[ POT+SKIP] Ngoại quải nữ ngôi sao - Nguyệt Nữ Khẩu Khẩu (minhminh188 cv)
…
" Ngự thiếu chủ, nếu ngươi quá đỗi rảnh rỗi thì luyện thêm vài đường kiếm nữa đi. Đừng có làm phiền ta! "" Diêm đại phu, ngươi đừng như thế. Ngươi xem, cả ngày chỉ biết ngồi cùng với đám thuốc này, ta là đang đến chơi với ngươi cho bớt buồn chán mà. "" Chơi cái đầu ngươi ấy. Muốn chơi thì cút ra ngoài, nơi đây không phải chỗ chơi của ngươi. "" Diêm đại phu, ngươi xấu tính vậy rồi sau này ai thèm lấy ngươi đây ? "" NGỰ MINH DẠ, ngươi là đang thèm đòn à? "-------------------Do em vã truyện lắm rồi mà chưa thấy anh chị nào viết nên em liều.Mọi câu chuyện ở đây đều được tham khảo và lấy ý tưởng từ các đoản ngắn của blog " Tiệm Trà Hiên Dương " ( Link của Tiệm sẽ được em để dưới mỗi phần comment của các đoản ). Là lần đầu viết theo hướng này, lại còn là nam x nam nên sai sót rất rất rất nhiều, mong các bạn, các chị đọc rồi góp ý giúp em để em sửa từ ngữ .Còn nữa, toàn bộ các chương truyện đều không có mối liên kết nào với nhau hết. Cảm ơn vì đã ghé đọc!…
Có những con người dù chỉ ở trên trang giấy nhưng lại như hiện hữu đời thật, sống động tới mức khiến tâm người ta day dứt, cứ mãi nhớ về.Dưới đây là cảm nhận của riêng mình về những truyện, những nhân vật khiến mình ám ảnh, cảm thương. Review sẽ lồng cả một chút nội dung và kết truyện nên ai không muốn biết trước hãy suy nghĩ kĩ trước khi đọc nhé.…
........ "Chị không giống như cậu...không đủ mạnh mẽ để chịu đựng những điều này...nếu cậu không quên được cô gái trong quá khứ thì ngay từ đầu đừng có đồng ý làm gì...cậu ...cũng đừng khiến chị nuôi hy vọng chứ ...để bây giờ chị cảm giác như cậu đồng ý là vì thương hại chị vậy...do thế mình dừng lại tại đây thì tốt hơn...chị...chịu đủ rồi..."- giọng cô cứ nghẹn ngạo trong cổ hộng,khó khăn phát âm ra từ câu,từng chữ. Cô cố gắng nặn ra một nụ cười Cô....chịu đủ rồi. Cô biết chứ! Ngay từ đầu là cô vào đầu vào chuyện này. Là cô ngu ngốc nghĩ rằng cậu thích mình. Là cô mù quáng....nghĩ rằng là cậu đã từ bỏ cô gái trong quá khứ. Là cô nghĩ cậu theo dõi cô từng,từng ngày một. Cô tỏ tình với cậu. Cậu đồng ý ...cô vui mừng vì nghĩ rằng cậu đã chấp nhận cô. Nhưng hôm nay,cô biết rằng mình là mình đã sai,sai ngay từ lúc mới bắt đầu. Do một mình cô tự suy tự diễn trong giấc mơ màu hồng của mình. Và ngay giờ phút này đây....cô mệt lắm rồi.kết thúc tại đây là quá muộn rồi. Nhưng thà rằng muộn còn hơn là lún sâu thêm vào vũng bùn này. Đau đã đau, buồn đã buồn, tổn thương đã tổn thương,giả câm đã giả và....mù cũng đã mù. Trải sử thế này là đủ rồi....nên quay đầu lại thôi. Bấy giờ ước cô chỉ ước mình có thể Vùi mình trong căn phòng lạnh,cuộn người trong chăn và khóc thì tốt biết mấy. "Tôi..."-cậu không biết nên nói gì vào lúc này cả .......…
Có 1 oneshot thì cần gì giới thiệu nhỉ? *cười*…
"Tôi yêu họ. Tôi thực sự yêu họ. Nhưng họ đã mục rữa từ bên trong, bị bóp méo bởi chính những sai lầm của mình. Tôi chỉ đang dọn dẹp lại tất cả thôi... Và hoa sẽ lại nở, trên xác của những kẻ tội lỗi."lan gia bùi tộc…
-Out of chacter-Out of real life-Out of chị đẹp -Có thể lấy ý tưởng từ phim ảnh/bài hát/sách/...-Bối cảnh có thể khác, thời đại có thể khác...Nhưng vẫn sẽ là về Phương và Hương…