Teen Story
…
Ghét của nào trời trao của đó, tính cách trái ngược nhau đôi khi lại là điểm thu hút của nhau.…
-----------* Không mong muốn truyện bị đem đi mà chưa có sự đồng ý của tác giả^^* Tất cả truyện mình đều chỉ đề tên tác giả duy nhất là Tử Dạ nhé <3* Cuối cùng vẫn mong nhận được sự ủng hộ của mọi người -----------…
Duyên cho chúng ta gặp nhau ,nhưng sao em và anh lại phải chịu nhiều sóng gió và đau khổ như thế này ? có lẽ chúng ta không được ông trời thương rồi.. Hai người con gái yêu nhau thì được chấp nhận ,yêu thích , tại sao hai người con trai có một chút tình cảm lại bị cấm kỵ , ngăn cản vậy ?…
tôi yêu cậu nhiều như thế đấy! Chả biết từ lúc nào tôi luôn muốn gần cậu, muốn bảo vệ , che trở cho cậu...Tôi mong 1 ngày có thể nói ra tình cảm của bản thân vậy mà....thật hèn nhát.Tôi không muốn mất cậu, cứ giữ lớp bọc bạn bè mà chăm sóc cậu...nhưng đâu phải chuyện gì cũng làm đươc.Rồi tôi có nên tiếp tục cái thứ tình cảm này không?…
Xuyên qua siêu cấp chiến đội thế giới, đạt được Thần cấp đai lưng hệ thống, bắt đầu thú điện chiến đội cường long giả thế giới. Đạt được các loại chiến sĩ tạp, vũ khí tạp, vật tư tạp...…
Lớn lên ở vùng Tây Bắc, tôi chỉ biết về ông nội qua những câu chuyện kỳ bí mà bà nội và bố kể lại. Ông đã mất từ trước khi bố mẹ tôi kịp kết hôn, nhưng hình ảnh ông - một thầy mo Mường tài giỏi, nối nghiệp gia đình làm cầu nối giữa hai cõi âm dương - chưa bao giờ mờ nhạt trong ký ức của người làng. Với họ, ông không chỉ là một người thầy cúng, mà còn là một vị cứu tinh, một người kết nối linh hồn của những người đã khuất với trần thế.Câu chuyện về ông nội là cả một hành trình ly kỳ. Ông từng trốn tránh cái nghiệp làm thầy Mo, sợ hãi những linh hồn mà chỉ mình ông thấy. Nhưng rồi, định mệnh đã kéo ông trở lại, buộc ông đối mặt với con đường không thể thoái lui. Ông là người duy nhất có thể "thấy" và "nghe" những thứ mà người khác không hiểu, là người được lựa chọn để giữ cho ranh giới hai cõi không bị xáo trộn.Tôi vẫn nhớ những lần về thăm quê, nghe bà kể chuyện về những đêm cúng bái, về những chuyến đi băng rừng vượt núi khi có người khổ sở nhờ vả, hay về những mùa Tết, khi các gia chủ ngồi chật cứng ngôi nhà sàn đã cũ của ông bà. Tất cả đều khắc sâu trong tôi như lời nhắc nhở: dù tôi chưa từng gặp ông, nhưng sứ mệnh của ông và cái "nghiệp" của gia đình mãi mãi in đậm trong máu thịt tôi.…
Đam mỹ , tra công x nhược thụ …