🖤I'm Your Own🖤 {You × BTS}
•You are my Master •And I belong to you•Special thing to make sure•I love you_____________________________________▪Không mang chuyện đi đâu nha▪Nhớ ủng hộ nha #pink…
•You are my Master •And I belong to you•Special thing to make sure•I love you_____________________________________▪Không mang chuyện đi đâu nha▪Nhớ ủng hộ nha #pink…
| [ Văn Án ] |Có một tổ chức không tên do United Nations nắm quyền, tổ chức này chuyên bắt những sinh vật "không xác định" để về làm thí nghiệm nhằm mục đích để sử dụng "chúng" làm vũ khí phục vụ cho chiến tranh."Chúng" đều có sức mạnh vượt xa trí tưởng tượng của nhân loại, nên việc bắt "chúng" không phải là điều dễ dàng. Có đến hơn hàng nghìn binh lính thiệt mạng, bị thương nặng hoặc thậm chí là mất xác khi đi làm nhiệm vụ.Trong đó, Project-024 là "vật thí nghiệm" đáng tự hào của tổ chức, Project-024 có sức mạnh vượt trội hơn các sinh vật khác, rất phù hợp để làm vũ khí phục vụ cho chiến tranh. Tổ chức đã phải mất hơn 30 ngày để bắt được sinh vật này, chính vì sức mạnh vượt trội hơn nên Project-024 được giám sát chặt chẽ hơn. Chỉ cần "nó" bị "kích động" hay "xổng chuồng" là nhân loại sẽ lập tức bị diệt vong.Soviet Union hay còn được gọi với cái tên Liên Xô, là người của tổ chức và cũng là một nhà nghiên cứu hàng đầu, Soviet rất giỏi trong việc giám sát các "vật thí nghiệm" nên Soviet được giao trọng trách giám sát Project-024." Ta có thể biết tên của ngươi? "" ...Project-024 "" Không, tên thật cơ "" ... "" Nazi Germany, ngươi có thể gọi ta là Third Reich. . . "…
Cậu nên xem Trái Cấm trước để hiểu rõ cốt truyện rồi qua đây nheeee"Weaslyyyyyyy! Khăn tay của mày nèeeeeeee!!!!!" Cậu thiếu gia mau chóng đuổi theo chồn nhọ đang sợ hãi chạy tứ tung.Tự nhiên đang đuổi theo cậu Weasly thì Theodore đi ngang qua một cái ban công . Tự nhiên Theodore bị Déjà vu. Cậu ta nhận thấy khung cảnh này quen thuộc làm sao ấy. Cũng là lúc tối muộn, cũng là cái ban công này, cũng là những ngôi sao này, cũng còn những con sếu giấy cậu gấp được để ngay ngắn ở một góc của ban công. Chỉ là còn thiếu một thứ gì đó cậu ta chẳng thể nhớ nổi. Cậu ta đoán thứ cậu ta không thể nhớ đó là một điều rất đặc biệt đấy. Cậu ta cầm lấy một con sếu bỏ vào túi áo.Lại đi sang một chỗ khác, cậu Nott lại thấy một cái hồ. Cũng là cái hồ đó, cũng là những chiếc nhẫn cỏ ở đó, cũng là chiếc kẹp tóc màu xanh đó. Cũng còn có một bó hoa xinh đẹp. Nhưng cái thứ gì đó đâu mất rồi? Mọi thứ vẫn còn đó nhưng còn một thứ cậu ta chẳng thể nhớ nổi đó là gì. Cậu ta cầm lấy cái kẹp tóc xanh lục bảo cất vào túi áo.Cậu Nott mang theo chiếc khăn tặng cho Weasly bất thành cùng cái tâm trạng khó hiểu đi về kí túc xá, chẳng để ý trên tay đã dính chút son khi bị ngọn cỏ dại quệt phải. Mọi người cười nắc nẻ khi biết câu chuyện dở khóc dở cười của Theodore. Nhưng có vẻ Pansy không chú tâm vào câu chuyện cho lắm. Cô nàng đã nhìn thấy trên mu bàn tay của cậu thiếu gia Nott có dính son. "Ê, Theo? Tay mày dính son kìa. Mới đi đâu về vậy?" Cô nàng cố giữ lấy chút bình tĩnh để hỏi.…
Các bạn đừng chửi tui.---"Taehyung: Jungkook tớ đến thăm cậu rồi đây, chờ tớ nhé.Anh cầm trên tay bó hoa ly trắng, ngồi bên cạnh mộ cậu thật lâu, thật lâu, những giọt nước mắt lăn dài trên má."---"Taehyung: Này này, cậu không được lại gần cậu ấy, xin cách ra 5 mét đi, nam nữ thụ thụ bất tương thân. .....: Nhưng tớ chỉ muốn trả lại đồ cho cậu ấy thôi mà, cần thiết phải làm quá vậy không, dù gì cũng không bắt người của cậu đi được đâu. Taehyung: Như thế cũng không được, nếu muốn thì cậu đưa đồ cần trả đây, tôi sẽ đưa lại cho Jungkook. ......: Vậy nhờ cậu đưa nó cho Jungkook ."