Đoản
chỉ là lúc nhất thời.. muốn thay đổi…
chỉ là lúc nhất thời.. muốn thay đổi…
Truyện dịch…
tự thoại thôi mà…
Cô là người Việt chính gốc. Tên Phương và đang làm 1 cô giáo dạy toán. Trong 1 lần đi dạy, trên đường về cô thấy 1 đứa bé ở giữa đường và có 1 chiếc xe đang chạy đến. Cô nhanh tay đẩy đứa bé ra , sau đó chiếc xe đâm vào cô. Bỗng nhiên có 1 luồng ánh sáng xuất hiện. Khi mở mắt ra cô thấy 1con rồng và 1 đứa bé có tóc màu hoa anh đào . CÔ ĐÃ XUYÊN KHÔNG RỒI SAO !!! Cô có sở thích là xem anime nhất là bộ Fairy Tail. Cô là 1 con hủ chính hiệu nha 🤭. Đây là bộ đầu tiên mình tự viết nếu không hay thì mình xin lỗi nha 😞. Cảm ơn mọi người nhiều ! "..." cái này là xuy nghĩ nha -... này là lời nói nv
Có lẽ trong năm tháng học trò của Cao Đỗ Xuân không thể thiếu hình bóng Hoàng Duy Nam . Hình bóng đó là một phần thanh xuân tuổi trẻ và là nửa cuộc đời còn lại của cô. .... Cao Đỗ Xuân ngẩng đầu lên nhìn đập vào mắt cô là đôi mắt hồ ly thật đẹp Hoàng Duy Nam,mái tóc của cậu thiếu niên đầy sức sống được tỉa ngắn gọn gàng đầy sức sống.Mũi thơm nước xả vải Comfort cứ thế bay vào mũi Cao Đỗ Xuân,cô cúi đầu nhặt sách lên bên tai nghe thấy âm thanh trầm ấm được phát ra cổ họng nam giới. "Xin lỗi,cậu không sao chứ?" Cao Đỗ Xuân lắc đầu rồi nhặt sách tiếp,Hoàng Duy Nam cúi xuống nhặt giúp nhưng cô bé nhỏ nhắn đã nhanh chóng nhặt xong mà cất bước .Anh đứng nhìn tấm lưng Cao Đỗ Xuân mà cau mày , quay đi.…