HQ x Reader | Xung quanh em toàn là ghệ đẹp {drop}
Bìa xấu do tự làm thông củm nhe :'(. Vã HQ quá nên viết thoai." Xung quanh em toàn là ghệ đẹp >3. Gọi em là người chơi hệ đẹp...✨"…
Bìa xấu do tự làm thông củm nhe :'(. Vã HQ quá nên viết thoai." Xung quanh em toàn là ghệ đẹp >3. Gọi em là người chơi hệ đẹp...✨"…
Tưởng tượng rằng Itsuki và Fuyu ở nhiều vũ trụ và thế giới khác nhau, ở nhiều độ tuổi, xuất thân và tính cách khác nhau nhé. Rồi chúng ta cùng xem những lời thì thầm từ trái tim của họ đã tìm đến nhau như thế nào :) Tình yêu, ở mọi hình mẫu vẫn là nguồn cảm hứng bất tận cho bất kỳ work nào của mình. Fic sẽ là tập hợp những one-shot không quá dài, không quá ngắn, mà ở đó không chỉ có tình yêu của ItsuFuyu, mà còn có thể là tình yêu và trăn trở với bản thân, với cuộc sống và những điều vô hình khác.Và điều tuyệt nhất là gì biết không? Fic này không có điểm dừng, cũng có thể yên lặng khiêm nhường đứng lại, hoặc bừng nở sức sống vào một ngày đẹp trời. Ý tưởng mà ha, it comes and goes :3 Rất vui được gặp lại mng. :D…
Fic gốc: https://archiveofourown.org/works/48874489?view_adult=trueFic dịch chưa có sự cho phép của tác giả xin đừng mang đi đâu !Tui đọc fic này hồi mấy tháng trước rồi mà bây giờ mới dịch :))Bản tóm tắt:Lần đầu tiên anh thú nhận rằng cơn cực khoái khoái cảm nhất mà anh từng trải qua là khi bị người kia véo vào cổ, và anh gần như hối hận ngay lập tức. Mặc dù đây chỉ là cuộc gặp gỡ riêng tư giữa một vài người bạn của họ, nhưng Leo cũng nhận thấy điều đó. Bầu không khí là do anh ấy Lời nói bị đình trệ trong một giây, may mắn thay, không có cái gọi là phát lại trong thực tế, vì vậy anh ấy định uống say để quên đi những gì mình vừa thú nhận, nhưng lúc này Neymar hét lên và mở điện thoại. Tiếng lách tách và gõ trên bàn phím, rồi liếc nhìn anh một cách rõ ràng và khoa trương. Bạn bè xung quanh lặng lẽ tiến về phía anh để nhìn rõ màn hình của anh. Leo giả vờ tắt đèn màn hình rất tự nhiên. , nhấp nháy và thay đổi chủ đề.Van Persie x Leo Messi…
Mỗi ngày trôi qua, cô đều mãi nhớ ba quy tắc mà thầy đã dạy cho mình từ thuở mới bước chân vào Devildom.1. Không tự tiện nói chuyện với quỷ.2. Không tự tiện kiếm chuyện với quỷ (có tôi ở đó thì được).Khoảnh khắc vỏ chai rỗng chạm vào đầu tên đó, não con bé thấp thoáng nhớ đến quy tắc thứ ba trong lúc miểng chai bay theo lực hấp dẫn trái đất, khiến máu phụt ra thành dòng. Âm thanh lớn đến độ khiến cả thư viện phải ngoái lại nhìn, song đối với cô mà nói thì đây cũng là chuyện thường thôi.Tuy nhiên, vị nào kia lại không nghĩ vậy. Anh ta sốc đến mức chưa kịp phản ứng, ánh sáng nhân tạo từ đèn soi chiếu rọi khung cảnh đó vào trong mắt Barbatos, khiến đôi đồng tử màu xanh rêu mở to hết cỡ.__________Barbatos x MC nữWarning: slow- burn, truyện có xu hướng có nhiều tình tiết máu me và tâm lý nhiều, bối cảnh trong truyện không giống như game gốc. Mọi tình tiết xảy ra trong fic hoàn toàn không liên quan gì đến thực tế.Không biết fic này hoàn nổi hay không vì tui hay drop mấy fic dài lắm :) nhưng đam mê slow burn ép tôi phải viết…
Mơ hồ... một màn đêm bao quanh kí ức của cậu. Một cô gái đem lại cảm giác kì lạ cho trái tim của cậu. Liệu đó là cảm giác gì ? Hồi hộp, lo lắng, sợ hãi,... cậu không biết nó là gì ?Tỉnh dậy sau một cơn chấn động, xung quanh cậu là những xác chết của lũ quái vật kì dị. Một Dungeon rộng lớn và bất tận nhưng cậu lại không có trang bị gì ngoài viên đá của kẻ tự nhận là 'cậu' của tương lai gửi đến. Bảo Vệ - Tri Thức - Kiên Định - Nhẫn Tâm - Kinh Hãi - Phục Tùng hay là Huỷ Diệt (Gods Killer)Liệu cậu sẽ chọn con đường nào cho tương lai của mình. Đó là một câu hỏi chưa được trả lời...『 Thánh, Thần là những kẻ mang đến sự phá huỷ, hồi kết cho vạn vật... vậy thì ta sẽ giết chúng, không nhân từ ! 』 -Shun-『 Đối với nhiều người, họ mong muốn sự bất tử. Thật đỗi buồn, họ chỉ đang mong muốn sự bất hạnh tột cùng của thế gian này. 』 -Shin-『 Tình yêu là những mảnh ghép có nhiều hình thù khác nhau, ta phải biến nó thành một bức tranh nghệ thuật mang lại hạnh phúc cho chính ta từ những mảnh ghép đó. 』 -Inohara-『 Nghệ thuật là một bức tranh chưa hoàn thiện, nó thiếu đi màu sắc. Nên do đó, hãy tô màu của bản thân ngươi lên nó. 』 -Kamigoroshi-…
