12cs | Sun, Moon & Eclipse
vào chu kỳ ấy, chúng ta rồi sẽ gặp nhau 🌓…
vào chu kỳ ấy, chúng ta rồi sẽ gặp nhau 🌓…
Nội dung bí mật. Ai tò mò thì vô đọc liền cho nóng…
Thể loại : Gl, tình cảm, hài hước, song tính, 18 +CP : Hà x Linh [ Cú có gai chảnh chó sống bẩn tính mà ra vẻ hiền lãnh x gril vô tri mõ hỗn ngầm ] Tao coi mày là bạn, mà mày lại coi tao là vợ ???Biết thế đéo chơi với mày Hà à____🔥 Nữ song tính vừa có bé bướm và bé chim =)))Không thích đừng nói lời cay đắng, hãy nhẹ nhàng thoát ra…
Duy Việt căng thẳng không thôi, trái tim trong lồng ngực đập điên cuồng, hai vành tai nhuốm màu hồng nhạt khả nghi. Chàng trai dè dặt khẽ chạm vào ngón tay của cô gái bên cạnh. Hạnh Xuân cuống cuồng muốn thoát khỏi bàn tay kia."Yên nào!"Anh hạ giọng khẽ dỗ dành cô gái bên cạnh, đôi tay thô ráp rụt rè vân vê những ngón tay nhỏ nhắn. Cảm nhận được cử chỉ dịu dàng trước nay chưa từng có, Hạnh Xuân hốt hoảng nhìn về phía anh, nơi ngực trái truyền đến những tiếng thình thịch liên hồi. Hóa ra đây là thanh âm của sự rung động mà người ta vẫn thường nói...Thanh xuân tựa như pháo hoa đêm giao thừa, chỉ chờ đợi một khoảnh khắc rực rỡ ngắn ngủi, sau đó vụt tắt, biến mất trong màn đêm vô tận. Năm mười bảy tuổi, Duy Việt vẫn là một chàng thiếu niên ngang tàng và phách lối không ai bằng. Thế nhưng, chàng trai ấy lại lén lút đánh cắp bức ảnh thẻ của bạn cùng bàn rồi nhét kĩ vào cuốn truyện tranh yêu thích của mình.Mãi cho đến sau này, khi đứng trước cuồng quay tấp nập, hạnh phúc dường như là thứ xa xỉ. Bộn bề vô tình gột rửa những kiêu hãnh của tuổi trẻ. Tình yêu trở thành vết sẹo nơi đầu quả tim. Giấc mộng thuở thiếu thời mãi không chạm đến được.THANH ÂM NƠI NGỰC TRÁI VIẾT BỞI YÊN CHI ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD.COM. VUI LÒNG TÔN TRỌNG CHẤT XÁM CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER HOẶC SAO CHÉP Ý TƯỞNG DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Tác giả: Thức Thần ------------Trong mắt mọi người, Lê An Thi là một bánh bèo mong manh dễ vỡ, hay khóc thầm và có trái tim trăn trở những chuyện rất đỗi nên thơ. Còn cậu bạn bàn bên của Thi là Bùi Chí Nam - người luôn giữ vững hình tượng "con nhà người ta", hiền lành học giỏi, sở hữu nụ cười ấm áp như gió xuân tháng Ba.Mãi cho đến khi mọi người thấy An Thi quật một thằng đầu gấu to gấp hai nó ngã xuống đất và ai đó đột nhiên đào được đoạn phim Chí Nam khoác áo đại bàng, mặc quần "đôn chề", tay cầm chai sting đỏ ngồi trong tiệm net chửi thề. Hóa ra, Thi từng giành huy chương đồng nội dung đối kháng trong giải Vovinam học sinh phổ thông toàn quốc. Còn Nam là... con báo có tiếng ở khu làng đá ngày còn học cấp hai. ------------Couple: Trai báo hoàn lương x Bánh bèo giỏi võThể loại: Học đường, truyện teen, hề cốt (hoặc không).Mở đầu: 8.5.24Hoàn thành:…
