Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Trong một nhiệm vụ đã đẩy sinh mệnh Lucy vào ranh giới sinh tử. Tồn tại dạng vô định giữa linh hồn và thể xác, nhìn thấy bạn bè gia đình đấu tranh cho sự sống của cô. Nhưng khi nhìn thấy một phần sự thật cô muốn tránh né rất lâu, cô lại muốn tất cả nhanh chóng kết thúc. Nhưng liệu thứ cô thấy là tất cả?? cô có can đảm quay lại với người mình yêu? natsu sẽ ra sao khi cô biến mất?…
Truyện tuy là cover nhưng t kết hợp cả edit nữa. với cả gần như sửa lại toàn bộ :))) nên lâu lắm. nhất là đoạn H. ở truyện gốc không có đâu :)) Tôi tự viết đó. Mong các bạn đón nhận và kiên nhẫn chờ nhé. Chứ bình thường tui đi làm cái là tui bận lắm.…
Truyện xoay quanh cuộc phiêu lưu của Jane, cuộc hành trình phiêu lưu khắp thế giới để viết nên câu chuyện về cuộc đời mình.(Tôi lần đầu viết về Hololive, vậy nên sẽ có sai sót, rất mong được mọi người góp ý, fic này được lấy ý tưởng từ Jojo Bizzare Adventure)…
Câu chuyện về một người sắp chết."Dẫm đạp lên anh và tiến về phía trước." Cho dù sau này em không có anh._______________Ủng hộ page: "Ai cho Mizuki xinh đẹp vậy?"…
Đình Hạ An và gia đình được cấp phép đến thế giới hoàn hảo nhất hành tinh - Thành phố Hoa Ngạn. Ở trường mới, Hạ An gặp được Trần Hoàng tên thật là Tôn Đăng, một thiếu gia của chính trị gia nổi tiếng Tôn Lai Mạnh! Mối quan hệ của hai người dần tiến triển cho đến khi họ phát hiện ra một lỗ hổng của thành phố có thể đe dọa đến mọi người. Liệu chuyện gì có thể xảy ra tiếp theo?…
Cô bé loài người được cha đưa sang nhà sakamaki để hiến thân cho ma cà rồng,liệu tình yêu,sự sống,cái chết sẽ đến với cô bé,mời các bạn đón đọc,theo dõi và comment cho mik biết nha…
Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, HEVăn án "Lan Vy! Em đứng lại đó cho tôi" - Văn Nguyên dường như hét lên trong màn mưa nhưng bóng dáng cô gái mảnh mai vẫn không dừng lại. Vừa đi cô vừa thì thầm như vừa đáp lại lời nói của chàng trai kia và cũng như tự nói với chính mình " Dừng lại thôi! Chúng ta không hợp" Bóng dáng nhỏ nhắn vừa khuất đi trong màn mưa, Văn Nguyên đứng bật dậy đuổi theo nhưng không còn nhìn thấy cô ấy đâu nữa. Cô vẫn cúi đầu và bước chân như đang chạy nhanh hơn chợt ánh sáng đèn ô tô loé lên tiếng phanh xe kéo dài cô nằm dài trên mặt đất mặc cho cơn mưa đang trút xuống người mình. Cô thấy lạnh, rất lạnh, cô thấy máu của mình đang chảy dài trên đường và tiếng người bàn tán: "Kiểu này chắc chết rồi", " Nhanh! Gọi cứu thương đi", " Cô gái này xinh quá nhưng thật tiếc",.....Cô không còn nghe thấy gì nữa cô cảm giác mình đang lơ lửng trong gió và chợt có ánh sáng mở ra hút cô vào bên trong.Đánh thức cô là tiếng của mẹ đang gọi: "Lan Vy, 6h rồi con dậy đi học đi", cô trợn tròn hai mắt nhìn khắp một lượt bên trong phòng một cảm xúc khó tả ùa về nước mắt lăn dài trên má cô thầm nghĩ "Không lẽ mình sống lại hay đang ở thiên đường đây" Chạy thật nhanh đến bên bàn học xem lại lịch là ngày 10/01/2013 cô xoa xoa hai mắt để nhìn rõ hơn cô thì thầm: "Lần này, mình phải vẽ lại ước mơ của chính mình"…
