Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Khánh Huyền chưa bao giờ tin vào câu nói "ghét của nào trời trao của ấy" cho đến một đêm muộn của tháng mười một. Dưới làn sương mù dày đặc của thành phố, cậu ấy mang theo thứ ánh sáng chói lọi bước vào cuộc đời của cô và hãnh diện nói mình là vì sao cuối cùng của cô.…
Câu chuyện trên nói về một cô bé trung học hết sức bình thường nhưng lại muốn thử hết sức với công việc là một tiểu thuyết gia. Mọi người hãy cùng ủng hộ cho bộ truyện ngắn này nhé!…
Đường Manh đem nhất giấy hiệp ước đặt ở nam nhân trước mặt, trong ánh mắt hắn lóe bỡn cợt quang."Bao nuôi ta? Ta thật quý..."Đường Manh cắn răng một cái, "Ngươi yên tâm, tiền ta trở ra khởi!"JQ bắn ra bốn phía giọt bao dưỡng cùng phản bao dưỡng giọt chuyện xưa kéo ra mở màn!…
Thanh kiếm trong tay hắn mới một giây trước còn lóe lên màu của máu, đến lúc tôi cảm nhận được một thứ sắc nhọn xuyên qua cả lưng tôi, nó chưa đầy 1 giây. Gương mặt mới đó còn cách xa tôi cả trăm mét, giờ mũi hắn đang chạm vào mũi tôi, cũng đôi mắt màu xanh trời ấy, nhưng giờ nó lạnh băng.…
(Nghe bài Ái phi thì cảm hứng trào dâng, văn phong nghiệp dư nên mọi người thông cảm, tệ quá thì click back nhé, cuối cùng vẫn là lời cảm ơn mọi người)Khi tình yêu đã nhuốm màu dối gạtLiệu hạnh phúc có còn vẹn nguyên?Bên trong cánh cửa gỗ son đào, vị phi tử vinh sủng một thời mím chặt đôi môi run rẩy mà tạ ơn. Hình như ánh mắt nàng ngập ngụa hơi nước, và trong thứ ánh sáng đang bị nhoè đi kia, nàng nhìn thấy hình ảnh mình của mười mấy năm trước đang ôm đàn gảy vũ khúc, có chàng lang quân cầm sáo buông lời thề.Xưa rồi, xa quá rồi, vị phi tử đó cười mỉa mai dốc trọn chén rượu độc. Chỉ trong tích tắc thôi, cảm giác tắc nghẹn nơi cổ họng khiến nàng nặng nhọc buông hơi thở, rồi cứ thế chết đi trong ký ức năm xưa....Tạ chén rượu độc, một mối tìnhHôn xưa phai dấu màu nhân sinhLòng chàng chẳng thấu điều xưa cũƯớc hẹn cũng tan sau thái bình ....Ngày ấy hứa hẹn chính là chàngNăm này thay đổi cũng vì thiếpChỉ trách màu tình sau ánh nếnLấp loé nơi xa một bóng hồng…
Tô Kỳ quay đầu lại nhìn ngôi biệt,cười khổ,tất cả đã qua,chỉ còn trong quá khứ thôi,khẽ thở dài,nước mắt cậu trào ra.Cậu và hắn-Địch Phong gặp nhau lần đầu ở bar đồng tính.Lúc ấy,cậu là nhân viên hắn là khách hàg,sau hắn bao nuôi cậu,cậu và hắn sống như đôi tình nhân trẻ vui vẻ sống qua ngày,hắn săn sóc ôn nhu sủng nịnh cậu.Cứ thế,cậu mê muội suốt 1 năm,1 năm qua nói dài không dài,nói ngắn không ngắn,nhưng đủ để cậu yêu hắn,mê luyến không nỡ rời xa hắn,cứ tự lừa mình dối người với hắn cậu là ngoại lệ,sẽ sống bình bình an an chăm sóc hắn hết đời,nhưng cậu hiểu và cũng ghi nhớ hắn sẽ không vì cậu mà tạo ra ngoại lệ,cậu sẽ như bao người tình khác của hắn,hết hứng thú thì bỏ.Cúi đầu che đi những giọt nước mắt,bước thật nhanh rời khỏi ngôi nhà có người mà cả đời cậu cũng không quên được này. Trên cửa sổ lầu 3,trong căn biệt thự xinh đẹp,bóng dáng tinh tế,đôi mắt phượng theo dõi từng cử chỉ của cậu,cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt mới thôi,đôi mắt xinh đẹp loé