#Tác phẩm: |Bnha| Tôi sẽ bảo vệ mọi người#Tác giả: _MamNgo_#Thể loại: fanfic, học đường, tình cảm, hài hước, siêu nhiên, Harem, NP,...#Ost: To my youth_Bolbbalgan4#Edit bìa: by me#Lưu ý: tất cả các nhân vật ngoại trừ Shiroiseki Sia không thuộc về tôi mà thuộc về Horikoshi Kohei#Prologue:"Chị hãy trở thành anh hùng mạnh mẽ và tuyệt vời nhé..."Tôi sẽ trở thành anh hùng.Anh hùng mà ai cũng yên lòng khi thấy cô ấy xuất hiện.Anh hùng phá bỏ định kiến xã hội, tìm lại công bằng cho người bị hại.Bởi cô ấy là...Biểu tượng của sự bảo vệ.#CHỈ ĐĂNG TRÊN WATTPAD!!…
Chúng ta thường quen với khái niệm thanh xuân là dang dở, tình đầu là dở dang. Tuy nhiên, mỗi con người là một số phận, mỗi con người là một cuộc sống, một tương lai khác nhau. Có những người đau khổ vì tình đầu, có những người trót dại trao yêu thương cho kẻ không xứng đáng. Nhưng cũng có những người có mối tình thanh xuân rất đẹp. Họ đã ở bên nhau từ khi còn khoác lên mình chiếc áo trắng của học sinh, cùng nhau trải qua những vui buồn, khó khăn, gian khổ trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất của đời người. Để rồi cùng nhau hoàn thiện bản thân và trưởng thành. Yêu thương không chỉ là cho đi, mà còn được nhận lại. Tình yêu đó giúp họ vững tin để tiến bước đến tương lai. Ai bảo tuổi học trò rất đơn giản chỉ việc ăn, ngủ rồi học? Ai bảo tuổi học trò chỉ cần cố gắng để đậu đại học? Ba năm cấp 3 là để ước mơ và phấn đấu cho cả tương lai. Không chỉ riêng việc học, con người có thể phấn đấu vì rất nhiều thứ khác. Phấn đấu vì bạn bè, vì tình yêu. Cùng nhau trải qua những giây phút của tuổi trẻ để vun đắp cho tình yêu vĩnh cửu sau này!…
ahihi đọc đi rồi biết :))Truyện ATSM nên thông cảm ạ :))Nếu thấy hay thì vote cho mình nhé :*THANK ALL =>Thể loại: shoujo, romance, HE, hoànSố chương:20Yêu phải đại ca???(SUBIN)…
Một lần tôi vô tình nói một lời, thế mà người ấy lại đặt lời nói thành mục tiêu. Tôi lắng nghe âm thanh trong trẻo, thanh vang, ấm ấp như chạm đến trái tim. Giọng hát của Chinh rất đặc biệt, một âm giọng không giống ai cả. Hoàng Chinh hát bằng cả trái tim của mình, mỗi lần cậu hát đều sẽ nhắm mắt để lắng nghe trái tim mình. Thế mà...****Bắt đầu viết ngày 30/4/2024…
Tác giả:Thịnh Hạ Đích Tiểu PhiếnVăn án:Sau khi xuyên vào cuốn tiểu thuyết cẩu huyết bán chạy "Xuyên thành bạch nguyệt quang của nam chính". Dung mạo của cô tựa như thiên tiên, khí chất thanh lãnh, gia thế hiển hách, xung quanh có vô số người ái mộ.Cô chỉ cần cao cao tại thượng cấp cho nam chính đang gặp khó khăn một ít ấm áp, chờ khi trở thành bạch nguyệt quang mà nam chinh yêu sâu đậm liền nhanh chóng dứt khoát chia tay. Từ đó thúc đẩy nam chính yêu nữ chính có khuôn mặt giống như cô.