Nếu tui nhớ k nhầm thì cái truyện này có kết thúc rất... 3 chấm '___'Ảm đạm Tác giả: tiểu mật 荋 Lời dẫn Loan loan đích Nguyệt nhi bắt tại bầu trời, sao không biết đi chỗ nào lười nhác, có vẻ bóng đêm dũ phát đích trầm. Nguyệt nhi đích ảnh ngược dẫn ở giang mặt, giang mặt thực bình tĩnh, chỉ có ngẫu nhiên đích một trận gió nhẹ phất quá nổi lên nhiều điểm gợn sóng. Giang bạn, một phụ nhân ôm ấp tiểu hài tử lập vu một bên. Bên tai, tiếng giết từng trận, một trận nhanh quá một trận, càng lúc càng gần. Tã lót trung đích tiểu hài tử tựa hồ hiểu được phát sinh đích biến cố, bất an đích đá chân, ở phụ nhân trong lòng,ngực nhăn nhó . Phụ nhân nhìn thấy truy binh càng ngày càng gần, nhẹ nhàng đích cúi đầu hôn con, sắc mặt lộ vẻ sầu thảm lại dứt khoát đích đem đứa nhỏ đặt ở mặt hồ đích tấm ván gỗ thượng nhẹ nhàng đích đẩy đi ra ngoài. "Đứa nhỏ, ngươi đã đang ở đế vương gia, cấp không được ngươi bình an, cũng không nhẫn cho ngươi khuất nhục, mạng của ngươi liền giao cho trời xanh an bài đi." Tấm ván gỗ theo thủy chậm rãi đích hoạt khai, phụ nhân lẳng lặng đích nhìn thấy, sớm doanh mãn đích nước mắt ở cũng nhịn không được đích chảy xuống, sáng tỏ đích dưới ánh trăng, phụ nhân thổi thủy khả phá đích da thịt thượng lóe trong suốt sáng đích nước mắt nhân. Nước mắt nhân theo hai má vẫn đi xuống thảng, thảng tiến trong lòng. Tấm ván gỗ, dần dần đi xa, không có vào ở chỗ sâu trong.…
Tác giả: Tả sắc thanh đồng [ văn án ]Của nàng thanh âm sáng lạn cười run rẩy hết cả người, không hề cố kỵ nói xong làm cho người ta mặt cơ hồ yếu bốc cháy lên lời ngon tiếng ngọt, mặt trời chói chan bàn chói mắt màu vàng tóc dài ở trong đêm tối lòe lòe tỏa sáng, thậm chí so qua đỉnh đầu so với sao còn muốn chói mắt thủy tinh đèn treo quang mang. Nhưng là của nàng ánh mắt lạnh như băng như ẩn sâu địa hạ ngàn năm không thấy quang hàn đàm, băng màu lam hai tròng mắt phóng ra là lãnh liệt khỏa sương, sương mù dày đặc tối lạnh như băng sắc bén mũi kiếm, ánh mắt sở đến chỗ, một mảnh bụi bụi.Hắn có tối anh tuấn túi da, mê hoặc lòng người, ngoạn qua tay đoạn, mang theo tối hoàn mỹ mỉm cười cường thủ hào đoạt một ít muốn . Hắn có mãnh liệt giữ lấy dục, nàng là chỉ thuộc loại chính mình , trong mắt trong lòng linh hồn bên trong đều chỉ có chính mình một cái mới là hắn muốn . Hắn dùng bạo ngược thủ đoạn lưu trữ nàng tại bên người, tàn khốc ôn nhu, thị huyết bá đạo, đem chính mình muốn hết thảy đều gia tăng ở thân thể của nàng thượng.Bọn họ gặp, chính là một hồi kiếp nạn, giống như hai lạp hạt bất quy tắc va chạm, ai cũng đoán trước không đến kết quả!Bị ác ma nuôi lớn cô gái, Hunter cùng con mồi giác trục. Đến cuối cùng, đến tột cùng là ai tiến vào ai cạm bẫy?Tiểu thuyết thuộc loại: Động mạn đồng nghiệp…
Cho nên nói, làm người thật sự không thể rất có chính nghĩa!Nàng bất quá là ra tay giáo huấn cái không gia giáo tiểu nam hài, Kết quả liền theo mậu dịch công ty phúc lợi hảo, tiền lương tốt hành chính tiểu chủ quản, Biến thành không có tương lai không việc làm......Cái kia soái lòe lòe tỏa sáng, nhường trong lòng nàng nai con loạn chàng ác bá hại nàng đã đánh mất công tác, Còn dùng ngân đạn thế công bức nàng lúc hắn gia tiểu ác ma bảo mẫu!Phải biết rằng, gia đình không ấm áp là đồi bại bắt đầu, Nàng không xem qua giống hắn lạnh như thế khốc nam nhân, mọi việc chỉ cầu ích lợi không cần cảm tình, Tuy rằng bởi vì nàng một câu nói, cải biến hắn hướng đến không dễ dàng dao động quyết định, Tuy rằng nấu ăn khuya cho hắn ăn khi, ngoài ý muốn phát hiện hắn cũng không có tưởng tượng trung nan ở chung, Tuy rằng nàng bị thương khi, hắn thân nặc quan tâm nhưng lại nhường nàng cảm thấy hắn tựa hồ là ôn nhu, Nhưng nàng chính là không quen nhìn hắn giáo huấn bản thân đệ đệ giống đối phó kẻ thù giống nhau, Cho nên nàng quyết định mang hắn đệ rời nhà trốn đi, Liền tính hắn lại soái, lại có tiền, tạm biệt hôn môi, nàng cũng sẽ không thể lưu luyến......…
kiếp trước cô chỉ là nhân viên văn phòng bình thường. Ngày ấy, trước khi cô biến mất khỏi thế gian, dòng chảy thời gian, mọi hành động của mọi người đều vô cùng bình thường. Cô thậm chí không nhớ mình đã chết như nào, cô chỉ biết rằng nó rất thoải mái.....Tỉnh dậy, cô không biết mình đã chết, cô chỉ biết mình đang di chuyển đi đâu đó... Cô cảm thấy mệt mỏi, cô cứ thế bị đưa đi.Lần thứ hai, cô nghe thấy nhiều tiếng vui mừng, tiếng khóc lớn, tiếng pháo nổ ngập trời. Mọi thứ thật ồn ào...lần thứ ba, cô thấy vẻ mặt tò mò của một bé con nhìn về phía cô. Cô không biết mình đang ở đâu, cô chỉ biết có lẽ mình đã chết.lần thứ tư, Con bé nhỏ đã lớn hơn, nó luôn hướng phía cô bập bẹ vì nó mà những người mặc bộ quần áo lòe loẹt luôn chú ý cô.Lần này cô biết mình thật sự là gì, một cái gương xa hoa ở đất nước xa lạ. Thứ duy nhất cô luôn có thể nhìn thấy luôn là một hình ảnh quen thuộc của nhóc con dần lớn.-Chị là ai?Cô nhìn bé, chạm nhẹ mặt kính có hình ảnh nhỏ.-Chị cũng không biết.…
Tấn giang 2015-07-22 phiên ngoại xong xuôiVăn án:Mạc danh kỳ diệu bắt cóc, nhượng sinh hoạt nguyên bản bình thản hạ thư dao xông vào bản thân vợ liễu an nhã bất vì nàng biết một ... khác lạ mặt sống trung đi.Hỗn huyết tang thương nam trần viêm bân tại nàng trước mặt biểu diễn một hồi lấy của nàng mệnh làm tiền đặt cược bom bắt cóc tập kích, mà bị bản thân vợ an toàn mang về đại bản doanh hạ thư dao, đột nhiên phát hiện ——Cùng bản thân cùng nhau sinh sống chừng hơn mười... nhiều năm vợ, bản thân đối nàng tựa hồ đã rõ như lòng bàn tay, mà nay nhưng hình như đối nàng hoàn toàn không biết gì cả.Thái dương, mỗi ngày đô hội tiêu thất tại đường chân trời, chỉ là mùa bất đồng, biến hóa thời gian. Ráng đỏ tại xa vời mang tất cả ra một bên gần như tuyệt vọng bàn kính dâng quang mang, cái loại này duy mỹ tại quang cùng ảnh trọng điệp cùng chia lìa trung, đạm nhưng thanh cùng sắc. Dư huy, lược mì chín chần nước lạnh, tiêu thất không gặp, chỉ còn lại có màu xanh da trời sắc nhốt tại bầu trời đêm mặt trái.Xích hồng sắc ánh chiều tà loang lổ khuynh chiếu vào đại lâu gian, cái loại này nồng hậu màu sắc hào không ngại tại u ám mà âm trầm đại lâu gian toát ra, ti bàn võng vũ tà tà mà xẹt qua phản xạ băng lãnh sáng bóng kim chúc dàn giáo, bị độ thượng chợt lóe rồi biến mất lượng lệ, như lướt qua, thoáng qua tức thì.Mà trên thực tế, mặt trời chiều đi được rất chậm rất chậm, kéo thật dài bước đi, như là vị vừa đi vừa ngủ gật lão niên nhân, khàn khàn trong ánh mắt còn có quang, ngươi nhưng cái gì cũng khán khô…
