.*Hoành đao đoạt ái - 横刀夺爱 - héng dāo duó ài (cầm ngang đao đoạt ái tình - đại loại là chỉ người thứ 3 vô duyên nhảy vào công nhiên cướp đoạt ái tình của người khác)Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả, được thực hiện với mục đích phi thương mại, vui lòng không REUP/CHUYỂN VER dưới mọi hình thức. Truyện chỉ đăng tải duy nhất trên wattpad @keomanchat và wordpress Hũ Kẹo Mật Đào.…
em chỉ sợ tối nào đó, anh lại ngủ thật ngon và không cần em bên cạnh, khi đó sẽ không còn lý do để âm thầm ôm anh chặt nữa. -choker-nó cũng ngước lên nhìn cậu, hai ánh mắt lại lần nữa chạm nhau, jaehyuk cứ thế rơi vào bể tình như vũng lầy kéo cậu xuống. -ruhends-dù là may mắn ở bên hay không thể ở cạnh, miễn anh hạnh phúc em đều cảm thấy hài lòng.-pernut-xem em là một phần ký ức rồi sống tiếp, chứ đừng vùi mình vào quá khứ nhốt chặt trái tim anh.-willbur-ta yêu em. yêu đôi mắt, yêu nụ cười. yêu những đêm em đợi, bữa ăn em nấu, quần áo em phơi. yêu em, vì em là han wangho.-donut-được thì cùng nắm tay nhau qua cầu nại hà, không thì anh sẽ đuổi theo sau em.-fakenut-như chưa từng có cuộc gặp gỡ, chưa từng có geonbu xuất hiện, như thể là vì nó đau khổ quá mới xuất hiện ảo tưởng về một tình yêu chớp nhoáng mờ mịt.-canmaker-…
Kim Mingyu có một cậu con trai năm nay 4 tuổi. Và có một người tình, 23 tuổi.20/8/2021: #1 tag #meanie…
《Bạch Nguyệt Quang Của Anh Hóa Ra Lại Là Tôi》Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu (Một chiếc cúc áo)Tag: Đam mỹ, Đô thị tình duyên, Giới giải trí, Niên thượng, Ngọt sủng, HE, 1x1, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử.Tình trạng truyện: Đã hoàn 75 chính văn + 3 phiên ngoạiTiến trình edit: Từ 13/08/2025 - 20/08/2025 hoàn thành.Nhân vật chính: Hứa Dục, Tô Nguyên Cửu Cặp đôi chính: Mỹ nhân kiêu ngạo ca sĩ thụ × Lão cán bộ "chó liếm" tổng tài công Edit/ Beta bởi: Bưởi Mật Ong Ngọt NgàoBẢN EDIT CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD. HOÀN TOÀN PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA NGOÀI. KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Tác giả: Thanh Thanh Thùy Tiếu Từ chương 200-400.Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ.Cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.…
tên : 天官伪历史nguồn lofter…
Xã hội nguyên thuỷ có cái gì ? có xe ? có phòng ? có mỹ nữ ? gì đều không có, chỉ có nửa sống nửa chín “Dã nhân”. Cái gì ? ta này tế cánh tay, nộn làn da chính là giống cái ? ! ai vậy quy định ? ta muốn hòa hắn một mình đấu ? ! ô ô, cuối cùng nhân gia một bàn tay liền đem nhân khiêng lên, điều này làm cho hắn TaeKwonDo hắc mang nhân tình dùng cái gì kham. Bất quá này lóe sáng thủy tinh, tả bính bính, hữu sờ sờ, toàn thân khinh phiêu phiêu, không nghĩ qua là bị áp đảo. Cút ngay ! ! ta là chính tông nam tử hán, hoàn toàn không phải cái gì giống cái.…
"Siwoo này, mày thích tao à?""Điên à?""Gì đấy? Thật à?"…
"Sau này em không đóng cửa nữa."Donghyuck vỗ nhẹ lên cánh tay Mark. "Sau này" sao, anh hi vọng sau này đó có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Donghyuck mặc, Mark nói thầm:"Sau này em là nhà của anh.""Em nói gì? Anh nghe không rõ. "Đêm không còn một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Mark còn nghe thấy được, vậy mà Donghyuck lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Cậu bấm móng tay vào sâu trong vai Donghyuck, anh hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Mark vừa nói gì với anh? Sau này cái gì?""Sau này em ăn mì gói với anh, được chưa?"____________Đây là fic chuyển verBản gốc thuộc về @downpour0721…
Ảnh bìa: @@LLLslan…