Cậu có còn nhớ ?
Gặp cậu là một câu chuyện buồn hay vui ?…
Gặp cậu là một câu chuyện buồn hay vui ?…
"Bạn của anh trai, nghe hay ho thật". Thanh Quỳnh liếc mắt sang nhìn tôi, trên gương mặt hiện lên ý cười. Tôi biết nó nhắc đến ai, An Vũ đang ở ngay trước mắt tôi. Anh ấy dưới ánh chiều tà, nở một nụ cười nhạt rung động lòng người. Tôi gặp anh ấy vào một ngày hạ, khi chút ngái ngủ của chàng trai còn vương trên khuôn mặt. Vốn không thích mùa hè nhưng bởi vì anh ấy mà trở nên yêu thích. Hạ tới, em vẫn luôn thích anh.…
Đam mỹ, học sinh x giáo viên, one short…
*Lưu ý: tất cả chỉ là giả tưởng, nếu có trùng hợp thì chỉ là trùng hợp.TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN CHỈ LÀ GIẢ TƯỞNG, KHÔNG CÓ THẬT. TUYỆT ĐỐI KHÔNG BẮT CHƯỚC HAY LÀM THEO.CÁC NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN THUỘC QUYỀN SỞ HỮU CỦA TÔI VÀ TÁC PHẨM NÀY CŨNG VẬY.Vốn là chuẩn bị tiệc sinh nhật cho bạn không thân, nhưng ai ngờ phải vượt qua cả đống rắc rối hardcore chế độ địa ngục mới ăn tiệc được.Tiệc sinh nhật khổ nhất đời học sinh.Từ việc hoài nghi bản thân mắc bệnh hoang tưởng vì thấy bạn học sinh mới giống hệt anh họ mình, nhưng mọi người không thấy như thế. Cho đến việc thấy anh mình ở 2 nơi cùng một lúc.....Tôi hỏi Thư, bạn thân mình:-Này là song trùng hả mày?Thư nhún vai, tay cất bộ bài đi:-Chắc chắn luôn và thằng Phát sắp bị giết. Tarot bảo vậy-Thế Tarot có bảo tao bị hoang tưởng không?Tôi hỏi.-Tarot không phải bài test tâm thần, bạn tôi. Nhưng tao tin là không.Nhỏ đáp. Mắt nhìn sang "cô" học sinh mới từ xa. Đúng vậy, cái mà nhỏ bạn tôi và mọi người thấy là "cô" còn tôi thấy là "anh". Bí ẩn liên tiếp như đan vào nhau. Liệu có phải là khúc mắc từ quá khứ kéo dài đến hiện tại hay tất cả đều do chứng hoang tưởng gây ra?…
" Có người từng nói, những năm tháng cấp 3 có lẽ là những tháng ngày đáng nhớ nhất của mỗi người chúng ta. Khi ấy ta mang theo sự thanh thuần, một chút xốc nổi bốc đồng để yêu, để nhớ và để trưởng thành. Và chúng tôi cũng vậy, không cùng chung một điểm xuất phát, mỗi người một tính cách hay thậm chí là chưa từng nghĩ đến sẽ có ngày gắn kết với nhau chặt như vậy. Chúng tôi đã yêu, đã cười và khóc cùng nhau, cùng nhau bước qua những ngày tháng học trò cuối cùng, rồi lại bên nhau để hồi tưởng nhớ về những ngày ấy..." " Thanh xuân của mỗi người đều có muôn vàn câu chuyện khác nhau, ta dùng những năm cấp 1 để mong chờ cấp 2, ta lại dùng những năm cấp 2 để đợi lên cấp 3, nhưng khi đã những cô cậu học sinh cuối cấp rồi thì dường như ta chỉ mong tháng ngày có thể trôi qua chậm một chút để mình có thể cảm nhận thêm một chút tình cảm đáng quý ở nơi mái trường. Sau này khi đã trưởng thành, ta dùng một đời còn lại để nuối tiếc năm tháng còn ngồi dưới mái trường của mình. " Cảm ơn các cậu, những cô cậu học trò đáng yêu của mái trường ấy, vì đã xuất hiện, vì đã bên nhau chân thành đến vậy. Tuy không cùng xuất phát nhưng khi khép lại thời thơ ngây ta đã có nhau cùng viết nên câu chuyện đáng nhớ nhất đời người.(12 Chòm sao) TA SẼ YÊU KHI NGÀY NẮNG HẠ -Silvia W-28/3/2020…
Tháng tư về, nó chờ hạ về. Ngày Cá chỉ phủ đầy thêm dối trá, đã có bao giờ nó tự hỏi: "Hạ đã về chưa?"…