MỞ ĐẦUTôi là một con bé ngang tàng không giống nữ sinh.Từ nhỏ đã thích lăn lê bùn đất, không thích chơi búp bê mặc váy mà thích mặc quần jean chơi bóng rổ.Tuy tôi có một gương mặt trẻ con rất bình thường nhưng sâu trong nội tâm lại là một nữ sinh yểu điệu tới chính mình cũng không ngờ.Với kiểu người như tôi, yêu đương dường như là một chuyện của một quốc gia khác.Chưa từng nghĩ rằng nó sẽ xảy ra trên chính mình.Trên đường cái ô tô như nước như nước chảy, giống như một dải ngân hà không những lóe sáng, tách biệt ra khỏi xã hội loài người.Tôi đứng trong trạm xe, giống như mọi người, lẳng lặng chờ đợi vận mệnh của mình. Khi xe bus chậm rãi tới gần, dừng lại, lên xe, lau ghế, ngồi xuống.Số phận là bộ bài đã nháo sẵn, bất kể chúng ta có bằng lòng hay không, nó vẫn sẽ trút xuống một quân lại một quân. Bạn đã biết phương hướng nó trút xuống nhưng vĩnh viễn cũng không kịp ngăn cản, thậm chí ngay cả quân bài là gì cũng không còn nhìn rõ, chỉ còn là một đống lộn xộn.Ngoài cửa sổ, mưa nhỏ bắt đầu rơi xuống, hạt mưa đập vào cửa kính ngăn cản đôi mắt và đôi tai, giống như rơi vào lòng người, tạo thành một vòng xoáy phức tạp.Tôi nhìn quang cảnh thành thị ngoài cửa sổ, giao thông hỗn loạn.Thế giới, hình như trước giờ đều như vậy, đơn điệu, chán nản, nhưng cũng uể oải đủ làm người ta yên tâm.Thế nhưng, thì ra,Càng là chuyện khó tin càng dễ dàng xảy ra.Có thể là ngay lúc này, ngay nơi nay, ngay giây phút này —-Vì vậy, từ lần bắt xe bus công cộng về nhà này, đã bắt đầu……
1) Disclaimer (lời nhắc): - Gần như tất cả các nhân vật trong tác phẩm không thuộc sở hữu của tác giả. - Tác phẩm được viết không nhằm mục đích vì lợi nhuận. 2) Summary (Giới thiệu): Nói cho ngắn gọn, đây là tác phẩm Fanfiction thứ hai của mình. 3) Rating (Độ tuổi đọc): Trên mười ba tuổi. 4) Category (Thể loại truyện): Fanfiction (Tác phẩm / Nhân vật gốc chính: các nhân vật thuộc bản quyền sáng tác của DC Comics, CW Entertainment và các bên liên quan) 5) Status (Tình trạng truyện): Chưa hoàn thành. 6) Note: Mình ấn tượng với một Series truyền hình về siêu anh hùng của DC Comics do CW Entertainment sản xuất và phát hành nên mới viết ra Fanfiction này. Do mình không coi thường xuyên và cũng không tìm chuyên sâu, nên một số chi tiết hay nhân vật sẽ chẳng liên quan gì đến cốt truyện phiên bản gốc cả. Những ai đã biết rồi khi đọc Fic mình mong các bạn thông cảm. Đây là tác phẩm mình ra mắt sau khi nghỉ ngơi một thời gian dài để giải quyết các vấn đề cá nhân. Mình cảm ơn tất cả những ai đã ủng hộ mình trong thời gian qua và mong các bạn tiếp tục ủng hộ mình qua tác phẩm này. Mong các bạn sẽ nhận xét sau khi đọc xong mỗi chương. 7) Ảnh bìa tác phẩm là sản phẩm của cayloe.8) Ngày xuất bản: 24/09/2017.…
Một ngày đầy nắng, ở sân bay mọi người trong gia đình, bạn bè đang cùng nhau tiễn anh sang Mĩ không khí rất vui vẻ không có gì là chia xa và mọi người biết tương lai tươi đẹp đang đợi anh phía trước. Nhưng có hai trái tim lại không xa nhau, cô chỉ đứng im mà chả nói gì khuôn mặt chỉ mặn ra một nụ cười.... Một tay anh kéo cô ra khỏi đám đông.-"Không có gì muốn nói với tui à?"-"Mọi người nói hết rồi còn gì..."-"Nhưng quan trọng nhất vẫn là bà thôi."-"Vậy lên đường bình an nha."Trong lòng hai người đều hiểu rõ, hai người còn quá trẻ chỉ có một trái tim chân thành cho nhau nhưng tương lai phía trước còn đang đợi họ.-"Đợi một chút."-"Hả..?"-"Đợi tui một chút thôi,được chứ?"