* * *Đang trong thời kì yêu đương cuồng nhiệt cô không hề do dự mà đưa ra lời "chia tay"Nam chính: "Vì cái gì?"- Tôi yêu người khác rồi.Lúc đầu, cô đều làm rất tốt, sau khi bị cô lấy đủ loại lý do tàn nhẫn "vứt bỏ" các nam chính đều vươn lên rất nhanh, tưởng rằng sẽ cùng định mệnh của đời mình-nữ chính có một hồi tình yêu ngọt ngào lãng mạn. Theo phương hướng phát triển thì đúng là như thế..Nhưng mà..Vì cái gì nam chính sau khi thành công đều.. Tất cả đều.. Hắc! Hóa?"Cầu anh đừng có quấn lấy tôi, chúng ta đã chia tay a, nữ chính của anh sắp chạy theo người khác rồi kìa, anh không vội, không sợ, không giận sao?"Nam chính cười ranh mãnh:"Không phải còn có em sao?"* * *".. Hu hu hu.. Tôi hận anh"Cô thật sự chỉ nghĩ làm một bạch nguyệt quang tươi mát thoát tục, nhu nhược động lòng người mà thôi, vì cái gì! Vì cái gì còn muốn quấn lấy cô. Có để cho cô hoàn thành tốt nhiệm vụ không?@Bảo lưu mọi quyền.…
"Cứ tưởng mọi chuyện sẽ chỉ dừng lại ở đó nhưng những ngày tiếp theo, hôm nào đến lớp, chúng tôi cũng thấy những món đồ khác nhau đặt bên cửa sổ chỗ tôi ngồi. Hôm kia thì là gói bimbim mua ở căn tin, hôm qua là thanh kẹo KitKat, còn nay lại là một hộp Pepero vị White cookie. Điểm chung của những món đồ này là chúng đều được gắn trên ấy tờ giấy note với nội dung là những câu thả thính sến đến rợn người mà thường thấy trên mạng như là "Tình yêu của tôi dành cho Thanh Trà giống như bánh kem này, thật ngọt ngào và đáng yêu, chúng khiến tôi chỉ muốn ăn mãi mãi thôi" hay "Thầy toán dạy anh 1 giờ bằng 60 phút, 1 phút bằng 60 giây. Nhưng Thanh Trà ơi, thầy chưa bao giờ nói với anh rằng 1 giây không có em lại bằng tới 100 năm. Anh nhớ em!", lại còn cả "My heart belongs to you from the moment I met you, Thanh Tra" nữa."----Ngày viết: 18/2/2024 Ngày đăng: 25/4/2024…
Tác phẩm: Nếu như cơn mưa không tạnh...Tác giả: ZestThể loại: Truyện ngắnThể loại: Tình cảm học đườngTình trạng: Hoàn thành (Ngày 21/8/2016)Nhân vật: Dương Du, Vũ Trung, Hoàng Linh, Kiều AnhLời nói đầu: Thêm một câu chuyện nữa, tôi lấy cảm hứng sáng tác từ những người bạn thân. Tôi dành tặng tác phẩm này cho Diên Vĩ.…
Đây là chuyện tình của 12 chòm sao nam!Đây là chuyện tình của 12 chòm sao nam!Đây là chuyện tình của 12 chòm sao nam!-> Chuyện quan trọng cần nhắc 3 lần…
* Truyện tranh *Tất cả mọi thứ đều giống nhau.Hoa hướng dương hay hoa hồng hoặc bồ công anh cũng đều chạy theo ánh mặt trời...và gió.Nhưng lại có một bông hoa lại đuổi theo thời gian,nhưng thời gian cũng không thể lụi tàn được nó... Truyện lọt top 10 truyện tranh hay nhất Trung Quốc, hay lắm =Đ…
