Hồi ký GHA
GHA thanh xuân của tôi…
GHA thanh xuân của tôi…
Hồi ký Kim CươngQuyển hồi ký về chuyện đời, chuyện nghề của Nghệ sĩ Nhân Dân Kim Cương được bà và êkíp gồm các tác giả trẻ thực hiện, trong giai đoạn hoàn thiện. Nữ nghệ sĩ hy vọng sách kịp ra mắt vào đúng dịp sinh nhật của bà vào ngày 25/1 năm sau. Đây là món quà Kim Cương dành tặng khán giả, tri ân cuộc đời.Khoảng tám tháng qua, Kim Cương dành thời gian làm việc với nhóm tác giả gồm bốn cây bút trẻ - những người giúp bà thể hiện trên trang viết hồi ức về quãng đời gắn bó với nghệ thuật. Cuốn sách thuật lại gần hết những sự kiện lớn trong cuộc đời của kỳ nữ đi liền với sự phát triển của sân khấu kịch nói, cải lương Nam bộ. Trong đó, có những chương về kỷ niệm của bà với người mẹ nổi tiếng - Nghệ sĩ Nhân dân Bảy Nam, và cha - ông bầu Phước Cương, cùng nhiều thành viên bên nội, ngoại vốn đều gắn với chiếc nôi nghệ thuật trong nước. Nhiều hình ảnh tư liệu được chọn lọc đưa vào sách để phần minh họa thêm sống động.http://hoikykimcuong.blogspot.com/https://www.facebook.com/Hồi-ký-Kim-Cương-Sống-Cho-Người-Sống-Cho-Mình-252271261782833/…
- Cảm giác của bạn khi có một đứa con gái siêu nghịch ngợm và láo toét, đặc biệt khi nó còn chả sợ bố con thằng nào?Sawada Tsunayoshi ôm mặt bất lực: "Còn tệ hơn cả việc ngồi ký giấy tờ suốt đời"____CP : Sawada Venorica X NPLưu ý : Đây là tống mạn giới Tâm lý nữ chủ có chút không bình thường Warning : occCre bìa: -kikyou…
Ta muốn nhìn Osamu-chan mệt mỏi . Ở đây tui vã Dazai nên tui viết cho bõ thú tính…
Nhìn tiêu đề nhé :>…
uh huh…
nếu bạn nào thấy hay hãy cm nha …
Pov1 ngày nọ bạn bị cuốn vào bộ phim mà bạn yêu thích…
Hibari có một cái đuôi nhỏ dạo gần đây rất hay bám theo anh.Nhưng Hibari cũng chẳng ngại có đuôi nhỏ ấy đâu....DISCLAIMER: NHÂN VẬT KHÔNG THUỘC VỀ TÔI (TRỪ CÁC ORIGINAL CHARACTERS CỦA TÔI). CÁC NHÂN VẬT KHÁC THUỘC VỀ AMANO AKIRA.LƯU Ý: TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TRÊN WATTPAD VÀ FACEBOOK RIÊNG.…
Về một cái chết đã được định đoạt.…
(网王同人)当归,当是归期Tác giả: Thẩm dung cùng Yukimura Seiichi vẫn là hội nhớ tới ngày đó Takeyo.Tái nhợt vô lực ánh nắng đem của nàng biểu tình một chút một chút miêu tả đi ra, hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua Takeyo như vậy im lặng bộ dáng, bỗng nhiên trong lòng sinh ra một cỗ sợ hãi, hắn muốn rời đi.Sau đó hắn chợt nghe đến Takeyo thanh âm, nàng lạp dài quá thanh âm:"Hạnh...... Thôn...... Tinh...... Thị."Hắn xoay người sang chỗ khác, to như vậy cây anh đào trên đường, bọn họ trong lúc đó có mười thước cự cách.Lâu như vậy, ở lại Yukimura Seiichi trong lòng mặt , là cái kia mùa hè thịnh thế, thanh tú cô gái đứng ở Kikyo bụi hoa trung, sạch sẽ mặt, như tịnh thủy ngọc lưu ly con ngươi, hắn vừa nhấc đầu liền gặp được của nàng mỉm cười.Sạch sẽ tốt đẹp không có chịu quá gì thương tổn.Dùng sức nhớ rõ hết thảy về của nàng thời gian, mười dặm noãn dương phô mở ra, Kikyo hoa nở rộ.Sở hữu kiên trì, lâu dài chưa bao giờ tạm dừng tơ vương.Ngây ngô ngọt có thể nói ra khẩu tình cảm lưu luyến chung đem tịch diệt, không ngờ như thế kia phân tâm tình chôn dấu xuống mồ.Hắn cùng nàng, rốt cục lạc đường tại kia mê loạn khí trời mùa hè thịnh thế.Nội dung nhãn: Võng vương gần thủy ban công thanh mai trúc mã ngọt văn Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Yukimura Seiichi, Sanada Takeyo ┃ phối hợp diễn: Sanada Genichirou, Thanh Nguyệt, Rikkaidai này hắn vương tử nhóm ┃ cái khác: Mặt manh chứng cô gái, phúc hắc thiếu niên…
"Nhật ký giấc mơ xanh" Là hồi ký của nhân vật "Tôi" về cả một chặng đường mang tên thanh xuân. Xen lẫn giữa văn phong và thơ ca nên mỗi một câu chuyện ( là một trang) sẽ mang thông điệp khác biệt. Đây là tác phẩm đầu tay của tôi chắc không tránh khỏi vụng về mong được sự đón nhận của độc giả. Tái bút.-Tôi rất vui nếu các bạn để lại ý kiến cá nhân sau khi xem qua các tác phẩm, để kẻ khờ này có thể ngày càng ổn định hơn.♡_Eltime_…
what is love ?tình yêu là gì ?nó có tồn tại trên sự lừa đối không?…
Nó rất thích đi săn, và thích bắn tên hơn bắn súng. Nó thích thúc ngựa đi thật nhanh, nhanh như lúc nó cưỡi chổi bay trên sân Quittditch, rồi thả dây cương xuống và bắn những phát tên vào giữa đầu những con thú, ghim chúng xuống đất hoặc lên những thân cây.…
Lại qua một mùa phượng nở, ve kêu, tôi lại nhìn lại mình ngày cắp sách đến trường, vui vẻ, ngây thơ đến lạ, những giận dỗi vu vơ, những suy nghĩ trẻ con, những nụ cười tươi tắn, những giọt nước mắt chia ly, lời xin lỗi, lời hứa đừng quên nhau sao dễ dàng nói ra đến thế chẳng bù một chút so với lời cảm ơn. Năm tôi rạng ngời tuổi 17, 18 tôi quên mất lời cảm ơn.....…