---"Jungkook vừa đáp xuống sân bay ở Mỹ, lần đầu đến đất nước xa lạ nên cậu có hơi bỡ ngỡ, lần mò một hồi thì cậu cũng đã đến trường, bạn cùng phòng ký túc xá của còn chưa đến. Cậu đành dọn dẹp trước để đón chào người bạn cùng phòng với mình. Taehyung: Xin chào, tớ là bạn cùng phòng với cậu. Jungkook: Tae, sao cậu lại ở đây? Taehyung: Tớ đến đây để học cùng cậu. Cậu không chào đón tớ à. Jungkook: Chỉ là tớ quá bất ngờ thôi, cậu vào phòng đi. Ánh mắt của cậu ánh lên, cậu rất tươi, nhìn cậu đáng yêu làm sao, có thể thấy niềm vui của sự bất ngờ này mang đến lớn như thế nào."---"Taehyung: A đau quá, cậu là muốn tớ đau chết à. Jungkook: Hì hì, trêu cậu thôi. Taehyung: Thôi không sao, cậu muốn làm gì thì làm. Jungkook: Vậy làm bạn cậu nhá. Taehyung: Chẳng phải chúng ta là bạn sao? Jungkook: Bạn đời. Taehyung:..... Jungkook:......…
Viết tiếp các phần của truyện trước.…
Jeon Jungkook là một ca sĩ trẻ đang có sự nghiệp thành công bỗng nhiên vì lí do gì đó cư nhiên trở thành người yêu của Kim chủ tịch .Ôn nhu công x bá đạo thụKHÔNG MANG ĐI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉPKHÔNG CHUYỂN VER DƯỜI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀONam -Nam Ai kì thị mời click back…
Title: Secrets of the UniverseAuthor: starcasticallyyoursLink: archiveofourown (.) org/ works/37830112/chapters/94460698 Translator & Beta : Kore, E.Swan, NuNu, MonsantduRelationships: Kim Namjoon | RM/Kim Seokjin | JinCharacters: Jeon Jungkook, Kim Taehyung, Park Jimin, Kim Namjoon, Kim Seokjin , Jung Hoseok, Min YoongiAdditional Tags: Humor; Established Relationship; Alternate Universe - College/University; Alternate Universe - Aliens; Alien Kim Namjoon | RM; Alien Jung Hoseok | J-Hope; Alien Park Jimin (BTS); I've typed alien so much now that it's starting to look... wait for it... alien; Jinkook are brothers and Taegi are cousins; Crack Treated Seriously; oop a bit angstier than I planned but you like that don't you?; and now with:; Deep Thoughts about Love and IdentitySummary: Seokjin cứ ngỡ rằng bồ mình hoàn hảo cho đến một đêm nọ, Namjoon thú thật với anh rằng cậu là người ngoài hành tinh. Kiểu như là, đến từ ngoài không gian ấy. Dù còn lâu nữa họ mới tốt nghiệp, nhưng đã đến lúc cậu phải quay trở về. Mối quan hệ của bọn họ rồi sẽ ra sao? Và liệu Seokjin có thể ngăn chặn em bồ mình không bị hút vào tàu vũ trụ khi chính bản thân nó thì luôn cố tình làm thế?Đây là một câu chuyện toàn những giả định, những phi vụ bắt cóc, đủ loại cáo trạng, và bánh mì Pokemon.…
Tường: "Bảo bối dậy thôi, sáng rồi."Lâm: "Em còn đang mơ ăn đùi gà mà, bạn kêu em dậy làm gì thế?"Tường: "Dậy đi, mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi đấy! Dậy ăn sáng đi rồi chiều anh đưa bạn đi chơi."Lâm: "Bế em."Tường: "Được rồi, bế bé nhá!"Tường bế Lâm vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân rồi ra ăn sáng.Lâm nhìn những món ăn bày biện trên bàn, ánh mắt ngạc nhiên: "Mấy món này là bạn làm hết á?"Tường: "Đúng rồi!"Lâm: "Chắc bạn vất vả lắm, lần sau bạn kêu em dậy để cùng làm nhé, chứ một mình bạn làm hết chắc vất vả lắm."Tường: "Không vất vả, bạn ngủ thêm một xíu nữa cũng chẳng sao."Lâm: "Lần sau em sẽ làm cho bạn một món tráng miệng để bù lại cho!"Tường: "Chúng ta là người yêu, nên những chuyện này em không cần khách sáo đâu."Lâm: "Tường..."Tường: "Hứm, anh đây!"Lâm: "Yêu anh nhất!"Tường cười tươi, tiến lại ôm eo cậu.Tường: "Sao lại bỗng nhiên dẻo miệng thế hả? Có gì muốn xin tui à?"Lâm: "Không có à, không muốn nghe thì em không nói nữa."Tường: "Ơ đừng mà, nói đi, anh thích nghe mà!"Lâm nhoẻn miệng cười, rồi lén lút nhìn Tường. "Em chỉ muốn nói là... bữa sáng này tuyệt quá, cảm ơn anh!"Tường nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng. "Chỉ cần em vui, anh sẽ làm nhiều bữa sáng hơn."Lâm: "Hứa nhé? Lần sau sẽ làm món tráng miệng cho anh!"Tường: "Hứa! Nhưng hôm nay thì hãy thưởng thức món ăn anh làm đã."Họ cùng nhau ngồi xuống bàn ăn, không khí ấm áp và tràn ngập tiếng cười. Những giây phút bình dị như vậy khiến cả hai cảm thấy hạnh phúc và gần gũi hơn bao giờ hết.Sau bữa sáng ngon lành, Tường và Lâm bắt…