Fic đầu tay của au , đá gạch thoải mái :3 . Au tên Ney ạ :)) - Park Jimin : 18 tuổi , sinh viên năm nhất khoa thanh nhạc học viện BangTan . Rất hiền nè , mái tóc đen bồng bềnh nè , mặt mũi bụ bẫm như con nít lên 3 nè , hát hay nhảy giỏi và là người làm cho Jung Hoseok thay đổi được chính bản thân của mình . - Jung Hoseok ( J-Hope ) : 19 tuổi , sinh viên năm 2 và cũng là chủ nhiệm CLB Street Dance học viện BangTan . Nam thần của mọi nữ sinh kể cả mấy nam sinh cong cong quẹo quẹo của trường , lạnh lùng boy và độ điên chỉ bộc phát khi ở bên đồng bọn . Sở thích là nhảy , đi phá hoại và chọc phá mọi người . - Kim Taehyung : 18 tuổi , bạn nối khố của Jimin . Đã cùng Jimin lăn lê bò lết từ Busan lên Seoul để học và thực hiện ước mơ của 2 đứa . Hơi có vấn đề về não , thanh niên này phí đi cái nhan sắc trời cho thay vào đó là mấy biểu cảm điên rồ , nhưng bù lại được cái là giọng hát ấm áp và nụ cười khuôn miệng chữ nhật rất ư là cu tè . - Min Yoongi ( Suga ) : 20 tuổi , đàn anh của cái đám trên . Đội trưởng đội bóng rổ , là một nhạc sĩ Rap underground có tiếng , mặt lạnh và ít nói nhưng luôn dõi theo và bảo vệ cho đám loi choi kia . - Jimin và Taehyung chơi với nhau từ hồi quấn bỉm , và người trông chúng không ai khác chính là anh trai lạnh buốt giá Min Yoongi . Vì Yoongi lớn hơn nên đã tự lập ở Seoul , học ở học viện BangTan đến năm cuối thì 2 thanh niên kia mới học xong cấp 3 ở Busan , rồi lại lẽo đẽo lên Seoul rộng lớn sống cùng với Yoongi . Cả ba sống cùng nhau , đi học cùng nhau , mọi thứ đều diễn ra bình yên cho đến khi ...…
Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, như có một dòng điện nhỏ chạy qua tim. Cô hơi sững lại, cậu cũng ngạc nhiên, rồi cả hai đều vội quay đi. Nhưng gương mặt ửng hồng và nhịp tim rối loạn thì chẳng thể giấu nổi.Từ cái nhìn thoáng qua ấy, chẳng ai nói với ai một lời, nhưng cả hai đều biết, đã có điều gì đó bắt đầu...Năm tháng dần trôi, cuốn theo bao lời hứa cùng với tấm chân tình thuần khiết của tôi và cậu, chỉ bỏ lại dấu chấm lửng. Để ta nhận ra rằng giá mà ngày ấy ko bắt đầu thì hay...Người ta thường viết về những câu chuyện tình yêu học đường thời cấp 3 - nơi cảm xúc dần trưởng thành, những rung động cũng rõ ràng hơn.Còn tôi muốn khai thác một khía cạnh mới mẻ hơn: tình cảm trong sáng thời cấp 2. Đó là khi mọi thứ còn vụng về, hồn nhiên, một cái nhìn lén thôi cũng khiến tim đập nhanh, một tờ giấy nhỏ chuyền tay cũng đủ làm đỏ mặt cả ngày.Chính ở tuổi ấy, tình cảm không cần lời tỏ tình hoa mỹ, cũng chẳng có những hẹn ước xa xôi. Chỉ đơn giản là cùng nhau đi về sau giờ học, hay chia nhau gói bánh, cây kẹo. Những khoảnh khắc bé nhỏ ấy lại tạo nên những ký ức khó quên nhất trong tuổi học trò.…
Hàng ngày ta đứng trên đỉnh núi cao nhất trần gian. Nhìn xuống thế giới loài kiến. À chúng là loài người. Những sinh vật nhỏ bé, tất bật và buồn rầu.Chúng vẫn chưa biết là thế giới này sắp bị diệt vong đâu. Thưa chúa tể.Ánh mắt của chúng đau đáu, lo toan. Vì mải miết chạy theo những thứ gì đó.Chẳng phải cs chỉ là ăn, ngủ... Đi mây về gió hay saoĐó chỉ là ngài thôi thưa ngài. Ngài đâu cần ăn uống gì.Ừ. Chạy cũng mỏi. Ăn cũng mỏi. Đã lâu rồi ta chưa ăn gì... Suy tư, chờ đợi, nhịn đói...Ăn cũng là 1 thú vui rất tuyệt đấy thưa lốtNgài ko suy nghĩ đến mấy thứ thiển cận như ngươi đâu. Giọng của TĐ, cô gái xinh đẹp. Cả 2 lườm nhau tóe lửaTa có thể có mọi thứ chỉ với cái búng tay. Hay phát nổ hành tinh này 1 cách uể oải nhàm chán. Nhưng ta vẫn có điều chưa hiểu. Đôi mắt chúng chứa đầy những tri thức kì quái mà ta muốn xem xemChúng con xin bái lạy ngàiThật là những suy tư khủng bố mang tầm vũ trụNên. Trước khi hủy diệt nền văn minh thứ 763. Ta muốn chơi đùa với chúng 1 chút…
"Jimin, anh yêu em""Anh xin lỗi""Mình chia tay anh nhé?"…