Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đôi lúc, thanh xuân chính là hết mình như thế, chính là không sợ trời không sợ đất, không đụng tường nam không quay đầu, thời trẻ. ta hết mình với đam mê, với chấp niệm, dẫu biết có những chấp niệm không thể bỏ, lại cứ mãi si mê, những dòng này viết tặng cậu- người tôi yêu thích, cũng coi như viết cho tôi - cho chính tuổi thanh xuân của tôi.Kỉ niệm này tôi nhớ mãi không quên, thật đó.Gặp cậu, là may mắn lớn nhất của tôi, cũng là hối tiếc duy nhất mà có lẽ sau này tôi vẫn mãi day dứt.…
Thật nực cười làm sao !Ngài ghét con sao.Sư phụ à! Người đã từng hứa bên cạnh con mà . Sao người lại muốn ở bên cạnh hắn ta.Ta ghen tị , ta hận . Con yêu ngài lắm . Nhưng sư phụ à ngài lại quan tâm hắn hơn con .Sư phụ ! Hôm nay con đã .... con đã trồng được một bông dạ hương . Ngài bận sao ? Con xin lỗi Con sẽ đi ngay ạ . Lại nữa lại nữa ta hân ngươi ciel , ta muốn giết ngươi .Vì ngươi , tất cả chỉ là vì ngươi sư phụ đã từng hứa sẽ bên ta mãi mãi . Ngươi là tại ngươi ta sẽ .... Hahaha... nực cười . Vì yêu mà hận ,vì si tình mà bị ghét.Đừng bỏ rơi con mà ,làm ơn làm ơn con xin người.Người thương con không ạ ! Vâng con sẽ mãi mãi yêu một mình người thôi .Ai nuốt lời thì sẽ bị 100 cây kim đâm .Người vừa đuổi con đi sao ! Không không con sẽ ở đây . Có giết có ghét con cũng sẽ ở bên người .Bản thân si tình vì người . Trái tim này trao cho người ,vậy mà người chỉ nói ra một câu tàn nhẫn .…
( đây là chuyện mình tự viết, chứ không phải của tác giả chu ngọc, lần đầu viết nên có gì không đúng, xin các bạn góp ý nhẹ)ở ngoài cô là một cô bồi bàn bình thường, ở trường cô là sinh viên xuất sắc, ở nhà cô là đại tiểu thư của Khúc gia- Khúc Anhhắn là truyền nhân của Tề gia, máu lạnh, ngông cuồng, nhưng lại không thoát khỏi một chữ tình…
một bộ truyện mình đang theo dỗi có tên nữ thần giáng thế tên khác True Beautyrất hay và dàn nhân vật khá cuốn có truyện tranh mình chỉ cover viết theo cách xuyên không trọng sinh theo một lối khác nên mong các bạn ủng hộ mình nhé…
Well, tôi chỉ mượn Wattpad để viết nhật kí thôi, ai hứng thú thì có thể vào xem, tôi hành văn rất lủng củng nên bạn có thể bực mình khi đọc đấy haha :)))…
Có người nói vợ hắn ở phương Đông, xinh đẹp ngút ngàn. Hắn ko mấy bận tâm, vì bên cạnh hắn có một bảo bối rất đáng yêu. Nhưng một ngày, bảo bối đó phản bội hắn, khiến hắn thân bại danh liệt. Lưu lạc đến phương Đông, mỗi núi một hổ, hắn tài ba hạ gục đám hổ đó, gặp ko biết bao khó khăn, nhưng phía sau luôn có cô ủng hộ. Hắn ko nhận ra, hết lần này đến lần khác tổn thương cô. Về sau đã ko còn cô bên cạnh...Hắn tìm cô. Tìm được rồi lại thấy xuất hiện bên cô một người mới. Hắn phải làm sao đây?Nam chính: Triệu Nhất Trình.Nữ chính: Thịnh Vĩnh Cơ.…
[ Chào mừng ký chủ đến với hệ thống 502!] " Mi là ai?" [ Ta là hệ thống toàn năng thưa ký chủ ] " Mi còn rất biết đùa.." Haha, chắc ta tin..Diệp An Nhiên hôm qua vừa mới đào hố cho các tiểu bảo bảo của mình. Sáng hôm nay tỉnh dậy phát hiện mình lại bị hố.. Ta là ai? Ta đang ở đâu?…
chẳng biết nữa,🙂 từ từ rồi tính típ- văn phong khá lủng củng - truyện được sinh ra với mục đích khá là ờm không biết nói sao nữa...haha- cho vui thôi, đừng vui quá - không cổ xúy cho bất kỳ hành động xúc phạm nào hết -…