lên sự kiên định,quyết tâm,giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng vang lên:-Tiểu Kỳ,ngoan,đợi anh 1 thời gian,nhanh thôi,giải quyết song chuyện gai tộc anh sẽ tìm em._____Cạch.......Cánh cửa màu trắng mở ra,theo đó là bụi bay mù mịt,cậu nhíu mày,ho khan,tim đau nhói,nhanh tay lấy thuốc và nước trong balo uống vào.Chờ cơn đau dịu đi,cậu bắt tay vào dọn phòng,đã lâu không người ở bụi bặm bao phủ khắp phòng,trong góc tường là nấm mốc,may lúc đi đã phủ vải che đồ dùng không hư hại nhiều.Đến gần tối ,căn phòng mới coi như tạm ổn,đi…
- "Tôi, coi trọng anh rồi!"Đơn giản mà thô bạo.Trì Tinh nhìn người đàn ông trước mắt, con ngươi lóe lên một tia sáng.Yêu nghiệt a!!!!Quá là mẹ nó đẹp mắt rồi!!![...]Dư Trạch khẽ kéo khóe miệng lên, con ngươi hơi dao động. Hai tay giữ chặt tay của người đối diện, cánh môi khẽ mấp máy. - "Trì Tinh?"…
Mùa Hè nơi bắt đầu tình yêu, ta đơn giản là những con người muốn nếm trải chút vị ngọt ngào, trong màn đêm tối, nơi vì sao đang lấp loé khắp trời, Tình yêu thật xa xỉ, nhưng lại rất gần bên ta, nó không có định nghĩa. Nó cho ta cảm giác vui mừng, hân hoan....Và cả 2 đều muốn có nó.…
thanh xuân năm ấy; tôi và bff t9i đều thích một chàng trai. tôi giữ tất cả trong lòng? tình cãm đem chôn sâu dưới đáy lòng, ngày ngày đem sữa bánh cho cậu ấy, và tác hợp cậu ấy với Tiểu Hy. tóm lại thanh xuân năm ấy,tôi đã giúp một cô gái tõ tình..…
Vốn là bạn từ bé , cái lời hứa đó chỉ là lời hứa trẻ con nhưng tại sao ? 1 người cùng hứa với 4 người ..... rồi chuyện tình này sẽ đi về đâu , cuối cùng ai sẽ thành đôi , hay là cả 5 người đều sống hạnh phúc ..... Nói trước đây là Ngôn Tình chứ không phải Đam Mỹ nha…
Khi bạn quá rảnh rỗi không có việc gì làm, thế là viết ra cái của nợ này :)))))P/s: Các thím vào phần "Bắt buộc phải đọc" muôn thuở của tui để biết thêm chi tiết :)))))…
'' Bọn họ là những người được coi như 1 con QUÁI VẬT trên chiến trường '' '' Bọn họ là 3 người với các kĩ năng SÁT THỦ bẩm sinh '''' Cách giết người dã man ..... gương mặt không cảm xúc ....''…
Một khi xuyên qua, nàng thành Thiên Vận quốc dân chúng trong miệng, không có việc gì, ăn chơi đàng điếm Quan Ngữ Diêu - quan gia đại tiểu thư. Thế nhưng lại có sáu vị tướng công?"Đại phu quân, đêm nay là lần đầu, nên ngươi thị tẩm " Quan Ngữ Diêu một bộ cợt nhả cười dâm đãng ."Úc, hảo, ta ngủ trên giường ngươi ngả ra đất nghỉ, ta đều giúp ngươi chuẩn bị tốt , ngươi xem kia" nam tử phong hoa tuyệt đại cười chỉ vào bàn dưới, uống thiết Quan Âm."Phu quân, ta đạn thủ khúc cho ngươi nghe đi." Quan Ngữ Diêu thủ chậm rãi thân hướng kia đem tuyệt thế hảo cầm, đang muốn chạm đến khi."Ngươi dám bính của ta cầm, ta buông tha tay ngươi" nam tử cầm một quyển sách, từ từ mở miệng ."Quan nhân, ta thân thể có bệnh nhẹ, ngươi có thể giúp ta nhìn xem sao" Quan Ngữ Diêu nhẹ nhàng dắt mỗ nam góc áo, đáng thương hề hề nói xong."Xác định sao" mỗ nam hừ lạnh một tiếng, theo phía sau xuất ra một khối bố, nhẹ nhàng vung, mấy trăm ngân châm, lòe lòe sáng lên....Phần đông phu quân, thả xem nàng như thế nào một đám thu thập!…