|[ junphuc ]| yêu thầm
thầm yêu một người là một chuyện vừa đáng buồn vừa đáng yêu.…
thầm yêu một người là một chuyện vừa đáng buồn vừa đáng yêu.…
truyện dành cho những ai trên 18+…
#Cách_mà_hai_admin_nhắn_tin_bằng_messenger.Dưới đây là những đoản văn được #Kull và #K thay phiên viết nối tiếp nhau mà không hề qua bàn bạc. Cp: Khải Nguyên, Tỉ Hoành.Ranting: K+Thể loại: muốn gì có đó :vBắt đầu từ câu chuyện của một nam sinh không đội trời chung với toán học tên là Vương Nguyên thích thầm đồng học tài hoa Vương Tuấn Khải.Tiếp theo là câu chuyện của một tiểu thỏ manh rất ngốc nghếchTrong một lần dại dột nghe lời mẹ mình, tiểu học đệ đã giữa đám đông học sinh tỏ tình với một nữ sinh là hotgirl khối 11Nhìn liền biết, tiểu học đệ không những bị từ chối còn bị đám đông học sinh trêu đùaLúc này , Học trưởng Vương xuất hiện giải vây cho cậuCâu chuyện sẽ không có gì nếu , tiểu học đệ không ngốc đến mức , lủi thủi đi theo sau anh , xin anh đừng ghi hạnh kiểm cho mìnhHọc trưởng Vương thấy vậy liền mĩm cười " Vậy cậu lấy công chuộc tội đi "Thế là câu chuyện có ngọt có ngược ấy bắt đầu.Thế nào? Bạn có muốn thử cùng #Kull và #K dạo một vòng trong thế giới fanfic kỳ lạ này không? Chào mừng đến với GIẢI VIÊN HỘI.…
"Câu chuyện của những mảnh chân trời" được viết từ góc nhìn của nhân vật chính, Hoàng Ngọc Nhật Khánh, nhưng không sử dụng ngôi thứ nhất. Câu chuyện mở ra một thế giới phong phú và sâu sắc của Nhật Khánh, một cô gái mang trong mình những "mảnh chân trời" - mỗi mảnh tượng trưng cho một phần của cuộc sống và tâm hồn cô. Từ những kỷ niệm về người anh trai đã mất, những khía cạnh phức tạp của gia đình, đến những rung động đầu đời và những đấu tranh nội tâm, mỗi chương là một câu chuyện, một mảnh ghép giúp khắc họa bức tranh cuộc sống. Không phải là những câu chuyện bi lụy, mà là hành trình khám phá và trưởng thành, nơi Nhật Khánh từng bước tìm thấy ánh sáng từ những góc khuất trong tâm hồn mình.…
Cô là mặt trời trong lòng anh, một viên ngọc được anh nâng niu.Anh là người bên cạnh cô che chở cho cô. Cho dù trời có sập cũng có anh chống.…
câu chuyên kể về Ana bella cô Ma cà rồng nhỏ bé và cuộc hành trinh thăng cấp S Ma cà rồng và cuộc gặp gở giữa cô và leo .... thôi k tiết lô thêm …
chút cảm xúc của em dành cho anh…
chuện về con nhỏ si tình bậc nhất với thằng crush của nótác giả: vương hà…
viet ve vab de lap trinh cho gioi tre…
Những câu chuyện hàng ngày của tôi, những kỉ niệm tươi đẹp của tuổi thanh xuân, những mối tình điên cuồng.…
Seri Phương Nam Linh Dị KýTác giả: Đại Việthttps://www.facebook.com/Daiviet009/…
cảm hứng ở xung quanh ta.…
Mèo yêu người, người không dám nhận…
Làm thế nào để gặp lại một thiên thần ?…
Hoa nở rồi, Thạch về chưa?…
Nothings…
Now, your turn!…
Giữa mênh mông vô định của thế giới này em được sinh ra . Khi nhận biết được mọi việc thì em đã là một thiếu nữ 13 tuổi . Em có quá khứ đầy đau khổ một nỗi đâu mà anh không thể hiểu hay bất kì ai khác và dĩ hiên cũng có những kỉ niệ về đôi ta . Tình bạn,tìnhyhương em đều đã nếm đủ nhưng thực sự vị ngọt chủa hạnh phúc nó đâu có ngọn như em mơ ước nó đắng lắm anh ak. Qúa mệt mỏi ,đờ đi vào nước mắt em muốn có moọt giấc ngủ vĩnh hẵng nhưng mà khi đôi mắt của em nhắm lại thì anh lại xuất hiện anh đứng nhìn em giữa cái thế giới đánh sợ này với một ánh mặt ngây thơ. khờ dại . Có thể sao . một con người như thế sao tồn tại trông cái vũng bùn của tạo hóa chứ .Thật ngu ngốc. giả dối không bao giờ ánh mắt đó có thể có thực trước mắt em bởi chưa có ai nhìn em bằng ánh mắt đó cả và kể cả có có đi chăng nữa thì liệu nó có vĩnh củu thế giới này có gì là vĩnh củu để đeo mang nhưbg anh vẫn thế chẳng thay đổi gì cả vâbx cứ ngây thơ như môỵ đứa tre…
"Hạnh ngộ, Nhạc Phong Đại Tiên. "Lần gặp sau cùng ấy, hắn đã tự nhủ với mình chắc chắn sẽ không bỏ qua nàng một lần nào nữa. Vậy mà đến cuối cùng, hắn vẫn không đủ sức giữ nàng lại. Không đủ can đảm để níu kéo nàng. Không đủ can đảm để nói cho nàng biết sự thật. Không đủ can đảm để nhìn nàng chịu tổn thương. "Thà để ngươi cả đời hận ta, còn hơn cả đời hận mình. "Bật cười khinh miệt, tự nói với mình trước đây đâu có như vậy... Khuynh Tuy hoa nở bốn mùa. Hư Kinh mưa rơi không dứt. Mưa rơi ngoài trời hay trong lòng người...? Lời văn đã cạn, mực cũng đã khô, đầu bút gác nghiêng đơn bạc. Sau nhân thế giấu tiếng thở dài chẳng ai biết. Hai vực Thiên Nhai, khó gặp lại người.…