[Băng Tuyết Kỳ Duyên] TRÒ CHƠI DỤC VỌNG [cover]
[BHTT] Trò Chơi Dục VọngTác giả : Phiên Nhi Liêu (Phiennhi)Editor : Lão BạchThể loại : Hắc bang - Ngược luyến toàn tâm - Cưng chiều vô hạnCover đã được sự cho phép của tác giả…
[BHTT] Trò Chơi Dục VọngTác giả : Phiên Nhi Liêu (Phiennhi)Editor : Lão BạchThể loại : Hắc bang - Ngược luyến toàn tâm - Cưng chiều vô hạnCover đã được sự cho phép của tác giả…
Tôi lục lại 1 chút của ký ức của ngày xưaTháng Tư – năm tôi còn là 1 cậu bé lớp 12. Cảm xúc lúc này có lẽ là khá hồi hộp và căng thẳng. Căng thẳng khi chuẩn bị bước vào 2 kỳ thi quan trọng của đời người, hồi hộp là mường tượng ra cảnh sắp thoát khỏi kiếp đèn sách 12 năm học, sắp được bước sang ngưỡng cửa mới, và sắp thành “người lớn”……….Bài vở nhiều hơn, nên thời gian tôi gặp em cũng ít hơn, Cứ hết tiết buổi chiều, là chạy ngay xuống bãi xe, lôi con xe cọc cạch ra ngoài, rồi lại lao nhanh qua trường em, và em vẫn chào tôi như bao ngày, nụ cười mỉm như có như không, hấp háy đôi máy nhìn tôi - ”Ngày nào cũng bắt người ta đợi”“Giờ đi đâu ?”“Anh đưa đi đâu em đi đó”“Ừ thế đi về nha”Em nguýt - “Vô duyên, tí còn phải đi học nữa, về gì mà về”“Café đi”“Ừm, ra ngoài nhà thờ ngồi cho thoáng đi”Tôi lè lưỡi: “Xa thế, tí lại quay ngược lại đây để học, mệt phờ ra học sao nổi”Em bĩu môi: “Chở người yêu mà than vãn vậy đó”“Thế em chở anh đi, cũng là chở người yêu mà”Em dỗi: “Hừ, anh muốn đi đâu thì đi, tôi chả quan tâm”…….……….những buổi chiều đạp xe lang thang SG, rồi ngồi tha thẩn bên bờ sông, những lúc nhìn đôi môi khẽ mấp máy hát, tôi chỉ ước rằng thời gian mãi dừng lại, để tôi mãi được bên em như lúc này...................................Page chính thức: https://www.facebook.com/NhungChieuMuaTình trạng: 1 ngày/2 chap, tùy hứng, có thể lâu hơn =.=…
"Kenma này, tôi tin em làm được thôi, em là bác sĩ giỏi nhất mà tôi từng biết mà"…
Thá»±c bình thÆ°á»ng —— ngụy quân Văn + không gian Văn. Nữ chủ được đến má»™t ngà n năm sau má»™t cái Dược SÆ° trà nhá»›, trở lại Ä‘á»u là dặm bắt đầu chÃnh mình tân sinh sống.…
Trong mắt người đời, Thất Công chúa Tây Thương gả đến Đại Thịnh xa xôi là vì nghị ước liên hôn củng cố liên minh giữa hai nước. Nhưng kỳ thực, chỉ có nàng mới biết, bản thân đã nhìn trúng phu quân tương lai từ rất nhiều năm về trước."Người gọi là Tam Hoàng tử, khi đó ta thấy thuận mắt liền gả!"Tam Hoàng tử Đại Thịnh cũng chưa từng nghĩ đến, Công chúa cao quý "nhà người ta" lại chịu gả cho một người không có tiền đồ như hắn. Huynh trưởng đã có chính thất, Thất Công chúa Tây Thương mới uỷ khuất bị đẩy sang phủ Tam Hoàng tử. Hắn vẫn luôn cho rằng thê tử lúc nào cũng ghét bỏ mình.…