Truyện kể về một cặp đôi học sinh, từ một cậu nhóc đáng yêu học giỏi và một thằng du côn học chung trong một môi trường và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến ...…
Mấy bạn ơi cho cảnh báo trước là truyện văn phong không theo ngữ pháp Việt cũng không theo lối hành văn nào cả. Nên những bạn có tiêu chuẩn về truyện phải đúng ngữ pháp tiếng Việt thì đừng đọc nha, với cả đây là truyện Huấn Văn nữa, tìm hiểu nó là gì trước khi vào đọc luôn nha. Mình thông báo trước chứ không mình bạn lỡ đọc rồi lỡ bực mình khó chịu nữa. Lưu ý dùm mình nha, mình cám ơn nhiềuu.Nữ vương siêu cấp lạnh lùng là chủ nhiệm . Đậu phộng ngơ ngác bị bắt làm trợ lý . "Không xong rồi , mau chạy thôiiiiii"…
Everything at Once - Một tựa game kỳ lạ với nhiệm vụ nghe qua tưởng đơn giản: "Hãy sống đến cuối cùng." Nghe quen không? Đúng, đây chính là một trò chơi sinh tồn, nhưng không phải kiểu "chết thì chơi lại" đâu nhé-mà là chết thì mắc kẹt luôn!Ngân, Châu và Hoàng - ba học sinh lớp 10 vô tư, một ngày đẹp trời lỡ tay chọn nhầm trò chơi, và tạch ngay màn đầu tiên. Hệ quả? Họ bị hút vào thế giới game, nơi mạng sống của họ không còn là 3 tim như trong Minecraft nữa, mà là một lần chơi - một mạng duy nhất.Rồi sẽ ra sao?…
Gawin:"Anh có biết tôi ghét nhất là kiểu người như anh không?"Joss (liếc mắt, lạnh nhạt):"Trẻ con, bướng bỉnh, ồn ào, chỉ biết gây chuyện?"Gawin (cười nhếch môi, giấu nỗi buồn sau ánh mắt thách thức):"Không. Là kiểu người cứ im lặng mà bỏ rơi người khác."Joss (dừng tay, mắt khẽ dao động):"...Cậu tưởng tôi không đau à?"Gawin (ngẩng đầu nhìn thẳng, rít từng chữ):"Thế tại sao cậu không giữ tôi lại?"Joss (trầm giọng):"Vì tôi biết... nếu giữ, cậu sẽ lại khóc.""Yêu Anh Là Một Hình Xăm Sai Vị Trí"Cậu mười bảy tuổi - ngông cuồng, bướng bỉnh, sống bản năng và yêu theo cách hoang dại nhất.Anh hai mươi tám- trưởng thành, lạnh lùng, luôn biết điều gì nên giữ lại và điều gì nên cắt bỏ.Nhưng riêng với cậu - anh lại không thể dứt.Một hình xăm không được phép, một tình cảm không nên có, một cuộc yêu đầy những tổn thương và ghen tuông mù quáng.Càng đến gần nhau, càng rạch sâu những vết nứt không thể hàn gắn.Yêu, nhưng không chịu nhận. Cần, nhưng luôn tìm cách phá huỷ.Đây không phải là một mối tình dịu dàng.Đây là một cuộc chiến - giữa trái tim, tự tôn và bản năng khao khát.Có những tình yêu... sai vị trí từ khi bắt đầu. Nhưng lại chẳng ai dừng lại được.…
Đây là truyện ngắn mà thôi…
Tác giả:Tuyết Băng Vong ƯuThể loại:Truyện TeenTrạng thái:FullSố chương:59 chương + 9 ngoại truyệnTruyện kể về sự giao tranh giữa các bang phải của thế giới ngầm, quy luật của hắc đạo, Nhưng bên cạnh đó lại có những khoảnh khắc lãng mạn, ngọt ngào và sâu lắng.Họ, những người đứng đầu.Họ, người lúc nào cũng uy nghiêmAi cũng nghĩ họ có tất cả, nhưng thật ra, họ chẳng có gì cả, họ không có tình thương, không có sự quan tâm, không có người thân, không có bạn bè, không có bất kì ai để có thể tin tưởng,Nhưng rồi những tâm hồn cô đơn ấy gặp nhau, tạo nên những luồng cảm xúc xa lạ nhưng ấm áp...Cô, chính là Trịnh Thanh Băng , lão đại của Thiên Long, cô đứng trên muôn người, máu lạnh tàn nhẫn.Nhưng cô lại trọng sinh lại ở một thân thể khác...Cô có bạn bè, có người yêu cũng có người thân.Họ cùng sống chết với cô...P/S: ĐÂY KHÔNG PHẢI TRUYỆN MÌNH VIẾT.…