【Hi Trừng】 Quân Tử Sáng Như Châu (Chưa hoàn)
Tiếp theo Quan Âm Miếu.…
Tiếp theo Quan Âm Miếu.…
café, gâteaux et fleurs. - cafe, bánh ngọt và hoa.…
Bảo An gặp cậu năm cô 12 tuổi , năm ấy là tròn một năm kể từ khi mẹ cô mất , và cũng là tròn một năm kể từ khi ba dẫn người vợ mới và đứa con riêng về nhà , cô chưa từng nghĩ ba sẽ yêu thương một ai khác ngoài cô và mẹ , nhưng giờ thì khác , ba người họ như một gia đình thực thụ , hoàn toàn coi cô là người ngoài.Cô gặp cậu vào một ngày mưa đầu tháng 9 , trời lất phất mưa , không nặng hạt nhưng dai dẳng, cậu đang ngồi một mình trước mái hiên tiệm tạp hoá , trên người đầy vết thương khoé miệng còn rĩ máu.Bảo An che cô bước lại gần mới nhận ra là Gia Hưng , cậu là hàng xóm nhà cô , gia đình thật sự rất bất hạnh , ba cậu mới ra tù thường xuyên rượu chè đánh đập cậu, mẹ cậu vì ngoại tình mà bị ba cậu đánh đến tàn phế 2 chân.Cô ngồi xuống cạnh cậu , không nói gì nhưng tay thì đưa sang một miếng băng cá nhân , cô lí nhí nói với cậu " anh ơi , anh bị thương kìa " cậu sững người , một câu nói nhẹ như chuồn chuồn lướt nước , hai con người, một lần tình cờ gặp gỡ đã đủ khắc ghi vào sâu trong tâm hồn 2 đứa trẻ ngày ấy đến mãi sau này.…
Tản văn-Truyện ngắnTác giả: Hoàng Dương (Lắc)Thanh xuân là một phúc phần mà tạo hóa đã ban tặng cho mỗi con người. Nếu ta biết nắm bắt sẽ viên mãn vẹn phần. Còn ngược lại sẽ vô cùng hụt hẫng...…
Naging halimaw ang masamang prensepe dahil masama ka diba-_-... Kailangang may totoong magmamahal sakanya bago maubos ang petals ng rosas para makabalik sya sa pagiging tao muli. Sino yung taong iyon??…
Lưu để đọc…
© Suga_KimChuyện về một cô gái giấu một bí mật lớn dưới đôi kính mọt sách ấy.taehyung's translation for 200 haremie…
Đoản văn:Phía trên bia mộ khắc tên Bạch Lâm Uy, di ảnh là một ông lão nghiêm nghị. Vừa thấy, Bach Hoạ Y đã nhanh chân đi đến, đưa tay lau đi lớp bụi dày trên ảnh. Âm thanh nhẹ nhàng. " Ông ngoại, Y Y về rồi " Nói rồi gục đầu xuống bia mộ khóc nức nở, nước mắt từng giọt, từng giọt rơi xuống. " Ông ngoại, con xin lỗi. Mười năm qua con lưu lạc xứ người, không thể về thắp cho ông một nén nhang, là Y Y bất hiếu. Nhưng hôm nay con về rồi, con trở về để đòi lại tất cả những gì họ nợ chúng ta. Sớm thôi con sẽ bắt đám người đó xuống bồi tội với ông. " " Khi đó họ giẫm đạp lên máu xương của ông, của Bạch gia ta để có đực ngày hôm nay, mười năm trời sống trong vinh hoa phú quý, được người người ca tụng. Thế nhưng ngày tàn của họ tới rồi, cả Hạ gia phải bồi táng cùng ông. "…
Truyện của mình theo 1 mô típ khá quen thuộc về chuyện tình yêu tuổi học trò, đan xen đó là những cung bậc cảm xúc của lan- nhân vật chính.…
Xin chào mọi người!Mình là Chin,hiện tại mình đang tập làm designer để tự làm bìa truyện và làm những thứ linh tinh ở trong đây…