"hôm đó là 1 đêm mưa buồn... không đêm không buồn mà do tâm trạng tôi. Tôi dành cả thanh xuân yêu anh, để rồi 1 ngày anh nói.. chúng ta kết thúc đi ư ? haha.. chuyện này đáng lẽ chẳng có gì để nói nếu như lúc đó anh không bảo... anh thích cô bạn thân của tôi... nực cười... quả là nực cười... cô bạn tôi xem là bạn thân lại đi giở trò sau lưng tôi? cô ép tôi vào đường cùng rồi khi anh ta xuất hiện lại làm như tôi hại cô... haha.. hay đó... diễn hay đó.tôi đã lên kế hoạch trả thù cả rồi.. chỉ chờ thời cơ đến.. nhưng ông trời lại hại tôi hay do tôi hại mình đây...vì đau buồn mà uống rượu cả đêm... sau khi uống hết thì thôi đi lại đi mua thêm mấy chai để rồi bị tai nạn xe mà chết...sao?? tôi chết ư?? không! tôi còn chưa trả thù mà.. tôi còn chưa có lại người yêu mới mà? mọi thứ không thể kết thúc thế này được. Tầm nhìn tôi mờ dần mờ dân rồi tắt hẳn đi.. tôi chết rồi?chờ đã... mọi thứ... chân thực quá... chẳng lẽ.. tôi còn sống sao?gương.. gương đâu rồi.. tôi đã lặng người đi khi thấy bóng dáng của 1 cô gái .. không là tôi?rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này??"----------------truyện do mình tự nghĩ ra và có vài phần mình xem từ những câu chuyện khác nên nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua:<
Một ngày đẹp trời, nắng đẹp!!!Đây là ngày thứ hai sau khi tôi , một hệ thống siu cu- cờ- te va phải vật chủ siu cấp lông . A~~~~ , Cuộc sống k có ý nghĩa gì nữa , ta manh thế lầy , ta xinh thế lầy , ta siu siu đáng yêu thế lầy, vật chủ lại chê nhan sắc bán cơm của ta, ta chết cho hắn vừa lòng . Đúng .... hừm .. ta về chủ điện cọ điện của hệ thống 3000 , nghe đâu điện này mang năng lượng iron gấp 300 lần dòng điện bình thường , hahaaaaaaa!!!Trời mưa, nhiều mây !!!!Đây là ngày thứ ba sau khi tôi , một hệ thống siu cu- cờ- te va phải vật chủ siu cấp lông . Tên 3000 kia thât ki bo , k cho ta cọ điện. Đã qua 15 phút vật chủ không dỗ dành ta , hừm.... hay là ... hahaaaaaaa , đúng chắc chắn là vậy . Vật chủ là đang ngại ngùng a~~~~~, chậc chậc ... tâm tình hôm nay tốt . Trên tổng đài không biết có ống kính mới nhập về không, lần này phải mua ống kính trinh thám nha. Lấy điểm tích của vật chủ , tạo điều kiện cho hắn xin lỗi ta, a hahaaaaaaa!! Ta đúng là hệ thống đáng yêu 3000 mà !!Ps: Là z á, mn có hiểu hơm, mọi thắc mắc, xin mời đọc truyện để biết nội dung tình tiết đẫm máu về một hệ thống va phải vật chủ , giúp vật chủ thu mua mần non của vũ trụ a~~~~ I love you 3000…
Tác giả : Hoài tên truyện : Thần thoại ma pháp vương Văn án : Rầm... rầm... Tiếng sấm vang trời, phong vân mãnh liệt, thiếu niên đứng trên đỉnh ngọn núi lớn" Còn sống "? haha... haha... Tiếng cười dần đứt quãng rồi nháy mắt tan biến. À thật ra là vấp cục đá té xuống sườn núi ấy mà. Lăn một vòng lớn rồi rơi xuống cái hồ dưới chân núi, bất tỉnh, ấy vậy mà không chết. (Cá mắm tác giả : sống dai dữ thần). Thiếu niên mở to đôi mắt, phủi đi một thân dính đầy bùn, nghi hoặc mà nhìn xung quanh. Mình còn sống? Đây là đâu Thiên Hoài thật không nhớ rõ chuyện gì đã diễn ra, chỉ mơ màng nhớ rằng mình đang đánh nhau? Nổ tung, sau đó rơi vào vết nứt không gian. Kèm theo hình ảnh của một thanh nhiên, đang che chắn phía trước cậu. Hắn? Là ai ? Tại sao