UNFAIR RACISM INSULTS AT MISS UNIVERSE IN THE TRUMP ERA
…
Ném đá thì ném nhẹ thôi không toi khóc á :)…
Hello Charlotte Charlotte Wiltshire ...Dưới góc nhìn của Anri Warhol…
33 người nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời <3 CẤM MANG LÊN CHO QUÂN TRIỀU ĐÌNH.…
-30/7/2023-"tất cả chỉ là ảo ảnh được tạo ra từ những ký ức vụn vỡ trước kia của đôi ta."…
Nguồn: VnsharingEdit: Cửu NguyệtChuyển ngữ: QT thần thánh + GG biết tuốtThể loại: Ngôi thứ nhất trì độn công x Ngạo kiều thủ trưởng thầm mến thụ, đô thị tình duyên, thiên chi kiêu tử, 1×1, HETình trạng: HoànBản edit chưa được sự đồng ý của tác giả, dịch bằng QT nên chỉ đúng 60-70% mong không có bất cứ điều gì liên quan đến pháp lý và thương mại, nếu dính dáng sẽ gỡ bỏ ngay! Xin cảm ơn!Nguyệt: Có nhà đã edit truyện này đến chap 6 rùi, nhưng tiếc là lâu rồi ko thấy post chap nào mới T_T Vì muốn share pdf cho mọi người khi hoàn nên Nguyệt sẽ edit lại từ đầu ^^ Hy vọng mọi người sẽ có những phút giây thư giãn khi đọc truyện này❤…
Fic đầu tay của tớXin đừng copy và reup khi chưa có sự cho phép của tớ tớ cám ơn…
Đây là 1 bệnh viện tâm thần rất vui vẻ và đầy tiếng cười.Cp: Tán Tựu Hoàn Liễu, Lâm Trận Tuốt Súng, MiKaz, Hoa Họa Nguyệt Viễn, Diệp Tư, Lelush, William và Caelan.#OOC…
Không có một ai ngạc nhiên khi biết chuyện Hyunwoo và Minhyuk đang hẹn hò. Tất cả đều tiếp nhận nó như một điều thật sự hiển nhiên. Cả hai bắt đầu làm bạn với nhau khi Minhyuk 5 tuổi và Hyunwoo 6 tuổi rồi trở thành một bộ đôi không thể tách rời kể từ ngày đó.…
Dị bản của những câu chuyện cổ tích version Hyungwonho Không được nghiêm túc cho lắm...…
Khi các mống nhà chống đạn yêu thương nhau quá nhèo thì sao ?Phần 2 đây nhé các tình yêu…
Tuấn ngước mặt lên nhìn tôi, chỉ còn vài cm nữa là môi chúng tôi chạm nhau. Khoảng cách giờ đây gần tới nổi tôi có thể nghe được cả nhịp tim của nó, kể cả mùi nước hoa dịu nhẹ thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi bỗng thấy mặt mình nóng ran. Dường như tôi đang dần mất kiểm soát. Tôi biết nếu còn ngồi ở đây, tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đẩy nhẹ nó ra, lia mắt sang chỗ khác, ngại ngùng nói: - Cũng tối rồi, tao phải về. Hẹn mày hôm khác nhé. Tôi toan đứng dậy, Tuấn lại kéo tôi ngồi xuống. Lần này tôi hoàn toàn lọt thỏm trong lòng nó.- Trời đã tối đâu, mới 5h chiều thôi mà? Sao mấy bữa nay Nhi hay né tao thế? Tao làm gì sai à? Nó nâng mặt tôi lên, buộc tôi phải nhìn nó. Tôi cười trừ: - Ý tao là cũng trễ rồi tao phải về, không mẹ lại lo.Hàng lông mày Tuấn cau lại. Nó thở dài nói: - Tao biết Nhi đang né tao, tao rất mong được biết lý do vì sao Nhi lại làm thế. Nhưng tao sẽ không ép Nhi nói nếu Nhi không muốn. Ít nhất hãy chỉ ra tao làm sai ở đâu được không? Từ hôm đi xem bóng rổ tới giờ, Nhi bỗng nhiên không nói chuyện, không liên lạc với tao nữa. Nhi cũng né mặt tao ở trường, mặc cho tao tìm cách liên lạc hay bắt chuyện đều không được. Tao có làm lỗi gì thì cho tao xin lỗi, tao không cố ý đâu. Nhi có thể nói cho tao sửa được không? Giọng Tuấn dịu dàng tới mức tôi cảm thấy bản thân đang dần tan chảy. "Trần Minh Tuấn ơi, mày đừng làm thế không tao sẽ đổ mày mất!"…
Tớ tự tưởng tượng rồi viết theo cảm xúc thui...…
Drop rùi ạ, mình viết trước R7, h có R7 rùi tụt mood nên mình khai tử nó lun 😭…
Một chiếc fic viết theo cảm hứng thui, và cũng là một trong những fic đầu tay của tớ, nên có gì sai sót mong mọi người góp ý. Kết: HE…