_anh rất mong đợi câu trả lời từ cô gái nhỏ trước mặt._"..tui không có nhiều kiên nhẫn đâu, ông liệu mà nhanh lên."Hai trái tim hiểu rõ nhau bổng lóe lên một tia vui vẻ:-"Hẹn nhau vào một ngày nắng, mình lại gặp nhau."Chúng ta ở tương lai liệu có nhau...-------------------------Hẹn nhau vào một ngày nắng là tác phẩm đầu tay của tác giả mong mọi người đón nhận, mọi lời góp ý hay thắc mắc mọi người có thể để lại đây ad sẽ cố gắng đón nhận và tiếp thu.Xin cảm ơn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Nguồn: https://www.facebook.com/quamannayhoichuaLựa chọn trở về quê và làm một giáo viên ở một thị trấn nhỏ xa xôi khi chỉ mới vừa tốt nghiệp, 5 năm trôi qua, tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ cứ vậy mà lặng lẽ, không háo hức, không mong cầu, bình dị sống qua ngày.Nhưng mọi thứ dường như đã thay đổi, lệch dần khỏi quỹ đạo vốn dĩ đang có, ấy là kể từ lúc tôi gặp được Thẩm Triều Lam."Đào Đào, em nghĩ trên đời này có kỳ tích hay không?" "Đào Đào, có lẽ em không tin, bầu trời của Thẩm Triều Lam anh trước giờ chỉ nhuốm một màu xám ngắt, chỉ khi có em mới lóe lên một chút sắc hồng"Thẩm Triều Lam không hề biết rằng, việc mà Thư Đào thích nhất chính là ngồi cạnh bên anh trong phòng vẽ, chăm chú nhìn anh từng chút từng chút họa nên một nhánh đào lam tặng cô."Thẩm Triều Lam, trên đời này vốn không nhiều kỳ tích, nhưng gặp được anh, chắc chắn là điều tuyệt vời nhất mà cuộc đời này ban tặng cho em"| Thẩm Triều Lam ft Thư Đào • Hoạ sĩ ft Giáo viên |..........Độ dài : 70 chươngMotif: Chữa lành, sưởi ấmLịch update dự kiến: 03 chương/ tuần (các ngày thứ 2,4,6), có thể ít đi hoặc nhiều hơn tùy vào tâm trạng =)))Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!!!…
Vu Khanh Khanh dành 3 năm cấp 3 theo đuổi học bá của trường Lâm Thành An . Ngày ngày kiên trì mặc kệ mọi người đều nói cô mặt dày , không biết xấu hổ vẫn đều đặn mang hộp cơm mình tự làm mang đến cho anh , nhưng đáp lại chỉ luôn luôn có một câu :- Nhà tôi không thiếu cơm , không cần thiết ngày nào cũng mang đến.Thái độ người ta đã tỏ rõ ràng , ghét cô rõ ràng , thấy phiền rõ ràng... Vu Khanh Khanh lần đầu thất bại trong chuyện tình cảm .Sau đó 4 năm đại học cũng nhanh chóng qua đi , Lâm Thành An - mối tình đầu thời cao trung cũng nhanh chóng bị xoá mờ . Đường tình duyên của Vu Khanh Khanh lần nữa lại đến. Cô thích vị tổng giám đốc cao cao tại thượng của công ty mình . Dùng 5 năm ở bên cạnh anh trở thành cánh tay phải đắc lực giúp anh xử lý mọi chuyện . Những tưởng mưa dầm thấm lâu nhưng đổi lại chỉ là một tin sét đánh " Ngày mai anh sẽ kết hôn" Vu Khanh Khanh đứng thờ người ra giữa đường , nhìn lại 3 năm theo đuổi Lâm Thành An , 5 năm theo đuổi Hoắc Uy Vũ , hiện giờ đã 27 tuổi , người người nhà nhà , bạn bè bằng tuổi đã sinh mấy đứa , còn bản thân mình thì...Cô không biết sai từ đâu , đã sai vì điều gì mà hết lần này đến lần khác , cô đều thất bại . Hồi nhỏ cô đã từng mơ ước lớn lên sẽ giống như ba mẹ , có một mối tình thật đẹp , giống như mẹ mỗi lần kỉ niệm ngày cưới đều được thổi những chiếc nến hình con số "1314" - nó đại diện cho câu 1 đời 1 kiếp .Nước mặt từ từ rơi xuống , lăn dài trên gò má Vu Khanh Khanh , bỗng từ đâu , ánh sáng loé mắt hắt vào mặt cô , tiếng còi xe vừa vang lên thì c…