Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
[ Tiến độ tìm kiếm Jeong Jihoon: 2/9 ]Tác giả: N-chanTên gốc: 于是最后一对猫驼也和好了Tác phẩm gốc được đăng tải tại LofterChuyển ngữ bởi chrryblssom0312Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác‼️…
Khi mùa phượng kết thúc, khi tiếng ve dần thưa đi và rồi biến mất để những cơn gió se lạnh và cả những cơn mưa rào tháng 8 tới.Khi ấy những cô cậu học sinh được quay trở lại trường, lại lao đầu vào những giờ học căng thẳng, lại được tận hưởng những khoảng thời gian quý báu bên bạn bè. Khoảng thời gian ấy thật đẹp, là một phần kí ức sẽ luôn in dấu xâu đậm vào mỗi con người. Một năm học mới lại bắt đầu, hãy cùng đồng hành với nhau cho đến khi mùa phượng tiếp theo lại đến.…
"Sự thuần khiết không phải lúc nào cũng là ánh sáng - đôi khi, nó chính là cái bóng phản chiếu sự méo mó nhất trong lòng người." Sau một tai nạn xe khiến cha mẹ cậu bé Rin tử vong, cậu bị sang chấn tâm lý nặng và xuất hiện các dấu hiệu hoang tưởng, ảo giác nhẹ. Được chuyển vào một bệnh viện tâm thần tư nhân cao cấp, Rin - một đứa trẻ 15 tuổi với vẻ ngoài như thiên thần - lại khiến nhiều bác sĩ gặp khó khăn vì sự im lặng tuyệt đối. Đến khi bác sĩ Mizuki - một bác sĩ nữ trẻ tuổi, nổi tiếng tận tâm với bệnh nhân trẻ - tiếp nhận điều trị, điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Mizuki bị cuốn hút bởi sự im lặng dị thường của Rin, đôi mắt như hồ nước không đáy, và những câu nói thì thầm lúc nửa đêm tưởng như không thật. Cô bắt đầu cảm thấy... được hiểu. Được cần. Và rồi, cô không còn biết đâu là điều trị - đâu là sự lệch lạc trong chính mình.Khi dấu hiệu giữa họ vượt khỏi ranh giới, bệnh viện bắt đầu có những vụ việc kỳ lạ: bệnh nhân mất tích, nhân viên phát điên, những đoạn ghi âm không ai dám phát lại. Và cuối cùng, chỉ còn Mizuki và Rin - trong một "trò chơi tâm trí" đầy mơ hồ và bệnh hoạn. Một ám ảnh u tối giữa hai linh hồn méo mó - thuần khiết hay lệch lạc?…
Choi Hyeonjun x Park Dohyeon Kỹ sư điện x Thầy dạy văn Chung vũ trụ với "CHODEFT : Thế anh Khôi đã chịu lấy em chưa ?" Thể loại : tình cảm, nhẹ nhàng, hài hước.KHÔNG MANG ĐI ĐÂU !!!…
Thanh xuân như một tách trà êm dịu và nhẹ nhàng. Thoáng qua nhưng làm là nhớ mãi về sau này nhớ đến nó cũng là một phần tươi đẹp mà ta đã đi qua. Thanh xuân của tôi luôn có một người như vậy một người đã làm nên 1 phần khó quên trong tôi.....…
Chiến tranh đã làm chúng ta mất hạnh phúc và tất cả; các bạn ghét chiến tranh tôi cũng vậy nếu chiến tranh hãy bảo vệ tổ quốc và nghĩ tới một tương lai tươi sáng nhé!…
Chuyện kể về một chàng nhân viên bình thường làm tại công ty X . Sau một lần vô tình biết được bí mật của Sếp . Anh bắt đầu lợi dụng sơ hở này để nắm thóp ông ta..P/s : Vừa viết vừa nghĩ :D…
Anh nghĩ sao nếu mỗi lúc em chờ đợi anh thì em sẽ viết cho anh một câu chuyện? Một câu chuyện có anh, có em, có những gì anh làm, có những lời em nói, có chuyện tình của hai chúng ta?…
"Cậu thích cô ấy nhiều như thế, lâu như thế, tôi làm sao có thể bước vào trái tim cậu được đây?""Cậu thương anh ấy nhiều như vậy, đau khổ chừng ấy năm cũng không bỏ cuộc, giờ tôi biết phải làm sao?"----------Chờ đợi là hạnh phúc? HanNg 💜…
Thanh xuân là một vở kịch không diễn tập trước bạn cứ diễn mà không quan tâm đến thứ tự lên sân khấu của bất kì ai---Thanh xuân của tôi là những ngày tháng không ngừng bỏ lỡ, không ngừng liều lĩnh cũng không ngừng tùy hứng nhưng tuyệt đối không biết nói câu hối hận…
Tự truyện của tớ, không dài lắm,một mối tình đầu??? có lẽ không hoàn toàn là thế,bản thân tớ cũng không biết phải gọi tên sao nữa..."Thì ra, trời chưa bao giờ ngừng đổ mưa,5 năm ở nơi xa xứ,chưa một ngày tôi cảm thấy bình yên,hôm nay quay lại,chỉ để tìm lại những gì đã mất"…
" Chị ... thật sự em rất thích chị, thích chị rất nhiều . Hay là bây giờ chị cho em một cơ hội đi, chỉ cần một cơ hội thôi em sẽ chứng minh cho chị biết phi công này là lựa chọn đúng đắn nhất mà chị từng chọn "…
Những mẩu chuyện ngắn về những con người bước qua đời tôi. Họ để lại trong tôi những xúc cảm kì diệu. Chực như tôi sẽ nắm lấy nhưng mãi rồi thì tôi vẫn buông tay...Cái này gọi là nhật ký thầm kín của tôi cũng được đấy mấy ông =))))…