"Em không thể hiểu được, anh rõ ràng có phải gu của em đâu? Thế sao em lại yêu anh nhỉ?"Ánh Dương rảnh rỗi sinh nông nổi, tự nhiên lại đi đặt một câu hỏi hết sức dở hơi cho anh.Bảo liền gấp quyển sách đang đọc lại, nghiêng đầu nhìn nó, ánh mắt thể hiện rõ sự cưng chiều. Anh nở một nụ cười tỏa nắng, nhẹ nhàng đáp lại:"Định mệnh đấy."Tim nó lại không kìm được mà đập loạn nhịp, đây là người thường hay là thiên sứ vậy?Des bìa: me…
Hải Đăng và Thảo Nguyên, từ những con người xa lạ trở thành bạn cùng bàn, và từ đó mở ra một chuyện tình đẹp, in một dấu ấn không thể phai mờ trong kí ức hai người về quãng thời thanh xuân tươi đẹp và bình yên. Thảo Nguyên tính cách hướng nội, nhạy cảm. Hải Đăng năng động, cởi mở, luôn hướng về phía người mình thích. Hai con người, hai tính cách dần hòa hợp vào nhau, hướng về nhau, cùng nhau cố gắng, cùng nhau nỗ lực.Đây là tác phẩm đầu tay của mình, bởi vậy sẽ không thể tránh khỏi những thiếu sót, rất mong sẽ nhận được những góp ý của mọi người. Mây Lam xin cảm ơn tất cả mọi người đã ghé qua ủng hộ "Khăn len và Guitar".…
chờ tình đến rồi hãy yêu!lần đầu gặp nhau dưới đại lộ ngày mưa, năm anh 19 tuổi lần cuối lúc nắng hạ định mệnh ấy, năm anh 30 tuổi..viết để thoả mãn đam mê còn dở dang! mong mọi người đọc và nhận xét nhẹ nhàng!các địa danh, địa điểm không có thật (mình bịa, hoặc lấy đại), lowercase, zô tri, txvt,..…
Gia đình tôi nhận nuôi một cậu nhóc 5 tuổi và thật sự thì tôi rất ghét nó....…
Đóa hồng xanh, món quà đặc biệt của cậu, rơi xuống thềm tuyết trắng mềm dịu, nằm ngoan trên cây đàn piano - nơi chôm giấu bao kỷ niệm ngọt ngào của chúng tôi từng vang lên. Hôm giáng sinh năm ấy, tôi nghĩ mình sẽ từ bỏ mối tình đã kéo dài bao năm, đặt lại tình cảm ấy lại trên cây đàn... nơi đóa hồng xanh đọng lại. Trong giữa đêm giá lạnh, tôi vương vấn quay lại nơi ấy. Quay lại, để nhìn một lần cuối, nhìn thấy cây đàn và đóa hồng... Và trong khoảnh khắc đó, cậu bỗng xuất hiện. Sau tất cả, chúng tôi tìm thấy nhau trong cái lạnh giá của đêm giáng sinh. Có lẽ, đóa hồng xanh ấy vẫn chưa thực sự rơi xuống nhưng cũng không chắc...…
Khang miết tay tôi, đầu khẽ cọ vào hõm cổ: "Khánh An chẳng quan tâm tới tao." Cảm giác nhồn nhột làm tôi giật mình, không kiềm được xoay đầu nhìn thẳng vào mắt Khang: "Tao đang bận, đợi tao tí." Dường như không mấy hài lòng với câu trả lời của tôi, hắn ta nhéo tay tôi, dùng đầu cọ cọ vào tay tôi để tìm kiếm sự chú ý. Tôi đành ôm mặt Khang, tìm kiếm câu trả lời mà tôi vẫn luôn thắc mắc: "Mày với cam có họ hàng gì với nhau không?"Khang khẽ dừng lại hành động của mình, cả người dựa vào người tôi, gương mặt như tượng tạc cách tôi chưa được 5cm. Khẽ cười, hắn ta thì thầm : "Có chứ, tao là ba của cam, còn An là mẹ." Dưới ánh nắng mặt trời, gương mặt của Khang càng thêm yêu nghiệt, tôi khẽ chẹp miệng: "Tao chịu." Được câu trả lời vừa ý, Khang cười ra tiếng gối đầu lên vai tôi.…