ta lại không nhớ. Mà thôi đau đầu quá. không nhớ thì thôi vậy, còn sống là còn cơ hội để nhớ lại...Nói tóm lại đây là một câu chuyện kể về chàng thiếu niên vượt không gian đi đến một thế giới xa lạ, không ngừng nỗ lực để chinh phục sức mạnh, bước chân vào những cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn, lại không ngừng tìm về những mảnh vỡ của kí ức...Tiểu kịch trường:Thiên Hoài : khoan khoan cho ta xin năm phút ooc hình tượng: buông ta ra, chặt nát tay ngươi bây giờ, tên hỗn đản. (cá mắm tác giả : Nhìn là biết cậu ấy rất hiền rồi nhỉ? )Lý Quân :Bảo bối ơi ta sai rồi, hôn cái nữa thôi, hứa danh dự Hệ thống: Chủ nhân... chủ nhân...đừng đánh, đừng đánh, không được bạo lực gia đình. Lưu manh công x ngây thơ ( vô số tội) thụ Vai ch…
Chúng ta là bạn bè! Nhưng.. chấm dứt tại đây! Bước vào đây , sinh mạng của tôi là quan trọng nhất! Các cậu... chỉ là những con cờ trong tay tôi!"Lợi dụng tôi hay làm con cờ cho tôi ?".."Thành phố SCP , ta đến đó chơi đi!".."Ahaha! Màu đỏ thật tuyệt"Ủng hộ tớ nha!…
Chỉ vì lúc đọc qua thấy rất đáng yêu thôi, cũng rất giống với 2Jae mà mình tưởng tượng nữa haha. Nhớ lại Fly in Seoul, Jae bé khóc nghẹn ngào cả lên vì chấn thương của anh, vì anh đau nặng vậy mà vẫn cố đến concert nói câu cảm ơn là mắt lại cay xè mãi không thôi... Còn anh Jae lớn ấy, bản thân mình đau sẽ chẳng rơi lệ đâu, ấy thế nhưng lại có thể khóc vì nhìn em đau lòng... Idol vốn có biết bao giả tạo, nhưng nếu là diễn đến mức này chẳng phải cũng đã quá chuyên tâm?…
Khi tỉnh lại nàng đã ở Diêm La Điện, nàng không nhớ gì ngoại trừ tên mình - Bắc Thần Khinh Phong" Ngươi hãy đi theo ta, khi thu thập chấp niệm ở đủ 1000 vị diện ta sẽ trả tự do và cả ký ức cho ngươi" Diêm Vương nói, dừng lại 1 chút hắn lại nói " Đây là cơ hội chuộc lỗi cuối cùng của ngươi, ngươi không còn lựa chọn nào khác"Nàng mờ mịt gật đầu đồng ý. Điều nàng không ngờ là khi gặp nhiều loại người, thu thập càng nhiều chấp niệm thì những mảnh ký ức chắp vá của nàng lại xuất hiện không nhiều nhưng để nàng nhớ ra." Khinh Phong ta trước giờ đối với nàng là gì? Nàng chơi đùa chán rồi liền muốn bỏ rơi ta sao" Nam nhân thương tích đầy mình nhưng ánh mắt vẫn đầy cố chấp nhìn nữ nhân." Ta trước giờ chỉ coi ngươi như bằng hữu, là ngươi tự hiểu lầm vốn không thể trách ta" Nữ nhân lạnh nhạt nhìn nam nhân trước mặt" Hahaha thì ra là tự ta đa tình sao" Nam nhân cất tiếng cười chua chát đầy đau đớn và châm chọc " Không, không đúng. Nàng vốn yêu ta, là do hắn. Đúng vậy, chỉ cần ta giết hắn nàng liền trở lại bên ta" Nam nhân lẩm bẩm ánh mắt hằn lên tia điên cuồng." Người điên rồi. Nếu còn tiếp tục ngươi sẽ nhập ma đấy" Nữ nhân nhíu mày." Đúng ta điên rồi, vì nàng mà điên"***…
-Măm măm, món bánh cheesecake này ngon quá đi!! Vỏ bánh cùng phô mai xốp,ngọt lịm, phần chocolate đăng đắng, mứt siro chua chua vị dâu ... Thật không uổng công mình đến tận New York để thưởng thức :3 - Tư Hạ, đừng ăn nữa~ Mình vừa thất tình xong đó, cậu còn ăn được ak- Chính vì cậu thất tình nên mình mới dẫn cậu đi ăn đồ ngọt nè!! Nghiên Dương, cậu ăn đi, ngon lắm đó!!- Cậu chỉ biết ăn thôi. Vị giác của cậu tốt như vậy, cậu có biết tình yêu có vị gì không?- Hahaha, cậu nói nhảm gì vậy chứ!? Tình yêu làm gì có vị chứ....…